Đại Thiếu Gia Tôi Ghét Anh

Chương 29: Đường một chiều, tình một hướng



Đại thiếu gia tôi ghét anh.

Chap 29 Đường một chiều, tình một hướng.

"Chúc mừng chủ tịch, vợ đẹp con đầy. Giới kinh doanh lại một phiên náo loạn vì tin tức này đây."

Người đàn ông trung niên tóc màu sương muối bước đến, cười hớn hở chúc mừng.

"Thịnh tổng, ngài là người đầu tiên chúc mừng tôi, tôi nghĩ dự án khu nghỉ dưỡng lần này ông sẽ là người phụ trách."

"Ngài thật hào phóng. Haha." Giọng điệu của Thịnh tổng có bao nhiêu là hứng thú.

Thiên Hàn vui vẻ nhìn cô, mặc kệ xung quanh ánh mắt toàn bộ nhìn họ, anh khom người hôn lên má hồng đào của cô.

"Em vất vả rồi. Em có mệt chỗ nào không? Mình có thể về trước, tiệc sinh nhật này giao lại cho Tần Ngôn. "

Thẩm Tiên Hạ cong môi, lắc đầu không nói gì.

Hai người nhìn nhau chằm chằm, mùi mẫn khiến ai cũng ngưỡng mộ.

Thiên Kỳ phẫn nộ định xông vào lại bị Tần Ngôn kéo ra.

"Ậy ậy, hai người làm tôi thấy rất hài lòng nha."

"Cậu bị đuổi việc." Thiên Hàn không thèm liếc Tần Ngôn một cái, mắt dán vào bụng to cô, tay vuốt ve mái tóc mượt mà của cô

"Tại sao? Không cần phải đền đáp tôi hậu hĩnh như vậy mà, không cần, không cần. Đúng không, Ái Tâm."

Ái Tâm gật đầu "Anh nên làm Playboy hơn là một bác sĩ. "

Tần Ngôn nhếch mép cười cười. Lực chú ý của anh luôn là Ái Tâm.

Còn cô giống như bị tra tấn khi gần anh, vẻ mặt chán ghét lộ rõ. Đúng là, người mà cô không thể nhìn bằng đôi mắt bình thường, vì cô luôn nhìn anh bằng nửa mắt.

Thiên Hàn nghiêm khắc "Cô ấy có thai 7 tháng, bây giờ mới phát hiện song thai. May là cô ấy an toàn, nếu không tôi đốt sống bệnh viện cậu làm."

"Cậu sa thải tôi?"

"Ân."

"Chuyện này cậu không trách tôi được, tôi phát hiện từ 2 tháng trước, chỉ là vợ cậu không cho tôi mở miệng nói với cậu."

Thiên Hàn nâng mặt cô lên đối diện mình, cưng chiều hỏi khẽ " Là em sao?"

"Em muốn dùng nó làm quà sinh nhật cho anh." Giọng cô lí nhí, mặt cúi xuống vẻ vô tội vạ.

Tần Ngôn không cho Thiên Hàn có đường lui, tiếp tục chọc cho Thiên Hàn điên lên.

"Cậu định đổi vợ cậu luôn không?"

Thiên Hàn ngẩng người như hóa đá.

Khó mà tin được, thời cơ tốt thế này Tần Ngôn nhất định không nên bỏ qua.

"Anh hai cân nhắc xem, để tôi thay thế vị trí của Tần Ngôn. " Thiên Kỳ chậm rãi phun ra từng chữ, từng từ đều có sức sát thương.

"Cậu đang ở Mĩ quốc, tôi đâu dám làm phiền. "

"Không phải tôi đã về rồi sao?Từ bây giờ tôi không trốn tránh nữa."

"Cậu rãnh rỗi thì cùng Mỹ Mỹ sinh con đi, đừng để bố mẹ phải bay về nước nhắc nhở cậu."

"Tôi và cô ấy không có kết hôn. Tôi sẽ giành giật thứ vốn dĩ thuộc về mình. Anh đừng lo."

Bầu không khí lạnh lẽo, bao nhiêu là hít thở không thông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.