Cô lơ đãng nói một cái, lại làm hắn âm thầm quyết định học, không vì cái gì khác, chỉ vì có thể giúp được cô.??
Sau đó, hắn cũng xác thật giúp được cô. Mẹ hắn cơ hồ mỗi ngày đều sẽ mời cô tới nhà ăn cơm, đại đa số cô đều là ở trong nhà hắn làm bài tập, hắn thừa dịp cô không ở thư phòng, sẽ trộm mà đi vào, mở ra sách giáo khoa của cô, đánh dấu trọng điểm cho cô, làm cho cô giảm bớt công phải tìm lại.
Năm thứ nhất cao trung phân ra các khoa, Hạ Quý Thần cùng Quý Ức đều là khoa học tự nhiên, bởi vì Hạ Quý Thần thành tích tiến bộ quá nhanh, hắn cùng cô phân tới cùng một ban.
Hắn cùng Quý Ức, cách trời nam biển bắc, hai người như cũ vẫn là không có gì liên hệ.
Nhưng đến năm thứ hai cao trung, nhiệm vụ học tập tăng thêm rất nhiều, buổi tối bắt đầu yêu cầu đêm tự học, buổi tối 9 giờ 30 mỗi ngày, Quý Ức đều là một người một mình đạp xe về nhà.
Năm ấy đầu mùa hè tháng mười, cách vách trường học truyền đến một tin tức không tốt, có một nữ học sinh buổi tối tan học về nhà trên đường bị mấy người đàn ông say rượu thay nhau cưỡng gian.
Hạ Quý Thần cũng không chú ý mấy tin tức lá cải đó, mà khi cái này tin tức truyền tới tai hắn, hắn nhanh chóng quyết định phân phó nhóm mập mạp mỗi ngày buổi tối phái hai người xa xa mà đi theo Quý Ức, hộ tống cô về nhà.
Hạ Quý Thần như vậy trong tối ngoài sáng đứng sau một đám người kia, vì Quý Ức làm rất nhiều rất nhiều việc, nhiều đến mức nhìn hắn cùng Quý Ức trước sau không có giao tình gì quá lớn khiến các anh em hắn trong lòng dần dần bắt đầu cảm thấy không cam lòng, không đáng.
Những cái không cam lòng cùng không đáng, bạo phát một lần vào lễ kỷ niệm ngày thành lập trường.
Vẫn luôn là học sinh ưu tú, Quý Ức, vào ngày kỷ niệm đăng ký một tiết mục, cùng với thành viên của hội học sinh hát một bài.
Bởi vì lễ kỷ niệm rất quan trọng, áp lực lớn, Quý Ức cùng thành viện trong hội học sinh tập luyện chăm chỉ sau tiết tự học buổi tối. Bởi vậy Hạ Quý Thần mỗi ngày an bài hai người hộ tống Quý Ức về nhà, liền phải ngồi chờ ngời phòng luyện tập của Quý Ức, chờ Quý Ức kết thúc luyện tập.
Cách cửa sổ, đám đàn em của Hạ Quý Thần có thể nhìn được bộ dáng Quý Ức cùng thành viên Hội học sinh nói nói cười cười.
Những hình ảnh đó, lọt vào trong mắt anh em Hạ Quý Thần, chói mắt cực kỳ.
Rõ ràng là lão đại bọn họ coi trọng nữ sinh kia. Rõ ràng lão đại bọn họ hao hết tâm tư đối với cô ấy tốt như vậy, cô ấy như thế nào mỗi lần nhìn thấy lão đại đều không nở một nụ cười, lại đối với một tên gầy gầy trong Hội học sinh mà cười đến vui vẻ như vậy?
Một đám người tụ ở bên nhau, thường xuyên nói những việc này, oán khí cũng càng ngày càng nặng. Nói đến cũng khéo, ngày kỷ niệm đó vừa lúc trùng với sinh nhật của Hạ Quý Thần, mấy anh em tụ ở bên nhau trộm mà thương lượng một phen. Giống như là khi Tôn Chương ở cửa trường học “Mời” nữ sinh khác cùng đi ra ngoài chơi giống nhau, đem Quý Ức từ trong trường học “Mời” tới, rồi bọn họ chuẩn bị tiệc sinh nhật cho Hạ Quý Thần tại KTV, chuẩn bị cho Hạ Quý Thần một kinh hỉ.
Ngày đó Hạ Quý Thần tới rất sớm, một đám đàn em thần bí hề hề vây quanh hắn kêu Thần ca, sau đó giúp hắn đẩy cửa phòng bao ra.
Đập vào mắt, hắn liền thấy được Quý Ức mặc một bộ trang phục dạ hội, một thân xinh đẹp rực rỡ ngồi ở ghế chính giữa.