Đại Niết Bàn

Quyển 6 - Chương 323: Phúc lợi



Một tháng sau, Facebook Trung Quốc nhận được thông báo chính thức từ phía Mỹ, do chủ tịch Mark Zuckerberg ký tên, nội dung là là vì nguy cơ tài vụ hiện giờ của Facebook Mỹ, bọn họ sẽ bán đi cổ phần Facebook TQ, nếu phương diện Trung Quốc có bất kỳ dị nghị gì, có thể tới tổng bộ ở Mỹ, tiến hành hiệp thương.

Cùng lúc thông báo này gửi sang TQ, New York Time cũng cho đăng một thông tin.

Thông tin này cho hay, theo tiết lộ của cao tầng Facebook, thời gian tới bọn họ sẽ bán ra số cổ phiếu giá trị ước đạt 200 USD ở Facebook TQ, cung cấp đủ tài chính Facebook đối phó với mùa đông dư luận.

Tin đồn bên ngoài nói, sau chuyến đi sang Trung Quốc của Mark, mâu thuẫn giữa hai người sáng lập Facebook càng lúc càng lên tới mức không thể điều hòa, bọn họ đều trẻ tuổi, đều thành công sớm, có tài phú và quyền lực lớn, cùng với đó là mang theo sự ngạo mạn nhất định, không ai chịu nhường nhịn ai.

Mọi người đều hiểu, khi người sáng lập bán ra cổ phiếu số lượng lớn, là tín hiệu rút lui của nhà đầu tư.

Kế tiếp New York Time của Mỹ là Daily Post của Anh, đến tờ báo lớn nhỏ trong ngành nhiệp, tin tức như nấm mọc sau mưa.

Cùng lúc đó, người đồng sáng lập tên Tô Xán được truyền thông Mỹ đánh giá là lập dị, sống bình đạm đang làm thủ tục, thu thập hành lý, sau đó hai ngày, chuẩn bị lên máy bay sang San Francisco.

Trước khi đi Tô Xán tắt điện thoại, cắt đứt mọi liên lạc, từ chối trả lời mọi câu hỏi liên quan, toàn bộ ba chiếc điện thoại, một dùng cho sinh hoạt thường ngày, một dùng cho các giám đốc của Đại Ba La có thể liên lạc với y bất ký lúc nào, cùng một cái dùng để an bài sự vụ khẩn cấp của Facebook, tất cả đều đóng lại.

Giống như tạm thời đóng lại toàn bộ thân phận sau lưng y.

Tất nhiên trước khi đi, Tô Xán đã an bài ổn thỏa mọi việc.

Ví như nửa tháng trước Tô Xán bổ nhiệm Khải Đặc làm CEO thay thế cho Kiều Thụ Hâm, khỏi nói chuyện này gây xôn xao thế nào, không chỉ bên ngoài chẳng hiểu ra sao, ngay cả nội bộ Facebook TQ cũng mắt chữ O mồm chưa A.

Trước khi Khải Đặc tiếp nhận vị trí CEO này, Tô Xán cùng Khải Đặc tiến hành trao đổi thảo luận rất lâu, đồng thời công khai thể hiện sự tin cậy hoàn toàn vào Khải Đặc với thành viên quản lý cấp cao, gián tiếp nói lên Khải Đặc không ngả về phía Mark.

Khi Tô Xán tuyên bố lệnh bổ nhiệm ở cuộc họp HĐQT, nói với Khải Đặc:

- Hiện tới lúc chị thực hiện chức trách mới rồi.

Cho dù là người phụ nữ cứng rắn sắt đá, nhưng lúc đó đón nhận những tiếng vỗ tay xóa tan hiềm khích của HĐQT, Khải Đặc vẫn rưng rưng nước mắt.

Cuộc đời của Khải Đặc đã trải qua rất nhiều thời khác kích động, nhưng lúc này bà ta thấy đây là lúc huy hoàng nhất sự nghiệp.

Khải Đặc không sinh ra ở vùng đất này, không lớn lên ở đây, đây vốn chỉ là một chặng hành trình trong đời, bà biết sẽ có ngày rời đi, cho dù khi tuổi già, ngồi tắm nắng dưới ánh mặt trời, chắc không sao quên được thước phim ngắn ngủi khi ở Trung Quốc.

Một thân quần bút chì màu lam phối hợp với áo si mi ren trắng, Đường Vũ tay trái đặt lên tay phải, tạo thành cảnh đẹp ở sân bay đông đúc.

Chuyến đi du học lớp Emba, được tiếp xúc nhà đầu tư hàng đầu thế giới, thậm chí đối đáp cực kỳ trôi chảy với giám đốc sản phẩm của công ty HP, khiến phía Stanford cực lực giữ Đường Vũ ở lại Mỹ.

Dù Đường Vũ ở lĩnh vực học thuật chuyên nghiệp không thể bằng đám tiến sĩ biến thái của học viện kinh tế ĐH Thượng Hải, nhưng kết hợp cả kiến thức lẫn thực tế, khiến cô thể hiện vô cùng xuất sắc trong gần hai tháng về Facebook TQ làm việc.

Nội bộ nhân viên Facebook TQ hô hào đưa nữ hoàng lên ngôi ngày càng lớn, nhưng nhà Đường Vũ dứt khoát không đồng ý, mà Tô Xán tất nhiên không muốn Đường Vũ căng thẳng với gia đình, cho nên không để Đường Vũ làm phó tổng giám đốc, đành phải chịu.

Đường Vũ rất chu đáo kiểm tra lại hành lý cho Tô Xán, nhỏ nhẹ nói:

- Về sớm nhé, ngày anh về, em sẽ ở đây đợi anh.

Tô Xán ôm lấy eo Đường Vũ, tìm chuẩn xác bờ môi mềm mại đó, hôn một cái.

Đằng sau lưng bọn họ, đám quản lý cấp cao của Facebook TQ lần lượt ho hắn, nhắc nhở Tô Xán chú ý chừng mực, đừng ở giữa chống công cộng khinh nhờn nhân vật được tinh anh trẻ tuổi trong công ty ngưỡng mộ, được yêu thích hơn cả y, tôn làm cấp nữ hoàng tương lai của Facebook TQ.

Tô Xán rời khỏi môi Đường Vũ, thò đầu trừng mắt nhìn đám người kia, thầm nghĩ lão tử sắp đi đánh trận rồi, chẳng lẽ không cho ít phúc lợi?

Cùng lúc đó ở Thượng Hải, nhà ăn ĐH ngoại ngữ, xưa nay nhà ăn luôn nấu nướng chẳng ra sao, giờ giấc không chuẩn xác, nhưng gần đây thay đổi hẳn, làm lãnh đạo đi thị sát thấy có thành tựu lắm.

Còn có một cô gái gần đây bỏ thói chạy lăng nhăng khắp nơi, ngoan ngoãn ở trong trường, mỗi ngày đúng giờ tới nhà ăn trường giải quyết vấn đề, đột nhiên đứng bật dậy, tõm, di động rơi vào bát canh, nước bắn tung tóe.

Lâm đại tiểu thư gần như muốn hất tung bàn ăn:

- Tô Xán chết tiệt, trước khi đi dám không nhận điện thoại của mình, xưa nay luôn là mình tắt điện thoại trước.

Ngồi bên cạnh là một tên vừa béo vừa đen, bay từ Hà Nam tới thăm Lâm Lạc Nhiên, ngồi cạnh nhau trông rất giống người đẹp và quái thú, khiến không biết bao nhiên nam sinh trái tim tan vỡ, nước mắt đẫm khăn.

- Cái bát canh trứng cà chua này là dùng cà chua rất đỏ vỏ rất dầy, dùng máy bay mang từ Hà Nam tới đấy.

Lâm Trứu Vũ tay run run chỉ vào cái bát:

- Em xem, vừa rồi em ném di động vào đó.

Lâm Lạc Nhiên nhìn bát canh một cái:

- Ồ, em mới ăn một nửa.

Lần này tới lượt Lâm Trứu Vũ muốn lộn cái bàn:

- Nhưng điện thoại là của anh.

- Tất nhiên là điện thoại của anh rồi, anh nhìn xem em có giống con ngốc không mà vì tức giận lại đi ném điện thoại của mình?

Lâm Lạc Nhiên ngồi xuống, mặt vẫn hầm hầm:

- Được, được, coi như em giỏi.

Lâm Trứu Vũ còn nói gì được nữa đây, có cô em gái như thế đành chịu thôi chứ biết làm sao? Lấy giấy ăn lau dế cưng, mặt như bánh bao nhúng nước:

- Mà dù gì anh cũng là anh của em, bây giờ lớn rồi, đừng có suốt ngày gọi Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ. Anh thì không sao, người ngoài nghe được, người ta đánh giá em không biết lễ phép, gọi là anh.

- Anh cái đầu, tưởng em không biết anh nghĩ cái gì ấy.

Lâm Lạc Nhiên chưa ăn no nhưng giận no bụng rồi, đứng dậy cùng Lâm Trữu Vũ rời nhà ăn, khoác cánh tay phì nộn của hắn:

- Thành thật khai báo, ở trường có cô gái nào khoác tay anh như thế này chưa?

Lâm Trứu Vũ vỗ cánh tay mình:

- Cánh tay Lâm đại tiểu thư khoác, làm gì có cô gái nào dám khoác nữa.

- Này đám chị em trong phòng ngủ của em rất thích người lực lưỡng cường tráng như anh đấy.

Lâm Trứu Vũ thở dài:

- Chuyện bạn gái phải đợi anh có vợ đã, em đừng có mà nhiệt tình vớ vẩn, định hủy hoại tuổi thanh xuân của con gái nhà người ta sao, em nên biết tuổi xuân cũng quan trọng như tinh tiết.

Lý lẽ khiến trời tru đất diệt này của tên béo này lại được cô em gái điêu ngoa cổ quái tán đồng:

- Anh nói cũng đúng.

Hai anh em họ Lâm cùng nhau đi dạo quanh trường, Lâm Lạc Nhiên vừa khoác tay, lại nghiêng đầu dựa vào vai Lâm Trứu Vũ, làm không biết bao nhiêu trái tim lạnh thấu, chẳng trách xưa nay không một nam sinh nào lọt vào mắt Lâm đại tiểu thư, té ra khẩu vị của cô ấy hơi khác thường.

Đột nhiên di động Lâm Lạc Nhiên rung lên, là tin nhắn, cô lấy ra xem, chỉ có bốn chữ đơn giản:" Mình lên máy bay đây."

Giây phúc đó rất nhiều tình cảm trào dâng trong lòng Lâm Lạc Nhiên, cuối cùng chuyển hóa thành nụ cười dịu dàng làm tên béo ở bên cạnh cũng ngất ngây, hai người vẫn giữ tư thế như đôi tình nhân đó đi trên con đường đầy lá phiêu linh, ngón tay thon thả linh hoạt của Lâm Lạc Nhiên như múa trên bàn phím, gửi đi một tin nhắn:" Xử lý xong thì xéo về cho mau."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.