“Hạ tiên sinh, tôi vừa mới đứng ở cửa phòng nghe trộm, nghe được lão Trương nói cổ chân của cô ấy không bị thương đến gân cốt”.
Hạ Qúy Thần đứng ở trước cửa sổ sát đất trong phòng nghỉ của sân bay, hắn nhìn chằm chằm chiếc máy bay đang hạ xuống ở bên ngoài cửa sổ, một tay cầm điện thoại nghe người ở đầu dây bên kia nói chuyện, tay còn lại thì sờ soạng trong túi tìm điếu thuốc, sau đó đưa tới bên miệng, lúc hắn cầm bật lửa chuẩn bị châm lửa, trong điện thoại lại truyền đến âm thanh của người nam nhân: “Bây giờ lão Trương đang băng bó cho cô ấy, nói là qua hai ngày thì có thể hoạt động lại như bình thường”.
Hạ Qúy Thần thu hồi bật lửa lại, lấy điếu thuốc ở trên miệng xuống, sau đó hướng về phía điện thoại di động, không nặng không nhẹ “ừ” một tiếng, tỏ vẻ hắn vẫn đang nghe.
“Hạ tiên sinh, lão Trương đã đưa thuốc cho cô ấy, hình như lúc té ngã đầu gối cô ấy bị thương một chút, lão Trương đang khử trùng cho cô ấy ….”. Tình huống trong phòng đã xong, người nam nhân biết mình cần phải trở về, đang chuẩn bị mở miệng nói tạm biệt với Hạ Qúy Thần, thì lại nghe thấy một giọng nữ dễ nghe: “Hạ tiên sinh, máy bay đã vào vị trí, hiện tại có thể đăng ký”.
Lời đến bên miệng bỗng dưng ngừng lại, người nam nhân liền hỏi: “Hạ tiên sinh, đã trễ thế này, ngài còn muốn đi máy bay? Đây là muốn ….”
Nam nhân hỏi được một nửa, rồi lại giống như nghĩ đến chuyện gì, liền sửa lại: “ ……Hạ tiên sinh, anh muốn tới Lệ Giang sao?”.
Tâm tư bị đoán trúng, Hạ Qúy Thần cũng không có giấu diếm, lẳng lặng “ừ” một tiếng.
“Tiểu thư Qúy Ức thật sự không có việc gì, nếu ngài không yên tâm, tôi có thể nói Thái Thái ngày mai đến nói chuyện với cô ấy, không phải ngài đang còn rất nhiều việc ở bên kia sao? Không cần thiết phải suốt đêm …….”
Nam nhân còn chưa có khuyên bảo xong, Hạ Qúy Thần đã mở miệng, hỏi một câu không liên quan: “Cô ấy không có biết hai người là do tôi an bài đi?”.
“Không biết, tôi dựa theo ngài phân phó, không nói tên của ngài, chỉ nói là Hạ tiên sinh kêu chúng tôi tới ….”
“Cám ơn”. Hạ Qúy Thần nhàn nhạt trả về một câu, sau đó tạm dừng trong giây lát rồi nói bổ sung thêm một từ “treo”, không chờ người nam nhân đáp lại liền thẳng tay ngắt điện thoại, đầu ngón tay bóp điếu thuốc, sau đó đi dọc theo đường đi của khách hàng, bước lên máy bay.
Ngồi xuống, Hạ Qúy Thần thắt kỹ đai an toàn, đợi đến khi máy bay vững vàng lên đến giữa không trung, liền có một nữ tiếp viên cao cao gầy gầy ôm thực đơn đi đến trước mặt hắn: “Hạ tiên sinh, ngài xem thử, ngài muốn dùng cái gì?”.
Hạ Qúy Thần không nhận lấy thực đơn, chỉ lãnh đạm nói một câu “Cho tôi một ly nước sôi để nguội”, sau đó liền điều chỉnh ghế dựa vào tư thế thoải mái nhất, rồi nhắm hai mắt lại.
Rất nhanh, nữ tiếp viên liền bưng một ly nước quay trở lại, thấy Hạ Qúy Thần nhắm mắt thì cho rằng Hạ Qúy Thần đã ngủ nên không có quấy rầy hắn, tay chân nhẹ nhàng đặt ly nước xuống, giúp Hạ Qúy Thần đem đèn chiếu sáng trên đỉnh đầu tắt đi, sau đó mới rời đi.
Hạ Qúy Thần tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần một lát, rồi mới chậm rãi mở mắt ra, vươn tay bưng ly nước uống một nửa, sau đó đặt ly nước xuống, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời ban đêm đen nhánh, ánh sáng từ các vì sao chiếu sáng rực rỡ.
Hạ Qúy Thần nhìn chằm chằm cảnh đẹp bên ngoài, bỗng nhiên lại nhớ tới tin nhắn mà Đường Họa Họa gửi tới WeChat cho hắn lúc 4 giờ trước.
………
Bởi vì còn một tháng nữa là “Tam thiên si” bắt đầu quay, cho nên trừ đêm giao thừa hắn ở nhà ăn bữa cơm tất niên thì cả đêm đều đi máy bay trở về Bắc Kinh.