Hôm nay trời đẹp, Lạc Hữu cung mời các vị bằng hữu gần xa đến dự một sự kiện đặc biệt được phát sóng trực tiếp lúc 0 giờ (0h?!? trời đẹp?!?) Số là Lạc Hữu cung đã liên hệ được với Thập nhất vương gia Phó Lâm Ý để bày tỏ ý nguyện được phỏng vấn các vị mỹ nam trong Đại phách quan, liền được vương gia hào phóng ra tay tương trợ bằng cách đút lót Hạ đại nhân một vạn lượng tuyết hoa ngân cùng mấy rương trân châu mã não kiệu tám người khiêng đến Lạc Hữu cung ngồi trên salon giữa sân khấu hoành tráng dự phỏng vấn (uy, nổ vãi =.+). Niếp đại hiệp tuy rất không tình không nguyện nhưng cũng phải đi theo, mà nguyên nhân sâu xa trong đó không nói mọi người cũng biết, chính là đương kim thánh thượng Phó Khinh Trần vì nể mặt Thập nhất vương gia nên cũng đã nhận lời mời đến dự phỏng vấn (Phúc Vũ: 14 huynh đừng gạt người gạt mình, không phải vì nghe có 15 nên mới háo hức tham gia sao! 14 móc Già La đao xả xả xả… Phúc Vũ lão lệ tung hoành: Hoàng thượng tha mạng, ta còn muốn xem phỏng vấn a~~) Niếp đại hiệp sao có thể an tâm ngồi ở Bình Tử Phong xem phỏng vấn qua TV? Vì thế cả ba mỹ nam đều đã tập trung trên sân khấu, Thập nhất vương gia với bản tính ham náo nhiệt nên giành làm người chủ trì. Mời các vị bằng hữu quan chúng an tọa. Máy quay đã sẵn sàng… Một… hai… ba… Cười!!!!! Ách, lộn, có phải chụp ảnh đâu mà cười _.__||| Bắt đầu lại! Một… hai… ba… Action!
Câu 1: Xin cho biết tên của các vị?
15: (mỉm cười) Cữu phụ muốn biết tên khai sinh hay tên hiện tại?
13: (lạnh lùng) Vương gia muốn biết tên cha mẹ đặt hay tên hắn đặt cho ta?
14: (khoan thai) Thập nhất ca muốn biết tên lúc trước hay sau khi ta đăng cơ?
15: Ai bảo vừa mở đầu ngươi đã hỏi vấn đề vô vị ai ai cũng biết này. Câu kế tiếp!
Câu 2: Giới tính?
13: ….. (vẫn giữ bộ mặt quan tài)
11: (lau mồ hôi)
15: Ngươi thấy bọn ta có điểm nào giống nữ nhân?
14: (tao nhã uống trà) Long tinh hổ mãnh.
11: Thập tứ đệ, ta biết ngươi tài hoa thích thi ca, nhưng câu trả lời này hoàn toàn không đúng trọng điểm!
14: Thập nhất ca cảm thấy câu này dùng để hình dung nữ nhân?
11: … Câu tiếp theo.
Câu 3: Bao nhiêu tuổi?
15: Ta lớn hơn Thập Tam hai tuổi.
13: Ta nhỏ hơn Thập Ngũ hai tuổi.
14: Ta lớn hơn Mẫn Chi sáu tuổi, nhỏ hơn Thập nhất ca hai tuổi.
11: … Ta cảm thấy ta sinh ra không phải để làm người chủ trì.
Quần chúng: (gật đầu đồng tình) Chính xác, từ đầu tới giờ ngươi chẳng moi được thông tin gì từ họ = =
11: Các ngươi thật quá đáng, tại bọn hắn cố tình trả lời trớt quớt a!
Câu 4: Tính cách của các vị?
15: (cười đến sáng lạn) Hoàn mỹ không khuyết điểm.
11: Thế tật tham tiền của ngươi là ưu điểm sao?
13: Trầm ổn, si mê võ học.
11: (xúc động) Không ngờ người đầu tiên chịu nghiêm túc hợp tác lại là tiểu tử Thập Tam ngươi.
14: Ẩn nhẫn, thích quyền mưu.
11: (vui mừng) Thập tứ đệ cuối cùng ngươi cũng chịu nể mặt Thập nhất ca này.
15: (thấy ai cũng hợp tác, thở dài) Được rồi, nể tình ngươi đã đưa trước một vạn lượng tuyết hoa ngân, ta thừa nhận, ta cái gì cũng tốt, chỉ mỗi tật tham tài…
13: (mỉm cười nhìn 15) Ta thích tật xấu này của ngươi.
14: (cười đến có chút cảm khái) Nếu ngươi không hết lần này tới lần khác đem cầm Đại thánh di âm, thà chọn tiền chứ không chọn ta, ta cũng triệt để yêu cả tật tham tài này của ngươi.
11: (vừa định mở miệng cảm khái theo liền bị 15 dùng ánh mắt như đang ở trên công đường Đại Lý Tự trừng một cái) … Câu tiếp theo.
11: (lần thứ N cảm thông nhìn 14) Hai ngươi đừng cứ trắng trợn liếc mắt đưa tình giữa thanh thiên bạch nhật như thế có được không!
14: Biểu tình lúc hắn ngủ.
Câu 35: Lúc bên nhau, khi nào khiến tim ngươi đột nhiên đập nhanh hơn?
13: Lúc hắn chủ động…
15: (đỏ mặt) Lúc ta chủ động…
14: Lúc hắn chịu cởi mở cười nói với ta.
Câu 36: Ngươi có từng nói dối đối phương?
13: (dứt khoát) Chưa.
15: (chột dạ) Có. Nhưng đều là vì muốn tốt cho hắn.
14: (cũng chột dạ) Thập nhất ca, qua câu tiếp theo đi!
Câu 37: Có từng cãi nhau không?
13: Lần đó hắn nói sắp thành thân với Phương tiểu thư, đuổi ta đi, như vậy có tính là cãi nhau không?
15: (bất mãn) Đương nhiên không! Ta là vì muốn tốt cho ngươi!
13: Nhưng ngươi không nghĩ làm thế còn thống khổ hơn cả giết ta sao?
15: Lúc đó ta chỉ không muốn ngươi uổng phí cả đời bên ta!
13: Thập Ngũ, ngươi nên ích kỷ một chút, đừng chỉ lo nghĩ cho người khác.
15: (nổi giận) Tên đầu gỗ này ngươi đang giáo huấn ta sao? Sao không nói lần đó đi thác Bạch Long, ngươi cũng chỉ vì muốn có Bồ đề sinh diệt hoàn mà đồng ý về Bạch Lộc Sơn bỏ ta lại!…
Thập nhất vương gia thấy không khí có hơi căng thẳng, đang định giải hòa, Niếp Thập Tam đã hung hăng ngăn lại đôi môi đang mấp máy không ngừng của Hạ Thập Ngũ. Sau đó càng hôn càng trầm mê…
Quần chúng: (kích động vì được xem trực tiếp) Oa oa oa hảo kích tình aaaaaaa…
Đàn Khinh Trần lặng lẽ quay mặt đi.
Phó Lâm Ý chợt ho khan một tiếng nhắc nhở hai vị đương sự kia.
15: (cả giận) Lần đó ta mắng ngươi ngươi cũng dùng cách này để ngăn chặn! (nói xong hai vành tai cũng đỏ lên)
13: (cười tinh quái) Sự thật chứng minh, luôn luôn hiệu quả.
Câu 38: Thường cãi nhau vì chuyện gì?
13: (nhíu mày) Về chuyện bọn ta vừa cãi.
14: (nỗ lực duy trì vẻ lãnh tĩnh) Câu này cũng không dành cho ta.
11: (rất thức thời) Câu tiếp theo.
Câu 39: Sau đó làm sao làm lành?
13: Ngươi cũng vừa được thấy.
15: (mất mặt quá giận cá chém thớt) Câu hỏi này thật ngu ngốc!
14: (không vui, có vẻ hờn giận) Các ngươi mời ta đến dự phỏng vấn làm gì để rồi toàn hỏi những câu không liên quan đến ta?
Quần chúng Giáp: (kích động hét lớn) A, xem Đàn mỹ nhân ngạo kiều kìa!!!
14: (mỉm cười) Vị huynh đài này, cho hỏi cao danh quý tánh?
Quần chúng Giáp: (triệt để bị nụ cười cao quý như hàn mai ngạo tuyết của đương kim thánh thượng mê hoặc, si ngốc trả lời) Quần Chúng Giáp… (cái tên gì thế này = =)
14: (diện vô biểu tình) Truyền lệnh Sơ Võ đế, Quần Chúng Giáp dĩ hạ phạm thượng, lôi ra lăng trì!
Khán đài một mảnh lạnh lẽo.
Sau vài phút mặc niệm cho sự hy sinh anh dũng của Quần Chúng Giáp, khán giả tuy trong lòng vô cùng kinh hoàng nhưng vì máu hủ đã ăn sâu vào xương tủy nên kiên trì không ra về, ngoan cường quyết tâm xem phỏng vấn đến câu cuối cùng. Hơn nữa vẫn chưa tới những vấn đề mất máu, đương nhiên đâu ai cam tâm rời chỗ. YY chung quy vẫn quan trọng hơn tính mạng a! Đành ngoan ngoãn ngồi im, một bên nghe phỏng vấn một bên tự quản thúc mồm miệng của mình.
11: (lau mồ hôi, trấn an mọi người) Hì hì, các ngươi nên nhớ khách mời hôm nay là Hoàng thượng a. Hảo hảo coi chừng cái mạng của mình. Câu tiếp theo.
Câu 40: Sau khi chuyển thế có hy vọng được tiếp tục làm ái nhân của nhau nữa không?
13: (vòng tay ôm vai 15) Ta không cần biết kiếp sau, chỉ cần kiếp này có hắn.
15: (dựa đầu vào vai 13) Ta sẽ chết trước hắn… nhưng ta hy vọng hắn vẫn sẽ sống tốt. Chỉ cần trong lòng có nhau, kiếp này kiếp sau không quan trọng. Cứ thuận theo tự nhiên.
Mọi người bị khoảnh khắc này làm cho khóe mắt cay cay. Đàn Khinh Trần sâu sắc cảm nhận được rằng, giữa họ hoàn toàn không có chỗ cho mình xen vào. Tuy đã từ bỏ, vẫn thấy nhói đau, nhưng càng nhiều là mong hai người được hạnh phúc. Bất quá vẫn nhịn không được lên tiếng: “Vậy kiếp sau Mẫn Chi dành cho ta.” (quạ bay ngang~~~~)
13: (hung hăng nhìn 14) Thập nhất vương gia, ta rút lại lời vừa nói, đời đời kiếp kiếp chúng ta đều bên nhau.
11: Đại hiệp không phải luôn nhất ngôn cửu đỉnh sao?!?
15: (ôm trán) Niếp đại hiệp là ngoại lệ.
Câu 41: Khi nào thì cảm thấy mình được yêu?
13: Lúc hắn làm mỳ trường thọ cho ta, chăm sóc cho ta, mắng ta. Còn có…
15: (dường như biết hắn sắp nói gì, đi trước một bước) Hắn thà hy sinh mạng mình để bảo vệ ta, không nghe lời ta cũng là vì muốn ta được giải độc.
14: (cố gắng kiềm chế) Hắn căn bản chưa từng yêu ta. Câu tiếp theo!
Câu 42: Cách ngươi thể hiện tình yêu là?
13: Làm tất cả vì hắn, bảo vệ che chở hắn, dù hắn rất kiên cường không cần ta bảo vệ.
15: Làm tất cả, thậm chí tự tuyệt đường sống của mình.
14: (có chút chột dạ) Chiếm đoạt hắn.
Quần chúng: (chỉ dám mắng xối xả trong bụng ngươi là đồ cầm thú!)
Câu 43: Có khi nào cảm thấy “hắn không còn yêu ta nữa”?
13: Lúc hắn nói muốn lấy Phương Khai Tạ đuổi ta đi…
15: (hừ lạnh) Niếp đại hiệp quả là quân tử thù dai.
13: (bình tĩnh nói tiếp) Nhưng ta không hề và cũng chưa từng nghĩ hắn không yêu ta. Ta biết hắn có nỗi khổ của hắn.
15: (cảm động) Thập Tam…
11: (hắng giọng) Hai vị xin quay về với câu hỏi.
15: Chính là lúc ta tưởng hắn thật sự bỏ đi, hắn hận ta…
Thập nhất vương gia nhìn trời, hai ngươi thật vô pháp vô thiên a!
Quần chúng phấn khích vô cùng, chỉ có hoàng thượng sắc mặt càng lúc càng khó coi…
Câu 44: Ngươi cảm thấy đối phương xứng với loài hoa nào?
13: …. Quân sơn ngân châm…
11: Ách… tiểu tử ngươi nghe cho kỹ, là so sánh với hoa chứ không phải với trà!
13: (điềm nhiên) Ta không thích hoa, ta chỉ thích trà, ta cảm thấy hắn tinh mỹ như Quân sơn ngân châm.
11: (triệt để bó tay, quay sang 15) Còn ngươi thì sao Mẫn Chi?
15: …… Hoa cúc….
Niếp Thập Tam thái dương lóe gân xanh.
Mọi người: … Hạ đại nhân rõ ràng là thèm phản công tới hồ đồ luôn rồi.
14: (hả hê không chút che giấu) Mẫn Chi trong mắt ta là bạch liên thanh khiết vừa đẹp vừa kiêu ngạo, đôi khi xa xăm không thể với tới, đôi khi mong manh như vừa chạm vào liền tan biến.
15: (mỉm cười) Còn ngươi là hoa hồng đầy gai, kẻ nào động tới ngươi cũng chỉ có thể nhận kết cuộc rướm máu.
14: Ai….
Câu 45: Giữa các người có chuyện gì giấu nhau không?
13: (kiêu hãnh) Ta chẳng có gì giấu hắn.
15: (chột dạ) Ban đầu ta quả thật có chuyện giấu hắn, nhưng cuối cùng vẫn nói ra tất cả.
14: (càng chột dạ) Ta…
Mọi người: Chúng ta đều hiểu cả rồi.
14: ….
Câu 46: Cảm giác tự ti của ngươi đến từ đâu?
13: Xưa nay ta chưa bao giờ biết tự ti.
Quần chúng: (Hãn~)
15: Lúc thiếu tiền…
Quần chúng: (Cuồng hãn~)
14: (nhàn nhã vuốt tay áo) Thật ra ta cũng biết tự ti…
Mọi người kinh ngạc dựng tai lên nghe.
14: … là một khái niệm vĩnh viễn xa vời với ta.
Mọi người: ….
11: (tổng kết) Ba tên này đích thực rất phi phàm!
Câu 47: Quan hệ giữa các ngươi là công khai hay bí mật?
15: Trời biết đất biết ta biết hắn biết Tiểu Thái biết các ngươi đều biết.
13: Vậy hẳn không thể gọi là bí mật rồi.
14: Câu hỏi đích thực rất ngốc.
11: Thập tứ đệ, ngươi nói câu này còn nhìn ta là có ý gì? Câu hỏi không phải ta soạn a!
Câu 48: Ngươi có nghĩ tình yêu với đối phương sẽ duy trì vĩnh cửu không?
13: (như đinh đóng cột) Nhất định.
15: Ta còn sống ngày nào sẽ yêu hắn ngày đó.
14: Ta đến chết vẫn sẽ không quên Mẫn Chi.
15: (vui vẻ) Ta cũng vậy, đến chết cũng không quên ngươi…
14 tâm hoa nộ phóng, 13 kiên định nhìn vào mắt 15. Quả nhiên…
15: … là cữu phụ của ta.
14: (thương tâm) Ngươi quả thật tàn nhẫn với ta.
Câu 49: Ngươi là bên công hay bên thụ?
11: (mờ mịt) Ai có thể nói cho ta biết công thụ là gì không?
13: (thản nhiên) Công.
15: …. Hỗ công.
Niếp Thập Tam ý vị thâm trường nga một tiếng.
Quần chúng: (thán phục) Hạ đại nhân kiến thức thật uyên bác a, cư nhiên biết cả hỗ công… bất quá, ngươi đừng tự gạt người gạt mình.
Nhan Mục: (không biết từ đâu bay lên sân khấu) Chi Mẫn, đến giờ ngươi vẫn không có tiền đồ như vậy sao? Thật đáng thất vọng.
15: …. Đại ca, sao ta có cảm giác ngươi chỉ chờ có thế liền xuất hiện để hạ nhục ta?
11: (hảo tâm nhắc khéo) Ta không nhớ ngươi có tên trong danh sách khách mời…
Nhan Mục: (cười đầy sát khí) Ta thích vào thì vào.
11: (nhanh nhảu) Nhan tướng quân, mời ngồi!
14: (nhíu mày) Các ngươi cứ phớt lờ ta như thế là sao? Ta còn chưa trả lời.
11: Ách, Thập tứ đệ ngươi nói đi.
14: (từ tốn) Thiết nghĩ các ngươi nhìn ta cũng đoán ra được…
Quần chúng Bính: (vốn vẫn còn đang kích động sau vụ ‘hỗ công’ của Hạ Mẫn Chi nên không kịp quản thúc mồm miệng mà hét toáng lên) Thụ!!!!!
Vì thế thêm một Quần Chúng Bính oanh oanh liệt liệt bỏ mạng vì đi xem phỏng vấn.
Mọi người: (ngoan ngoãn đồng thanh) Hoàng thượng CÔNG đức vô lượng!
Câu 50: Tại sao lại quyết định như thế?
15: (thập phần bất mãn) Vì hắn không cho ta lên!
13: (vuốt cằm) Nga, ta nhớ đã từng cho ngươi lên trên rồi mà.
15: (giận tái mặt) Ta không phải ý đó!
14: (xen vào) Xem ra Mẫn Chi rất muốn lên trên? Sao lúc đó ta không nghĩ ra, đổi lại thành ngươi cưỡng gian ta, sau đó ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm, rồi sẽ bù đắp cho ta cả đời…
Mọi người: …. Không phải ban nãy ngươi khẳng định mình là công sao?
11: (đau đầu) Tại sao ở đây toàn những kẻ mắc chứng lạc đề trầm trọng?
———-
Được rồi, tớ biết tớ rất bựa… bất quá mời đón đọc tiếp phần 2 ^^