Đại Tiểu Thư Thật Khó Hiểu

Chương 11: C11: Chương 11






Mấy ngày cuối năm quả nhiên càng lúc càng náo nhiệt, trong thành đâu đâu cũng giăng đèn lồ ng đỏ, mặt mày người nào người đó cũng đều hớn hở tươi vui.... Nhưng ở đâu đó tiếng ai oán của người nào đó...

-Đại tiểu thư ta tính qua rồi, tiệm này hình như có chút sai xót, ngươi vẫn nên cho người kiểm tra lại.

-Ta xem nào...ân quả đúng là bị sai rất nhiều, tiểu Hoa đi gọi chủ quản tiệm này tới ta gặp.

-Dạ vâng! –Tiểu Hoa nhận lệnh liền tức tốc rời đi.

-Đại tiểu thư ta có thể được nghỉ không.

*Xoẹt*-Ngươi vừa nói gì!

*Ực*-Không ý ta...ta là ta cảm thấy giúp đại tiểu thực vui nha "Huhuhu nữ nhân rắn rết"

1

Mặt ta chỉ muốn méo xẹo, ta đúng là tự đi hại mình mà, bây giờ trước mặt ta đều chồng chất một đống sổ sách cuối năm, còn Vu Nguyệt Giao ngược lại đang ung dung ngồi ăn điểm tâm ngon lành.

Nhớ lại mấy ngày trước, cũng vẫn như mọi ngày, ta mang theo điểm tâm cho Vu Nguyệt Giao dùng...

-Đại tiểu thư, ngươi ăn chút điểm tâm nè, mấy món này đều là ta nghĩ ra cả đấy!

-Ân.

Đặt điểm tâm xuống bàn, ta tí tửng đi đến sau lưng nàng ấy nịnh nọt.

-Đại tiểu thư hẳn ngươi mỏi vai rồi, ta giúp ngươi mát xa nha!

-Ngươi không cần phải nịnh nọt ta làm gì, có gì cứ nói.

Vu Nguyệt Giao thừa hiểu ý đồ của ta nên cũng vào thẳng vấn đề.

-A hì hì, ta muốn xin ngươi....Ý! hình như số liệu này bị sai sót rồi. –Vốn muốn rủ đại tiểu thư đi chơi nhưng không nghĩ ta chỉ mới liếc qua quyển sách đó liền phát hiện sai số.

-Ngươi biết xem, nhưng sao ngươi không dùng bàn tính mà vẫn nhận ra.

-Nhìn sổ sách này có gì khó, trước kia...à không ta nhìn ngươi làm nên quen, với lại ta có thối quen nhẩm số, nên các số lớn ta vẫn nhẩm được bình thường. –Suýt nữa kể chuyện ở hiện đại,nhưng nhớ lại thì ngày đó ta cũng từng làm thêm cho siêu thị, mấy cái như nhập hàng xuất hàng, giá trị...mỗi khi máy tính nó bị hỏng tính không ra ta lại tự nhẩm, tập dần thành quen, cuối cùng thành thiên tài nhẩm lúc nào cũng không biết. bây giờ tuy cũng ít khi phải dùng, nhưng cũng chưa có mai một. Đôi khi nghĩ hẳn đây là một tài năng bẩm sinh đi.

-Ngươi không nói ta cũng suýt không nhận ra chỗ này bị sai ở đâu. –Vu Nguyệt Giao sau khi kiểm tra liền cũng phát hiện.

-Nên ta nói rồi, ngươi đừng cả ngày ở trong thư phòng xem sổ sách nhiều làm gì, nên ra ngoài đi dạo mới thư thái.


-Ngươi nói cũng có lý a. –Vu Nguyệt Giao đứng dậy tiến ra cửa, còn tưởng được làm một đôi phu thê dạo thành, ai dè nàng ta đứng trước cửa nhìn ta nham hiểm cười.

-Ta quên mất sổ sách hôm nay không làm sợ sang ngày mai cũng không kịp, nếu vậy cô gia ngươi ở lại giúp ta làm cho xong nha, nếu hôm nay làm không xong liền quỳ 2 canh giờ đi, tháng sau cũng không cần lấy lương làm gì.
5

Vậy đó nữ nhân rắn rết đó nói một loạt xong liền bỏ đi ra ngoài mặc cho ta đứng trơ trọi trước cửa, rồi lại mặc cho ta đang vùi đầu trong mớ con số.

Bây giờ ta chẳng còn được dong chơi nô đùa cùng các tiểu muội muội nữa rồi hức hức....

.....

Khoảng thời gian nào đó—

-Phù! Đại tiểu thư toàn bộ sổ sách đều đã làm xong hết rồi, ngươi có thể kiểm tra lại.

Nằm gục trên bàn, trong đầu chỉ toàn lời cảm ơn lão thiên gia phù hộ cho ta hoàn thành xong hết các số liệu trong đó, nếu còn làm tiếp nữa e rằng não ta sẽ nổ tung ra mất.

-Cô gia ngươi cực khổ rồi, tháng này ta sẽ tăng thêm lương cho ngươi. –Vu Nguyệt Giao đi bên cạnh ta kiểm tra lại sổ sách một lần nữa.

-Thật sao!!! Aaa...-Nghe tăng lương bản thân liền bật dậy nhưng có lẽ do ngồi lâu nên khiến chân ta trở nên bủn rủn liền ngã xuống ghế. Có điều, tay ta cũng vô tình nắm lấy tay Vu Nguyệt Giao. Kết quả, tư thế cực kì ám muội, ta ngồi trên ghế còn Vu Nguyệt Giao lại ngồi trên đùi ta, hai mắt cũng nhìn chằm chằm vào đối phương, chưa kể mặt còn rất sát.


-T...ta...k...không...c.c.cố...ý! –Cảm giác tim đập thình thịch lại kéo đến, mặt ta cũng dần nóng lên, đầu óc cũng ngưng trệ hết, cuối cùng ta chỉ cố gắng lắp bắp nói ra vài chữ.

-K...không...có gì. –Có lẽ Vu Nguyệt Giao cũng không khác là mấy, cũng chỉ lắp bắp vài chữ, ánh mắt né tránh nhìn sang hướng khác, mặt nàng cũng dần ửng đỏ. Vu Nguyệt Giao lúc này thực đầy mị hoặc.

-Đại tiểu thư ngươi...

-Tiểu thư! Nhị công tử trở về rồi!

Hú hồn, tiểu Hoa từ ngoài chạy vào kêu, ta cùng Vu Nguyệt Gia đồng thời liền bật dậy, vẻ mặt cả hai đều như định làm việc xấu liền bị bắt quả tang. Kết quả chẳng dám nhìn mặt đối phương lần hai lần ba nào nữa, Vu Nguyệt Giao thì chạy thẳng ra bên ngoài, còn ta lại ngồi bên trong phòng xỉ vả bản thân sao lại đi có vài ý tưởng kì cục với đại tiểu thư như vậy chứ!

.

.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.