Đại Phụng Đả Canh Nhân

Chương 111: Thăm dò lẫn nhau



Mà số 1 lập tức ăn miếng trả miếng, thoải mái tung tin tức, thể hiện mình có con đường, tiêm một liều dự phòng cho Hứa Thất An, đồng thời làm ra phản kích đối với số 2.

Số 2 là ở Vân Châu... Nạn trộm cướp... Nàng cũng là người trong nha môn?

Vân Châu quanh năm có nạn trộm cướp, bị nhân sĩ các châu khác gọi lái là: Phỉ Châu.

Lúc Hứa Thất An miên man bất định, số 6 cùng số 2 cũng đang nhấm nuốt tình báo số 1 đưa ra.

Sáu mươi dặm phía đông thành, một ngọn núi bị xuyên thủng... Tin tức quá ít, không thể phán đoán hệ thống tu hành gì, nhưng có thể xác định là cường giả cao phẩm.

【 2: sao có khả năng bình ổn hoàng đế, Đại Phụng chính là con khỉ không có đầu óc, suốt ngày nghĩ tu tiên, không biết nhân gian khó khăn. 】

Lời này nghe qua... Số 2 hẳn là không phải ăn bổng lộc triều đình... Hứa Thất An đoán.

【 2: Ngày xưa không đề cập tới, riêng năm nay, ta tìm đọc hộ tịch các phủ các huyện Vân Châu, điều tra nghe ngóng khắp nơi, thô sơ giản lược tính ra, ít nhất có sáu vạn dân chúng trốn đi, làm lưu dân, hoặc vào rừng làm giặc cướp. 】

Lưu dân chính là người không có ruộng đất, là dân chúng không gánh nổi thuế má, bỏ ruộng trốn đi.

Ruộng không còn, người vẫn phải sống, có người ăn xin, làm công, có người trực tiếp vào rừng làm giặc cướp, cướp bóc lương dân, hình thành một loại tuần hoàn ác tính.

Số 2 tiếp tục nói: “Ta đã tiêu diệt mười mấy bọn sơn phỉ, phát hiện sau lưng bọn họ che giấu thế lực càng sâu hơn.”

【 1: có manh mối không. 】

【 2: không có... Đúng rồi, gần đây thế cục kinh thành như thế nào? 】

Hứa Thất An không đợi số 1 trả lời, giành trước đưa vào tin tức: 【 3: Chu thị lang ngã ngựa, chính đấu bắt đầu. Nhưng Chu thị lang rớt đài có chút hoang đường không chịu nổi, nguyên nhân là con trai độc nhất bị sắc đẹp làm váng đầu, ý đồ làm bẩn con gái thứ hai của Uy Vũ hầu. 】

Đoạn lời này hắn đã là hướng số 2 truyền lại tin tức; hướng mọi người thể hiện tiêu chuẩn của mình, đồng thời cũng đang thử số 1.

Người có tư cách tham dự đấu tranh triều đình đều biết, nguyên nhân thật sự Chu thị lang rớt đài là vụ án bạc thuế.

Làm hắn thất vọng là, số 1 cũng chưa sửa đúng.

【 1: Kim Liên đạo trưởng, ta đã tìm hiểu cho ngươi, thời gian xác thực á thánh học cung thư viện Vân Lộc bị phong cấm là ngày Giáp Tý. Ngày đó trong người ngoài ở thư viện Vân Lộc, trừ trưởng công chúa, còn có một gã tiểu lại tên Hứa Thất An. 】

“!!!”

Trong lòng Hứa Thất An nhảy dựng, có loại cảm giác kinh hoảng bị thịt người, địa chỉ công khai ở trên mạng.

Tên số 1 này lai lịch thế nào, vì sao phải tra chuyện ngày Giáp Tý... Hứa Thất An nhớ ra, ngày đó Giáp Tý, Nhị lang mang theo hắn du lãm thư viện Vân Lộc, nhất thời nổi hứng, hắn ở trên tấm bia đá viết bốn câu ngông cuồng.

Tạo thành hiện tượng lạ điện á thánh thanh khí ngút trời.

Đồng thời, hắn rất tò mò Kim Liên đạo trưởng vì sao để ý thư viện Vân Lộc biến hóa.

Theo lý thuyết, đây là chuyện người đọc sách Quốc Tử Giám mới quan tâm, có gì quan hệ với ngươi một đạo sĩ Địa tông?

【 1: nhưng, vị tiểu lại kia thường thường không có gì lạ, trừ tài làm thơ không tệ, bản thân chỉ là Luyện Tinh cảnh mà thôi, không phải học sinh thư viện Vân Lộc, lại càng không phải người đọc sách. 】

【 9: ừm, ta biết rồi. 】

【 3: đạo trưởng vì sao để ý biến cố của thư viện Vân Lộc? 】 Hứa Thất An mở lời thăm dò.

【 9: ta muốn biết tấm bia đá của Trình á thánh có nứt hay không. 】

【 3: cái này rất quan trọng? 】

【 9: tương đối quan trọng. 】

Nó nứt rồi... Hứa Thất An chưa nói cho Kim Liên đạo trưởng, cho dù muốn nói, cũng không phải bây giờ.

【 3: có chuyện muốn thỉnh giáo các vị. 】

【 2: ngươi nói. 】

【 3: luyện kim thuật sư là chỉ Ti Thiên Giám có phải không? 】

Câu này của Hứa Thất An, hầu như bài trừ thân phận đệ tử Ti Thiên Giám của hắn.

Mọi người càng thêm khẳng định hắn là người đọc sách thư viện Vân Lộc, là vị học sinh nào đó rất được trưởng bối học viện coi trọng, bằng không cũng không mời được cao phẩm cường giả đánh chết Tử Liên đạo sĩ.

Mà đây, chính là điều Hứa Thất An muốn.

Các ngươi cảm thấy ta là học sinh thư viện Vân Lộc, thật ra ta là Đả Canh Nhân, tương lai các ngươi phát hiện ta có thể là Đả Canh Nhân, lại sẽ phát hiện ta thật ra là học sinh thư viện Vân Lộc, hoặc là, các ngươi còn có thể phát hiện ta là đạo sư cuộc đời của đám luyện kim thuật sư Ti Thiên Giám.

【 6: vấn đề này ta trả lời đi, sáu trăm năm trước, là chưa có hệ thống thuật sĩ. Sau khi Đại Phụng lập nước, Ti Thiên Giám mới xuất hiện thuật sĩ. 】

Môn phái lịch sử ngắn ngủi, chưa trổ cành ra lá, nói cách khác, trừ Ti Thiên Giám, luyện kim thuật sư hoang dại hầu như không có... Hẳn là vẫn có, chỉ là rất ít, bằng không ta lấy ra một quyển sách bìa lam, đám luyện kim thuật sư nên kỳ quái.

Khó trách các luyện kim thuật sư khát cầu như thế đối với tri thức lý luận hóa học của ta, bọn họ rõ ràng đều rất cường đại.

Bởi vì lịch sử ngắn, cho nên chưa hình thành một bộ chương trình học cơ sở lý luận toàn diện?

Mặt khác, luyện kim thuật sư phía sau màn vụ án bạc thuế, rốt cuộc là ai?

Một điểm đáng ngờ trong vụ án bạc thuế, luôn khiến lính trinh sát hình sự già đời Hứa Thất An canh cánh trong lòng.

Ti Thiên Giám đối với trong bản án đề cập luyện kim thuật sư, tựa như áp dụng một loại thái độ tiêu cực, không nghe không hỏi.

Điểm ấy rất không khoa học.

Mặc kệ là Chử Thải Vi, Tống Khanh, hay là áo trắng khác, đều chưa từng ở trước mặt hắn đề cập việc này.

【 6: số 3, dựa theo quy củ, ngươi cũng phải trả lời ta một vấn đề. 】

Hứa Thất An lúc này mới phát hiện, số 1 cùng số 2 đối thoại là một hỏi một đáp, vừa rồi là mình chặn ngang, thay số 1 trả lời tình hình gần đây của triều đình kinh thành.

【 3: ngươi hỏi. 】

【 6: nho gia nhị phẩm gọi là gì? 】

Đây lại là một cái thăm dò, thăm dò đối với thân phận ta... Thăm dò không phải ta có phải học sinh thư viện Vân Lộc hay không, mà là đang thăm dò địa vị xã hội của ta.

Học sinh nho gia tầm thường không biết nho gia nhị phẩm gọi là gì, lúc ấy trong tấm bia sự tích cuộc đời vị Tiền Chung đại nho kia cũng không nói rõ cảnh giới của hắn, là sau khi Hứa Tân Niên giải thích, Hứa Thất An mới biết được.

Nhị lang sở dĩ biết, bởi vì hắn là học sinh đại nho Trương Thận coi trọng, là cử nhân thi Hương.

Cái này ở trong học sinh thư viện Vân Lộc, đã là cấp bậc tinh anh.

Nếu ta không phải học sinh thư viện Vân Lộc, sự thăm dò này cũng hữu hiệu. Không phải học sinh nho gia, nếu cũng biết nhị phẩm, địa vị xã hội sẽ chỉ càng cao.

Nếu ta không trả lời được, đại khái sẽ bị bọn người này chê không đủ cấp bậc nhỉ.

Hứa Thất An lấy ngón tay thay bút, viết nói:

【 3: nho gia nhị phẩm gọi là đại nho. 】

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.