Hôm nay Lâm Diễn đang vẽ tranh thiết kế, một tuần sau là phải nộp lên rồi, mà cậu chỉ mới vẽ hơn phân nửa một chút.Điều này khiến cậu không khỏi có chút gấp gáp.
Hơn nữa mấy ngày gần đây trong lòng ẩn ẩn có cảm giác bất an quấy nhiễu, càng khiến cả người cậu có chút nóng nảy.
Điện thoại đặt trên bàn rung o o, không hiển thị người gọi, thế nhưng số điện thoại nhìn qua có chút quen, nhìn thoáng qua đầu số, là từ thành phố F gọi tới.
Trước khi bắt điện thoại Lâm Diễn do dự một hồi, nhưng nghĩ lại ngày này sớm muộn gì cũng đến, vẫn là nhận điện thoại.
Giọng nói quen thuộc của ca ca từ đầu dây bên kia truyền đến, vẫn lạnh lùng bất cận nhân tình như thế: “Tiểu Diễn, ở bên ngoài chơi đã chưa, có thể về rồi.”
Ngữ khí ra lệnh công thức hóa khiến Lâm Diễn không khoái: “Lão tử không thèm, là họ đuổi lão tử ra ngoài, kêu lão tử trở về? Giỡn trò quốc tế gì vậy.”
“Không có giỡn với em, hôm qua mẹ té từ cầu thang xuống, giờ đang nằm trên giường kìa.”
Lòng Lâm Diễn khẽ động, nhưng ngữ khí vẫn quật cường: “Liên quan gì tới lão tử, lão tử với bọn họ đã đoạn tuyệt quan hệ rồi.”
Lâm Lăng cau mày, “Bây giờ không phải là lúc giận dỗi, mau trở về.”
Lâm Diễn thấy buồn cười: “Ha ~ giận dỗi? Lão tử mắc gì phải giận dỗi họ? Mẹ nó trước đây hùng hổ đuổi lão tử đi, bây giờ muốn gọi lão tử về hầu hạ bên người? Nằm mơ đó hả?!”
Cho dù là Lâm Lăng có tính tình tốt đối với em trai của mình, cũng nhịn không được tức giận: “Nói cái gì vậy?! Có phải là mày muốn tao phái người bắt về hay không?!Đừng tưởng rằng tình trạng của mày ở thành phố S tao không biết.Còn có thằng hàng xóm kia của mày, tốt nhất là tránh xa nó ra chút.”
Lâm Diễn chỉ cảm thấy trong lòng càng tức, cư nhiên lấy Trang Thừa ra uy hiếp cậu?
Trực tiếp cúp điện thoại, tiện tay ném di động qua một bên.
Trang Thừa chỉ cảm thấy gần đây thái độ của Lâm Diễn có chút kỳ quái, vẫn cứ bộ dạng muốn nói lại thôi với anh.
Lẽ nào em ấy định thẳng thắn với mình?!
Trang Thừa đi đến trước mặt Lâm Diễn mặt mày xoắn xuýt, nhìn cậu: “Nói đi, có gì muốn nói. Xoắn xuýt đã mấy ngày rồi.”
Vươn tay xoa xoa mái tóc mềm mại trên đầu ai đó, xúc cảm thật đã.
Lâm Diễn đánh rớt móng vuốt của Trang Thừa, nhìn về phía anh, như là rốt cuộc đã hạ quyết tâm: “Nếu như em rời đi, anh có nhớ em không?”
Trang Thừa cho rằng cậu đang nói đùa, trước đây trên mạng Lâm Diễn cũng đã từng đề cập, anh cho rằng chỉ là tùy tiện nói chơi.
Bèn gật đầu, “Ừ, nhớ chứ, thiếu một hàng xóm mỹ nhân sẽ rất tịch mịch đó.”
Lâm Diễn có chút bất đắc dĩ nằm sấp trên bàn: Bộ dạng của cậu giống đang nói đùa sao?
Sau đó lại ngẩng đầu nhìn Trang Thừa, vẻ mặt thành thật: “Em không có nói đùa với anh, nếu như thật sự có một ngày em rời đi, anh sẽ thế nào?”
Trang Thừa ngẩn ra, nhìn cậu: “Phải đi rồi sao?”
Lâm Diễn gật đầu lại lắc đầu: “Em không xác định. Còn nhớ em từng kể với anh rằng em cãi nhau với trong nhà mới ra ngoài lưu lạc không?”
Trang Thừa gật đầu, xem ra Lâm Diễn đã định thẳng thắn cùng mình rồi.
Lâm Diễn hít sâu một hơi, mới mở miệng: “Kỳ thực nhà em nguyên bản là ở thành phố F, ba là trùm thương nghiệp nổi danh trong thành phố, thậm chí trên toàn quốc cũng có một tiếng tăm nhất định. Mẹ thì là con gái của một đại thế lực khác của thành phố F, mặc dù là chỉ hôn với ba, nhưng về sau vẫn có tình cảm.”
Trang Thừa hơi hơi sững sờ, không ngờ thế lực phía sau Lâm Diễn lại lớn như vậy.Thảo nào nhìn quần áo vật dụng bình thường của cậu đều là những sản phẩm hàng hiệu.
“Hai tháng trước, em come out với gia đình.” Lâm Diễn nhìn Trang Thừa, anh nhất định biết come out là có ý gì.
Trang Thừa quả nhiên một bộ biểu tình kinh ngạc, bất quá rất nhanh đã khôi phục lại.
“Sau đó, ba em tức tới nỗi hành hung em một trận, mẹ thì bị em làm tức tới nhập viện. Sau đó nữa, họ thấy em chết cũng không hối cải, liền đoạn tuyệt quan hệ với em, đuổi em ra ngoài.”
“Mấy ngày trước, em nhận được điện thoại của anh em.Ảnh nói mẹ ngã từ trên cầu thang xuống, nằm trong bệnh viện, muốn bảo em về.”
“Ngữ khí của anh em vẫn luôn khiến em chán ghét, tiếp đó em với ảnh ầm ĩ một trận.”
“Ảnh nói, nếu em không ngoan ngoãn trở về, sẽ phái người bắt em về.”
Trang Thừa ngây ra, anh cũng không biết nên phát biểu ngôn luận dạng gì đối với sự kiện này, chỉ có thể chìa tay sờ sờ đầu Lâm Diễn, an ủi cậu. “Yên tâm đi, nếu như em không muốn trở về, vậy chúng ta dọn đi.”
Trang Thừa đứng dậy, ngồi xuống bên người Lâm Diễn, vươn tay ôm cậu vào lòng mình, thấy cậu không có kháng cự, cũng yên lòng hơn: “Kỳ thực ý, tụi mình chắc cũng xem như là đồng bệnh tương liên.”
Anh câu môi: “Tôi thẳng thắn với gia đình sớm hơn em, một năm trước tôi đã come out, phản ứng của ba mẹ tôi y hệt ba mẹ em, đánh tôi một trận rồi đuổi ra ngoài.”
“Nửa năm đầu tôi thật sự là hoàn toàn đoạn tuyệt qua lại với bọn họ, lúc đó còn đang năm thứ ba đại học, cũng may việc học không nhiều trường học lại sắp xếp thực tập, cuộc sống trôi qua tàm tạm.”
“Mấy tháng trước, ba tôi gặp tai nạn xe, qua đời. Lúc này tôi mới ý thức được, dù mình không thể tha thứ thế nào đi nữa, cũng phải trở về bồi bồi bọn họ, cho dù hiện giờ chỉ còn tôi và mẹ tôi thôi.”
“Ngay từ đầu mẹ còn trách giận tôi, về sau tôi cùng bà nói chuyện rất nhiều, bà cũng coi như có thể miễn cưỡng tiếp nhận rồi. Không lâu sau đó, bởi vì bà quá tưởng nhớ ba, cũng đi theo luôn rồi.”
Nói đến đây, vành mắt Trang Thừa cũng không nén được ướt át.Đả kích mất đi song thân liên tiếp, đối với anh một người vẫn chưa hoàn toàn thành thục mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích.
Trang Thừa cảm thấy áo sơ mi trước ngực mình ướt một mảnh, cúi đầu nhìn, té ra là Lâm Diễn đã khóc tới nỗi có hơi không thở được.Trang Thừa nhìn bộ dạng khóc thành mèo hoa của Lâm Diễn quả thực là tức cười, thương cảm dâng lên trong lòng trước đó nhanh như chớp mất sạch.
Trang Thừa buồn cười mà nâng đầu Lâm Diễn lên, nhìn cậu: “Tôi còn chưa khóc thương tâm như vậy, em khóc cái gì?”
Chìa tay ôn nhu giúp cậu lau sạch nước mắt trên mặt.
Lâm Diễn một quyền nện lên cánh tay Trang Thừa, ui da, lực đạo không hề nhẹ. “Không cho cười!”