Nghĩ nghĩ, Lâm Nhã nhịn không được quay đi nhìn Quý Ức, ánh mắt có chút lãnh đạm.
Lý Đạt có thể nói suốt trong bữa cơm, 100%đề tài đều là xuất từ miệng cậu ta.
Vấn đề trong miệng cậu ta, tuyệt đại đa số đều là vây quanh sự tích huy hoàng thời cao trung của Hạ Quý Thần.
Đang trò chuyện, Lý Đạt bỗng nhiên nhớ tới, đã mời anh Thần ăn cơm, mà mình còn chưa hỏi cách liên hệ với anh Thần. Vì thế liền nghiêng đầu, đối với người mà cả đêm cơ hồ không mở miệng nói chuyện – Hạ Quý Thần dò hỏi: “ Anh Thần, em thiếu chút nữa đã quên. Em còn không có cách thức liên lạc với anh, anh có WeChat không? Chúng ta kết bạn đi, đến lúc đó em đem số điện thoại gửi anh.”
Hạ Quý Thần sờ soạng di động, ở trên màn hình ấn hai lần, đưa tới trước mặt Lý Đạt.
Lý Đạt cầm di động lưu lại.
Cậu ta vừa mới chuẩn bị trả điện thoại di động cho Hạ Quý Thần, Đường Họa Họa đã yếu ớt mở miệng: “Hạ học trưởng, em có thể hay không cũng thêm anh là bạn trên WeChat?”
Lý Đạt theo bản năng nhìn về phía Hạ Quý Thần, thấy hắn hơi hơi gật gật đầu, mới đưa di động trong tay chuyển hướng về phía Đường Họa Họa.
Đường Họa Họa vui vẻ mà đứng lên, quét mã Wechat của Hạ Quý Thần, Bạc Hà thấy thế, cũng làm theo thêm Hạ Quý Thần Ức là bạn Wechat. Lâm Nhã có số điện thoại Hạ Quý Thần, nhưng không thêm Hạ Quý Thần trên WeChat, cũng lấy ra di động, quét xuống.
Duy chỉ có Quý Ức, chỉ là yên lặng cúi đầu uống trà.
Lý Đạt thấy tất cả mọi người đều quét mã Wechat của Hạ Quý Thần, chỉ có Quý Ức không thêm, liền thuận miệng hỏi cô: “Tiểu Ức, cậu kh ông kết bạn với anh Thần trên Wechat sao?Cũng là cách để mọi người liên lạc với nhau mà?”
Động tác uống trà của Quý Ức chợt dừng lại, cô rũ mi mắt, nhìn chằm chằm nước trà màu đỏ trong ly một lát, mới ngẩng đầu, biểu tình tự nhiên trả lời: “Tôi quên mang theo di động, để quên ở trong phòng khách sạn.”
Thần kinh Lý Đạt có chút mơ hồ, thấy Quý Ức nói như vậy, cũng không nghĩ nhiều, đưa điện thoại di động cho Hạ Quý Thần, lại xoay qua đề tài chính mình tương đối tò mò: “Đúng rồi, mọi người tại sao lại gọi anh Thần là học trưởng? Nếu tôi nhớ không lầm, anh Thần giống như không phải cùng trường với mọi người đi?”
Quý Ức thấy không có việc của mình, một lần nữa rũ xuống mí mắt.
Ánh mắt cô quét qua cằm Hạ Quý Thần, không biết có phải hay không cô bị hoa mắt, lại nhìn thấy cằm hắn bạnh xuống, xung quanh hắn tản ra hàn khí.
“Hạ học trưởng chính là đàn anh của chúng tôi ……” Bạc Hà trả lời.
Đường Họa Họa trong miệng đang nhai đồ ăn cũng gật đầu phụ họa.
Lâm Nhã ngữ khí ôn nhu mở miệng đem lời Bạc Hà bổ sung hoàn chỉnh: “…… Hạ đại ca học hệ đạo diễn, còn chúng tôi học diễn viên.”
Quý Ức Vừa mới chuẩn bị tiếp tục uống trà, nghe đến lời của Lâm Nhã,động tác nâng chén chợt dừng lại.
Cao trung năm đó, Hạ Quý Thần nổi tiếng là Tô thành học bá ( học giỏi tất cả các môn), lấy thân phận đứng đầu cả lớp thi đại học, đỗ đại học S có tiếng? Thẳng đến hôm nay, hắn như cũ vẫn là thần thoại ở Tô thành, nhưng hắn là khi nào thay đổi chuyên ngành, chuyển tới trường điện ảnh?
“Anh Thần, em không nghe lầm đi?” Lý Đạt như là nghe được tin tức vô cùng lớn, không cẩn thận nghiêng chén sứ trong tay, ngay cả thanh âm đều có chút kinh ngạc: “Anh không cần danh trang nguyên đại học, anh đại học S danh tiếng không học, sự nghiệp gia tộc anh không tiếp nhận, lại chạy tới đại học B điện ảnh?”
So vớ sự kích động vô cùng của Lý Đạt, Hạ Quý Thần như cũ vẫn là bộ dáng vân đạm phong khinh, khoan thai bưng trà, hướng bên miệng, cứ như nhân vật chính mọi người đang nói tới căn bản cùng hắn chả liên quan.