Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt

Chương 3-3: Chung sống (3)



Thẩm Trác Hi cảm thấy cuộc sống chưa bao giờ tốt đẹp như hiện tại, mỗi sáng tỉnh lại sẽ nhìn thấy An Dật ngủ bên cạnh, nhìn An Dật sáng sớm kiên trì đánh Thái Cực, sau đó nấu bữa sáng cho hắn ăn, bữa tối nếu như công việc của y tương đối rảnh sẽ về nhà nấu cơm, bận thì hai người ra ngoài ăn, thậm chí có lúc An Dật cùng y đi siêu thị mua thức ăn, khi hai người đẩy xe mua sắm, luôn khiến Thẩm Trác Hi có một loại ảo giác vợ chồng mới cưới. Đỏ mặt nhìn trộm An Dật ở bên cạnh, trước sau bảo trì nụ cười ôn hòa, với ánh mắt những người chung quanh đối với việc hai người đàn ông bọn họ cùng mua thức ăn thì làm như không thấy, rất thản nhiên. Nhìn An Dật như vậy, hoàn toàn không có ý che che giấu giấu quan hệ của hai người họ, Thẩm Trác Hi vui sướng từ tận đáy lòng.

Mặc dù với hai người mà nói, An Dật chưa bao giờ xuống nhà bếp, trước sau thực hiện tôn chỉ quân tử rời xa pháo phòng, nhưng lại rửa chén. Đối với chút tật xấu nho nhỏ này của An Dật, trong lòng Thẩm Trác Hi hiển nhiên không gọi là tật xấu gì, không làm việc nhà, đây đương nhiên càng không phải lỗi của An Dật rồi, lúc đầu, An Dật đều thuê người giúp việc làm, chẳng qua Thẩm Trác Hi cảm thấy người giúp việc giống như là xâm nhập không gian riêng tư của hai người họ, luôn cảm thấy không thoải mái, kết quả là một tay ôm đồm hết thảy việc nhà. An Dật mặc dù hơi có chút ngại của đàn ông, cơ mà ai bảo đồng chí Thẩm Trác Hi của chúng ta cam tâm tình nguyện vì An Dật nấu cơm làm đồ ăn giặt quần áo cộng thêm quét dọn vệ sinh, hơn nữa lại còn rất vui vẻ chứ.

Thế nhưng cuộc sống hạnh phúc luôn ngắn ngủi, bởi vì Thẩm Trác Hi phát hiện một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, vấn đề nghiêm trọng đến mức đủ để ảnh hưởng cuộc sống vợ chồng, đó chính là từ khi họ sống chung tới nay, trong hơn nửa tháng này, An Dật không hề ôm y, hai người họ mỗi ngày cùng ngủ chung giường, ôm ôm hôn hôn tự nhiên không thể thiếu, thế nhưng cũng chỉ có vậy, An Dật mỗi tối ngủ cũng rất an phận, chỉ là chọc ghẹo y, sau đó nhìn y mặt đỏ tới mang tai liền ngủ mất.

Thẩm Trác Hi bắt đầu nghĩ lại phải chăng mình có chỗ nào làm An Dật chán ghét rồi hay không? Suy đi nghĩ lại cũng chẳng biết là chỗ nào, trước kia hẹn hò cơ bản đều sẽ lên giường, cho nên Thẩm Trác Hi vẫn cho rằng ít nhất thì An Dật vẫn là thích thân thể của y, thế nhưng tình huống hiện nay hiển nhiên đánh bay suy nghĩ này của y, chẳng lẽ là An Dật chán ghét thân thể của y rồi?

Thẩm Trác Hi xoay một vòng trước gương, nhìn nhìn thân thể mình, chăm sóc rất tốt, tới tuổi này vóc dáng tuyệt không chút biểu hiện biến dạng phát tướng, xoa nắn cơ thịt bên eo mình, mặc dù không mềm nhẵn như phụ nữ, cũng không đến nỗi thô ráp lắm.

Nghe tiếng nước từ nhà tắm trong phòng ngủ truyền ra, đó là An Dật đang tắm, Thẩm Trác Hi bắt đầu có phần ai oán, rốt cuộc có phải An Dật chán y rồi hay không? Đáng tiếc là da mặt Thẩm Trác Hi xưa nay ở trước mặt An Dật tương đối mỏng, loại lời nói này đánh chết y cũng sẽ không hỏi ra, lời này và cầu hoan chả có gì khác biệt. Mặc dù y ở trước mặt An Dật cũng không còn cái gì để mà xấu hổ được nữa rồi, dù sao thân thể từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài đều là của An Dật rồi, thế nhưng muốn y nói ra, ‘vì sao cậu lại không ôm tôi’ câu nói này hiển nhiên vẫn là vô cùng làm khó đồng chí Thẩm Trác Hi.

Thẩm Trác Hi ma xui quỷ khiến đẩy cửa nhà tắm ra, cách tấm kính cùng hơi nước, có thể mơ hồ nhìn thấy thân ảnh An Dật xích lõa, đến khi Thẩm Trác Hi phát hiện mình lại đi làm ra loại chuyện rình coi An Dật tắm, thật hận không thể ngay lập tức đâm đầu chết cho rồi, nhưng cặp mắt lại không chuyển dời ra nơi khác được, cứ như vậy ngây ngốc nhìn cơ thể An Dật như ẩn như hiện. Đáng ghét, An Dật tắm tại sao không khóa cửa, mới nghĩ xong, Thẩm Trác Hi liền cho mình một cái tát, An Dật không khóa cửa là không ngại y, tự mình xông tới, sao lại còn đổ tội lên đầu An Dật.

Chỉ là đứng bên ngoài cách tấm kính nhìn An Dật tắm, Thẩm Trác Hi đã miệng khô lưỡi khô, thầm mắng mình như một dâm phụ. Thế nhưng ngược lại vừa nghĩ đến An Dật nói không chừng là ghét thân thể mình rồi, lại như bị dội một chậu nước lạnh, dập tắt tất cả dục vọng. Trái lo phải nghĩ, Thẩm Trác Hi dứt khoát lắc đầu, dù thế nào đi nữa cũng là mất mặt, hai tay run rẩy bắt đầu cởi quần áo trên người mình, nếu như vậy mà An Dật vẫn không có hứng thú gì đối với y, vậy y, vậy y…Vẫn thích An Dật.

Giống như sắp lên đoạn đầu đài, trong lòng Thẩm Trác Hi khẩn trương run rẩy, chuyện câu dẫn An Dật này, thật đúng là lần đầu tiên làm, nghĩ có nên đi uống ít rượu tăng thêm can đảm hay không. Thẩm Trác Hi còn đang nghĩ có hay không, An Dật đã kéo cánh cửa kính nhà tắm ra, thấy Thẩm Trác Hi mình trần đứng ở bên ngoài, hiển nhiên ngẩn ra một lúc.

Thẩm Trác Hi cũng xấu hổ cực kỳ, không ngờ An Dật tắm xong nhanh vậy, thế là y cũng chỉ có thể ngốc lăng mà đứng như thế tiến cũng không được lùi cũng chẳng xong.

“Mình trần đứng đó không lạnh sao? Lại đây”. An Dật vẫy tay với Thẩm Trác Hi, đều là mình trần, An Dật thì rất thản nhiên, trái lại Thẩm Trác Hi thì quẫn bách đến mức tay chân cũng không biết nên để chỗ nào. Ánh mắt càng không dám nhìn lên người An Dật, sợ thằng nhỏ của y không nghe lời ngay trước mặt An Dật lòi mặt xấu.

Giọng nói An Dật không có gì khác với bình thường, ngược lại còn lộ ra một phần sủng nịch, nhưng Thẩm Trác Hi nghe vào tai dù sao vẫn cảm thấy trong lời nói An Dật mang theo ý cười, đang cười nhạo y không biết liêm sỉ mà mưu tính câu dẫn, vì vậy thân thể càng cứng ngắc, khoảng cách với An Dật, chỉ vài bước, lại đi giống như đứa bé mới vừa biết đi, loạng chà loạng choạng.

Đang đi thì đụng vào bồn rửa tay, lại đụng đổ chai lọ bên trên, cuối cùng còn làm cái khăn đang treo ở trên rớt xuống, cả người bổ nhào về phía An Dật, chính thức lao vào vòng tay hắn.

Cũng may An Dật đỡ được y, bằng không thế nào cũng đập vào tấm kính, mới tiếp xúc đến cơ thể ấm áp còn mang theo nhiệt khí của An Dật, Thẩm Trác Hi run mạnh lên, chỉ cảm thấy máu huyết tăng nhanh.

Lúc này An Dật lại thật sự bật cười, “Làm sao thế này, cẩn thận một chút”. Thuận tay đỡ người lên, lại mở vòi nước nóng ra, đổ nước lên người phía dưới, làm ướt người y.

“Sao lại đứng ngốc ở bên ngoài, cả người cũng lạnh rồi”. Vuốt làn da hơi lạnh của Thẩm Trác, An Dật hơi bực mình trách cứ. Đến khi thân thể Thẩm Trác Hi hồi phục nhiệt độ, liền đặt y lên chỗ ngồi cao bên cạnh, đổ dầu gội lên cho y, ôn nhu giúp y gội đầu.

Thẩm Trác Hi nửa ngày mới từ hành vi mất mặt vừa rồi mà phục hồi tinh thần lại, nhân tiện phát hiện chuyện càng xấu hổ hơn, bởi vì y ngồi, An Dật đứng đối diện y, tầm mắt y vừa vặn không nghiêng lệch rơi vào giữa bụng An Dật, hai mắt lướt nhanh xuống, liền nhìn thấy tính khí ngủ say của An Dật.

Trên mặt ầm một tiếng bùng nổ, vội vàng dời tầm mắt, cảm thấy thân thể cũng đang nóng lên rồi, nghĩ nghĩ lại, nhớ tới mục đích ban đầu của mình, cổ vũ đủ dũng khí dựa sát vào, hôn hôn vòng eo gầy của An Dật.

Động tác trên tay An Dật ngừng lại, cúi đầu nhìn Thẩm Trác Hi một chút, cười, đến gần chút nữa, tách hai chân y ra, trực tiếp tiến vào, gần như dán vào đầu Thẩm Trác Hi, Thẩm Trác Hi đánh bạo nâng tay vòng qua eo An Dật, không nhịn được lại sáp tới hôn thắt lưng gầy của hắn, An Dật hình như bị y làm cho hơi nhột, cười xoay xoay thắt lưng, động tác này thật giống như thêm dầu vào lửa, khiến Thẩm Trác Hi vươn đầu lưỡi đi liếm bọt nước vương trên người An Dật, chóp mũi thỉnh thoảng lại đụng tới làn da ấm áp mang theo hương thơm sữa tắm thoang thoảng của An Dật.

Coi như Thẩm Trác Hi tàn nhẫn rồi nhẫn tâm chuẩn bị hướng xuống dưới ngậm tính khí của An Dật vào miệng, tay An Dật trên đầu y vẫn vò tóc cho y giữ đầu y lại, thanh âm khàn khàn nói: “Đừng náo loạn, đứng lên dội sạch dầu gội đầu”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.