Đi ra khỏi nhà được một đoạn, Qúy Ức liền dừng lại, xoay người nhìn về phía tầng trệt căn hộ của “Hạ Dư Quang”.
Cô bình tĩnh đứng nhìn được khoảng nửa phút, sau đó liền cúi đầu, rũ mắt xuống, che lấp sự ảm đạm vừa lóe lên trong đáy mắt.
Anh Dư Quang chắc không có biết chuyện phát sinh bốn năm trước giữa cô với Hạ Qúy Thần, nếu như anh Dư Quang mà biết cô cùng em trai anh ấy đã từng xảy ra quan hệ thì nhất định sẽ không đưa ra đề nghị kết hôn với cô.
Sau khi đã xảy ra quan hệ với Hạ Qúy Thần mà vẫn còn cùng anh trai hắn dan díu, chuyện này cô không làm được.
Đợi tới ngày tình cảm của cô với anh Dư Quang đã sâu đậm không kiềm chế được mới kéo ra khoảng cách thì không bằng thừa dịp cô còn chưa có lún sâu, anh Dư Quang cũng vẫn còn khống chế được tình cảm của anh ấy, cô liền kéo ra khoảng cách an toàn giữa hai người.
Hiện tại có lẽ cô sẽ có chút tiếc nuối, anh ấy cũng sẽ buồn vì tình cảm không được đáp lại, nhưng còn hơn để đến sau này, hai người không thể đến được với nhau, lại cũng không biết dứt bỏ đoạn tình cảm này như thế nào.
Phải biết rằng, lúc đó nếu mà phải từ bỏ thì chẳng khác nào mình tự cắt cổ tay mình rồi thừa nhận sự đau đớn như chết đi sống lại.
Nghĩ đến đây, Qúy Ức liền nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, đem hình ảnh cô vừa nhìn thấy ở trong thư phòng của “Hạ Dư Quang” cất giấu trong chỗ sâu nhất của đáy lòng, sau đó liền xoay người rời đi, ra khỏi tiểu khu, Qúy Ức bắt một chiếc taxi rồi đi về trường học.
Từ tin nhắn của Lâm Chính Ích, Qúy Ức đã biết Hạ Qúy Thần cự tuyệt vốn đầu tư mà Lâm Chính Ích cấp cho “Tam thiên si”.
Nếu như không có phát sinh sự việc ở khách sạn “Bốn Mùa” thì Qúy Ức có lẽ sẽ khuyên bảo Hạ Qúy Thần hai câu, nói hắn lấy đại cục làm trọng, nhưng đêm đó cô lại bị hắn nhục nhã như vậy, giờ tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục xen vào việc của người khác, cho dù “Tam thiên si” làm ảnh hưởng đến dự định trong tương lai của cô, nhưng cùng lắm thì cô vừa tiếp tục việc học tập ở trường, vừa chờ đợi cơ hội, cô cũng không cần cái gì từ chỗ Lâm Chính Ích nên đưa tất cả ghi âm cho ông ta, chuyện này cứ xem như tùy ở ông trời.
Tin tức “Tam thiên si” vì vốn đầu tư mà ngừng quay, mới ồn ào huyên náo được ba ngày thì đã bị tin tức một nam minh tinh chuẩn bị tái xuất đẩy lùi.
Bởi vì đã vào tháng 1, chuẩn bị tới kì thi cuối kỳ cho nên Qúy Ức cũng không quá chú ý tin tức giải trí, mỗi ngày cô đều ở trong ký túc xá để ôn tập.
Sau khi cô rời khỏi nhà “Hạ Dư Quang” được nửa tháng thì nhận được tin nhắn của anh ấy, nói anh ấy đã đi công tác về, vẫn xuống ở sân bay Bắc Kinh, hỏi cô có thời gian ăn cơm chiều cùng anh ấy hay không.
Lúc đó Qúy Ức đang dựa người vào đầu giường ôn tập Tiếng Anh, khi nhìn thấy tin nhắn của “Hạ Dư Quang” thì lại nhớ tới chuyện lần trước, tâm tình cô liền phức tạp, do dự một lát, cuối cùng vẫn là tìm cái cớ cự tuyệt lời mời của “Hạ Dư Quang”.
Nếu như không có tương lai, tốt nhất vẫn nên ít gặp nhau một chút.
Quý Ức đặt di động xuống, nhìn một đống chữ cái Tiếng Anh chi chít nhau, nhìn một lúc lâu, mới kéo lực chú ý quay trở lại.
Cuối tháng 7, kiểm tra cuối kỳ kết thúc, trường học chính thức nghỉ đông.
Nhà Qúy Ức ở Bắc Kinh, không giống như Đường Họa Họa với Bạc Hà phải xách bao lớn bao nhỏ đi ra nhà ga, cho nên sau khi kiểm tra xong, buổi trưa hôm đó cô liền quay trở lại ký túc xá, chưa tới mười phút đã thu dọn xong một vài đồ dùng thiết yếu.
Ôm hôn nói từ biệt với Đường Họa Họa cùng Bạc Hà xong, Qúy Ức liền xách theo túi đồ mình đã sắp xếp tốt, đi ra khỏi phòng ký túc xá.