“Hạ Dư Quang” nhìn thấy Qúy Ức mãi chưa có phản ứng, lấy điện thoại di động lại rồi tiếp tục gõ chữ: “Đợi em giải quyết xong phiền toái, chúng ta lúc nào cũng có thể kết thúc cuộc hôn nhân này”.
“Gần đây anh cũng đau đầu vì chuyện này, lúc nãy lại nghe thấy em nói chuyện điện thoại nên mới có tính toán như vậy, em cũng không cần phải lập tức trả lời anh mà cứ từ từ suy nghĩ cho kỹ, suy nghĩ xong thì lại liên hệ lại với anh sau”.
…….
Cuối cùng Qúy Ức vẫn là đáp ứng đề nghị của Hạ Dư Quang.
Những đối tượng trong công ty môi giới đều có chung một mục đích là ổn định hôn nhân mới tới, nên hiệp nghị kết hôn của Hạ Dư Quang rất thích hợp với cô.
Hơn nữa thời gian rất cấp bách, nếu như cô cứ tiếp tục do dự thì đạo diễn Lương sẽ tuyển xong người mất.
Quan trọng nhất là Hạ Dư Quang cũng coi như là người cô hiểu rất rõ nên không cần lo lắng việc kết hôn sẽ gặp phải chuyện gì nguy hiểm.
Qúy Ức nhắn tin cho Hạ Dư Quang đáp ứng việc cùng anh kết hôn không bao lâu thì anh liền tới tìm cô.
Hạ Dư Quang dẫn cô đi chụp ảnh để in lên giấy chứng nhận kết hôn rồi bảo cô ký tên lên trên máy điện tử, sau đó anh nói cho cô biết anh đã liên hệ xong với người trong cục dân chính, hai người bọn họ thì chỉ cần về nhà ngồi đợi giấy chứng nhận kết hôn là được.
Ở Tô thành Hạ gia có thế lực rất lớn nên việc cô chỉ cần ở nhà mà không phải đi trình diện để xử lý thủ tục kết hôn cũng là điều dễ hiểu. Huống chi Hạ Dư Quang còn từ Tô thành chạy đến tận trường học để xin cho cô nghỉ, cho nên lúc nhìn thấy anh gõ trên di động rồi đưa cho cô xem mấy chữ này, cô cũng không có do dự hay hoài nghi bất cứ chuyện gì liền đem sổ hộ khẩu giao cho Hạ Dư Quang toàn quyền xử lý.
Năm ngày sau Qúy Ức liền nhận được bưu kiện chuyển phát nhanh từ Tô thành, mở bưu kiện ra, bên trong ngoại trừ sổ hộ khẩu mà cô giao cho Hạ Dư Quang thì còn có giấy chứng nhận kết hôn màu đỏ tươi.
Mở giấy chứng nhận ra xem, đập vào mắt của Qúy Ức là ảnh chụp của cô cùng Hạ Dư Quang, phía dưới ghi tên họ là: Hạ Dư Quang, Qúy Ức.
Quý Ức nhìn chằm chằm giấy chứng nhận một lát rồi cầm sổ hộ khẩu lên, đem hai cái đều cất đi. Sau đó lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn cho Hạ Dư Quang: “Anh Dư Quang, em đã nhận được bưu kiện chuyển phát nhanh”.
Qua một lát Qúy Ức mới nhận được tin nhắn trả lời của Hạ Dư Quang: “Ba mẹ của anh không có ở trong nước, đợi khi nào bọn họ về nước thì anh dẫn em qua Tô thành gặp họ”.
Cô kết hôn là muốn phá thế cục của Thiên Ca cho nên không có nghĩ chuyện kết hôn của mình sẽ lâu dài, vì vậy cũng không muốn cho ba mẹ của Hạ Dư Quang biết.
Nếu như bác trai bác gái biết cô cùng Hạ Dư Quang kết hôn chắc chắn sẽ gọi điện cho cha mẹ của cô. Hiện tại hai người họ đều không ở trong nước, Hạ Dư Quang nói đợi bọn họ về mới nói, như vậy cũng tốt, đỡ khiến cô phải giải thích cho cha mẹ, nói không chừng lúc bác trai bác gái về nước thì hiệp nghị giữa cô và Hạ Dư Quang cũng đã kết thúc.
Nghĩ đến đây Qúy Ức liền gõ hai cái trên điện thoại, trả lời lại tin nhắn của Hạ Dư Quang: “Em đã biết, anh Dư Quang”.
…….
“Em đã biết, anh Dư Quang”.
Hạ Qúy Thần nhìn màn hình điện thoại di động, nhìn tin nhắn mà Qúy Ức trả lời, cũng không có trả lời lại mà nhìn về phía bàn sách.
Trên bàn đang đặt ba tờ giấy chứng nhận kết hôn.
Hình ảnh trên giấy chứng nhận đều giống nhau, chỉ là tên phía dưới lại có chút bất đồng.
Trên tờ giấy màu đỏ bên trái là: Hạ Dư Quang, Qúy Ức.
Hai cái còn lại lại ghi: Hạ Qúy Thần, Qúy Ức.
Hắn biết cô sẽ không thể nào nghĩ tới, tờ giấy chứng nhận kết hôn mà cô đang giữ là do hắn bỏ ra năm trăm nhân dân tệ tìm người làm giấy chứng nhận giả.
Mà hai tờ giấy chứng nhận ký tên “Hạ Qúy Thần, Qúy Ức” mới thật sự do cục dân chính chân chân chính chính làm ra.
Trơ mắt nhìn cô cùng người khác lãnh giấy chứng nhận kết hôn, hắn không làm được, cho dù là giấy chứng nhận giả đi nữa.
Cho nên việc duy nhất hắn có thể làm là dùng thân phận anh trai để lừa cô lãnh giấy chứng nhận kết hôn với hắn.
Nghĩ đến đây, Hạ Qúy Thần vươn tay cầm lấy hai tờ giấy chứng nhận kết hôn có tên “Hạ Qúy Thần, Qúy Ức”, sau đó đầu ngón tay bắt đầu vuốt ve tên của hắn và Qúy Ức.
Hắn rốt cuộc cũng cưới được nữ nhân mà mình yêu thích, nhưng lại là lấy danh nghĩa của nam nhân mà cô thích …Lừa cưới.
P/s: Kỳ thật thì không có thế thân nha, chỉ là lừa để lấy cái giấy chứng nhận thôi.Hehe!
“Hắn rốt cuộc cũng cưới được nữ nhân mà mình yêu thích, nhưng lại là lấy danh nghĩa của nam nhân mà cô thích”, tội nghiệp Thần ca của Mị *huhu*