Nghĩ vậy, Hạ Qúy Thần liền tìm số điện thoại của Qúy bá mẫu, nhưng đầu ngón tay vừa chạm đến màn hình điện thoại lại đột nhiên dừng lại.
Lỡ như cô không có về nhà, chẳng phải sẽ khiến cha mẹ của cô lo lắng?
Hạ Qúy Thần chần chờ một giây, cuối cùng vẫn là mở WeChat ra, gửi cho Đường Họa Họa một cái tin nhắn: “Còn chưa có trở về?”
Đường Họa Họa rất nhanh đã trả lời lại hắn: “Vâng ạ”.
Chỗ khung gõ chữ phía trên WeChat biểu hiện dòng chữ “Đối phương đang nhập tin nhắn mới”, Hạ Qúy Thần đợi khoảng nửa phút, Đường Họa Họa lại gửi tới một tin nhắn: “Hạ học trưởng, 10 giờ bọn em có tiết, Tiểu Ức chưa bao giờ vô duyên vô cớ bỏ tiết, cho nên lát nữa có khi sẽ nhìn thấy cậu ấy”.
Hạ Qúy Thần gõ hai cái trên màn hình, đang chuẩn bị nhập chữ vào thì lại nhận được tin nhắn của Đường Họa Họa: “Lúc đó em sẽ hỏi cậu ấy tối hôm qua đi đâu, hỏi xong thì sẽ nói lại cho anh”. Đường Họa Họa cũng không biết chuyện phát sinh giữa Hạ Qúy Thần và Qúy Ức, chỉ đơn thuần nghĩ rằng Hạ Qúy Thần tò mò hành tung của Qúy Ức.
Có lẽ vì tối hôm qua náo loạn với Qúy Ức nên Hạ Qúy Thần có chút không thoải mái, đáy lòng của hắn có chút thấp thỏm, bất an không nói thành lời, nhưng hắn lại không muốn Đường Họa Họa nhìn thấy hắn lo lắng nên chỉ trả lời lại một chữ “tốt”.
Sau đó Hạ Qúy Thần nhận được một icon mặt cười từ Đường Họa Họa, hắn không có trả lời, thu hồi lại di động rồi nhìn thoáng qua thời gian, đã 7 giờ rưỡi, 9 giờ hắn còn có một cuộc họp cho nên hắn vừa đi vào toilet vừa gọi điện thoại đặt bữa sáng.
Ngồi trong phòng họp của công ty, lúc mới bắt đầu thì lực chú ý của Hạ Qúy Thần vẫn còn đặt ở trên nội dung hội nghị.
Thời điểm đồng hồ chỉ 9 giờ 50 phút thì Hạ Qúy Thần thường xuyên xem di động, hắn sợ bỏ qua tin nhắn Đường Họa Họa gửi tới WeChat, nhưng mà hắn chờ đến tận 10 giờ 5 phút, di động vẫn là một mảnh an tĩnh.
Hạ Qúy Thần nhìn thì giống như đang chuyên chú nghe giám đốc bộ phận kế hoạch nói chuyện, nhưng thực chất là đang nhìn chằm chằm điện thoại di động.
Hắn mở WeChat ra, bắt đầu nhắn tin cho Đường Họa Họa.
Hạ Qúy Thần mới vừa gõ vào chữ “Thế nào?” thì điện thoại trong lòng bàn tay bỗng dưng chấn động một chút, Đường Họa Họa rốt cuộc cũng thông báo tin tức cho hắn biết: “Hạ học trưởng, Tiểu Ức cư nhiên lại không đi học, lúc nãy thầy giáo vừa mới điểm danh, nhìn bộ dáng của thầy giáo thì hình như cậu ấy cũng không có xin nghỉ, lúc đó em núp ở dưới bàn rồi trộm gọi điện cho cậu ấy, thế nhưng điện thoại lại không liên lạc được, đã ở trong trạng thái tắt máy”.
Hạ Qúy Thần bắt đầu cảm thấy có chút không thích hợp, hắn không để ý mọi người trong phòng họp, trực tiếp cầm di động lên gọi điện cho Qúy Ức.
“Thực xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được”.
Đường Họa Họa nói tối hôm qua Qúy bá mẫu gọi điện cho Qúy Ức, cho nên trong nhà cô sẽ không xảy ra chuyện gì, vậy cô ở nhà sao?
Hạ Qúy Thần vừa suy đoán xong đã lập tức đá văng ghế dựa ra sau, không nói câu nào liền cầm chìa khóa xe, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người rời khỏi phòng họp, đi thẳng xuống bãi đỗ xe tầng hầm, lái xe tới Hạ gia.
Qúy bá phụ đi làm, chỉ có một mình Qúy bá mẫu ở nhà, cho nên lúc mẹ Qúy Ức thấy Hạ Qúy Thần thì rất là kinh hỉ ( kinh ngạc + vui mừng).
Hạ Qúy Thần đem thức ăn dinh dưỡng tới cho Qúy bá mẫu, hắn nói dối là mẹ hắn bảo hắn mang đến.
Hắn hàn huyên với Qúy bá mẫu trong chốc lát, sau khi xác định Qúy Ức không có ở nhà liền lập tức tìm một cái cớ, vội vàng rời khỏi Hạ gia.
Trở lại trên xe, Hạ Qúy Thần lấy di động ra gọi điện cho Qúy Ức, nhưng điện thoại vẫn trong tình trạng tắt máy như cũ, lúc này hắn mới cảm thấy hoàn toàn bất an.