Bạn đang đọc truyện Đại Tấn Đẹp Đến Như Vậy (Đổi Nữ Thành Phượng) của tác giả Mộ Lan Chu. Ngày họ vừa ra đời, mẫu thân họ đã hoán đổi thân phận cả hai cho nhau
Văn án 1:
Này thật sự là trộm long hoán phụng. Một người vốn phải làm Thái Tử, vậy mà giờ trở thành công tử thế gia. Một người vốn phải làm quý nữ danh môn, nay lại thành công chúa hoàng tộc.
Mà cuộc đời họ tất nhiên cũng vì thế mà nghịch chuyển.
Đại Tấn gió thổi mây vần, cần thiết đoàn kết để cùng chống lại gian khó.
Bát vương nhiễu loạn, người người cát cứ các phương thế lực, tình cảnh rối ren, dân chúng oán than, mà từ trong tuyệt địa, tình yêu lại trở nên sáng chói mạnh mẽ, ngay từ lục đục chính trị, lại nảy lên những cảm xúc khác lạ, ấm áp dị thường.
Sau khi Tây Tấn diệt quốc, nhân sĩ xuôi nam, hai người thất lạc. Một năm sau công chúa mất trí nhớ trở thành nữ nô, thế tử trở thành con trai thừa tướng Đông Tấn khống chế đế quốc. Trải qua bao vất vả hắn mới tìm được nàng, đánh thức ký ức trong nàng, hai người lại lần nữa nắm tay...
Văn án 2:
Họ sinh ra là đã bị mẫu thân của mình tráo đổi, trộm long tráo phụng, Thái tử trở thành con cháu thế gia, nữ nhi thế gia trở thành công chúa, từ đây đảo ngược cuộc đời.
Vương Duyệt là nhi tử của Vương thị ở Lang Gia, thuở nhỏ chính là “con nhà người ta”, văn tài võ lược, hoàn mỹ không tì vết, mỗi lần ra đường là có nữ lang kết bạn vây xem, hô to “Cưới ta đi”, “Ta muốn sinh nhi tử cho chàng”, quả thật là danh tiếng vang dội ở Đại Tấn, các nữ lang vây từ đầu đường đến cuối phố, điên dại như fan cuồng sau này.
Thanh Hà là công chúa, kiêu sa phong lưu, chơi đùa quyền mưu, “gái hư nhà người ta”, tai tiếng về phò mã truyền hết cái này đến cái khác, truyền rằng anh chàng nào không may, quả thật là “có độc”, mẫu thân là “Hoàng hậu giấy” nổi tiếng, đã bị phế năm lần, cho nên hôn sự của nữ nhi là công chúa Thanh Hà cũng rất quanh co, không ai dám cưới, quý tộc trong Kinh Thành giáo dục nữ nhi nhà mình đều nói “Tuyệt đối đừng học theo công chúa Thanh Hà”, là tư liệu giảng dạy ngay trước mắt về mặt đối lập.
Thật không ngờ Thanh Hà đã nhiều lần âm thầm cảnh cáo Vương Duyệt: “Đừng có tuyển chọn phò mã cho ta nữa, còn chọn nữa là ta sẽ thật sự trở thành công chúa không gả đi được, đến lúc đó ta sẽ tung tin huynh là bề tôi dưới váy ta, để huynh làm phò mã.”
Vương Duyệt ở trong rừng trúc pha trà như một vị tiên giáng trần, hắn nhướng mày lên: “Phiền muội tung tin nhanh lên — muội cho rằng đến nay ta chưa thành thân là bởi vì điều gì??”
Thanh Hà kinh hãi: “Huynh cũng yêu mẹ của ta rồi?”
Vương Duyệt tức giận hất bàn.
Công chúa ơi là công chúa, thật không ngờ mẹ của nàng chính là mẹ của ta.
Bình luận truyện