Đại Viên Vương

Chương 214: Vạn thiên thần binh biến, bà mối húc phải tường









Nếu tu luyện Ngũ hành thần biến đến mức cao nhất thì có thể phát tán thân thể thành bất cứ loại nguyên khí nào tùy ý, đến khi tổ hợp lại thì không một thương thế nào có thể làm khó người thông hiểu môn thần thông này. Vương Phật Nhi chỉ có thể dùng tu vi tứ phẩm phát động Ngũ hành thần biến, phát huy được không đến một phần mười ảo diệu, bởi vậy nên không thể hóa giải sát đạo của Lệ Khuynh Thành, cũng không có cách chống đỡ được Ngũ ngục đao kinh của Tàng Dạ Linh, nhưng mà dùng để đối phó với chút chấn động ngũ tạng sau trận chiến thì lại dễ dàng. Truyện "Đại Viên Vương "



Vương Phật Nhi cẩn thận thể nghiệm những ảo diệu của thân thể, đột nhiên nghĩ rằng:" Ngũ hành thần biến có thể nói là cơ sở của Ma Phật đà Thập biến còn Nguyên tổ Thủy thần biến lại là thủ pháp ứng dụng mở rộng của môn thần thông này. Nhưng sao ta lại ngốc thế, Ngũ hành thần biến đã có thể tự thân biến hóa thì vì cớ gì lại không thể biến hóa sự vật bên ngoài? Đó không phải là một môn biến hóa khác trong Ma Phật đà Thập biến là Vạn thiên thần binh biến ư?"



Một ý niệm đã thông, Vương Phật Nhi thấu hiểu được hàng nghìn hàng vạn điều khác. Nhớ lại mấy chiêu giao thủ với Tàng Dạ Linh ngày hôm nay, diễn đi diễn lại tình cảnh lúc đó, hắn đã nghĩ ra hơn mười loại thủ đoạn ứng biến.




" Lúc ấy nếu ta có dư sức mà dùng lực của Biến thân châu hóa thân thành Thái cổ ma viên và ngay chiêu đầu tiên đã liều sinh tử, nói không chừng có cơ hội lưỡng bại câu thương… hoặc nếu ta nghĩ thông suốt sự ảo diệu của Vạn thiên thần binh biến sớm một bước thì có thể lập tức thoát thân…"



Vương Phật Nhi suy nghĩ về môn thần thông biến hóa này, đưa tay nhấn một cái, lập tức một hòn đá trên mặt đất bay vào tay hóa thành sáu mũi tên đá mầu đen. Sau khi được hắn dùng Vạn thiên thần binh biến ngưng tụ lại, sáu mũi tên đá mầu đen này có tính chất tương đương với thần binh đệ tứ phẩm, hơn nữa bên trong còn ẩn chứa năng lượng kỳ diệu.



" Mộc phích lịch, Thạch linh hỏa, Thủy nhu phược, Kim quang tỏa…"



Mỗi ý niệm phát ra một môn pháp quyết thì trên tay Vương Phật Nhi lại có thêm một loại thần binh, trên mỗi loại thần binh lại có pháp lực tinh diệu phụ trợ vô cùng mãnh liệt, hoặc là hỏa quang như điện, hoặc là linh khí dồi dào, hoặc là biến hóa vô cùng… kỳ diệu khó có thể tả hết.



Ban đầu thì Vạn thiên thần binh biến vốn là thức biến hóa thứ hai của Ma Phật đà Thập biến, mang ý nghĩa dịch học sâu sắc nhất, nhưng Vương Phật Nhi bị mắc kẹt ở đây không có cách nào tu luyện được và ngược lại vượt cấp học được loại biến hóa thứ bảy: Nguyên tổ Thủy thần biến, bởi vậy trong lúc vận dụng luôn gặp phải trở ngại. Hôm nay vừa động linh cơ, Vương Phật Nhi rốt cục đột phá tầng quan ải này, vô cùng có ích cho tu vi.



" Đáng tiếc là Vạn thiên thần binh biến chỉ có thể biến hóa được vũ khí tương đương với tu vi của bản thân. Thần binh tứ phẩm thì ta lại không sử dụng được!"



Vương Phật Nhi phất tay một cái đánh nát những binh khí huyễn hóa trên tay. Đột nhiên hắn ngơ ngẩn xuất thần, tựa hồ trong lòng nghĩ ra một điều gì đó nhưng lại không thể nào xác định nổi.




Hắn suy nghĩ thật lâu, cảm thấy đầu óc mê muội đi thì mới đành thôi, đứng dậy định ra ngoài ăn cơm. Khi đẩy cánh cửa thì hắn đột nhiên hét lớn, mặt lộ vẻ vui mừng tột độ.



" Thì ra môn biến hóa thứ ba có đạo lý thế này! Ta thật sự là bị suy nghĩ của chính mình hạn chế, cứ lấy thường thức của kiếp trước để suy đoán làm mất cơ hội tốt!"



Bản thân đã có thể tùy ý biến hóa và có năng lực biến hóa vật bên ngoài thì mấy vấn đề như làm sao thu nạp nguyên khí bên ngoài để kết hợp với chân khí của bản thân, hoặc là phóng thích nguyên khí của bản thân để thu nhỏ hình thể thật ra cũng chỉ cách nhau như trong cửa với ngoài cửa, một bước là qua được.



Vương Phật Nhi vận kình hấp thu nguyên khí ngũ hành trong trời đất, quả nhiên có luồng năng lượng cuồn cuộn không ngừng ùa vào trong cơ thể. Vương Phật Nhi đồng thời vận Ngũ hành thần biến, phát tán thân thể, đem hai loại năng lượng bên trong và bên ngoài kết hợp với nhau, sau đó ngưng kết trở lại thì thấy thân thể đã lớn hơn được một chút. Vương Phật Nhi giải trừ khả năng biến thân của mặt nạ Huyễn điệp liền thấy thân thể của hắn đã có dáng vẻ như đứa trẻ tám chín tuổi rồi.



" Dù cho là bất cứ vật thể gì, kể cả thân thể bằng xương bằng thịt, đều có thể trở lại nguyên gốc là nguyên khí tinh khiết, vậy thì các loại nguyên khí cũng có thể chuyển hóa vào trong cơ thể. Ta vẫn nghĩ rằng loại biến hóa thứ ba Thiên địa đồng nguyên biến này không có tác dụng gì, thì ra là có ảo diệu như thế này. Ta không cần chờ đến khi trưởng thành nữa mà đã có thể tự lớn lên… ha hả, ta có thể tự lớn lên, muốn lớn cỡ nào thì lớn cỡ đó. Lớn lên, lớn lên, lớn lên!"



Sự phát hiện nay quả thật là vô cùng quan trọng. Vương Phật Nhi bị giam hãm trong thân hình của đứa trẻ sáu tuổi nên khó mà cảm thấy sung sướng được, nhất là khi Hỏa viên Đại tướng tặng hai mươi ả mỹ nữ tuyệt sắc khiến hắn như lửa cháy đổ thêm dầu, lại vừa cướp đoạt được từ Mã Quý Tử nơi tám cô ca cơ xinh đẹp ở trong bình càng làm cho hắn thêm bức xúc. Vương Phật Nhi rất nghi ngờ bản thân mình có lớn lên, thân thể có phát dục được hay không nhưng vẫn phải tạm thời nén sầu muộn lại.



Linh hồn của hắn là một sinh viên đại học hai mươi mấy tuổi bình thường, có tâm lý của một người đàn ông trưởng thành, nhưng nếu chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, nói không chừng tới thời điểm có đủ năng lực thì tuy sinh lý không có vấn đề nhưng tâm lý đã sinh bệnh rồi.



Lúc này, Vương Phật Nhi la hét điên cuồng ở trong mật thất vì dù sao hắn cũng không sợ bị người khác nghe thấy. Sau khi hết hưng phấn, hắn lại không muốn rời khỏi mật thất nữa, trong lòng đã hạ quyết tâm là cần phải ở lại đây bế quan tu luyện cho thuần thục Vạn thiên thần binh biến và Thiên địa đồng nguyên biến đên khi có thể tùy ý biến hóa thân thể thành lớn thành nhỏ thì mới ra ngoài.




Hắn cứ bế quan như vậy nên trong nhà của Hoang mộc Đại tướng rất là thanh tĩnh. Khương Công Vọng và Nhạc Sư Đà cũng đóng cửa không ra ngoài, cùng suy nghĩ xem nếu sau này gặp lại Tàng Dạ Linh thì phải ứng phó như thế nào. Vân Lĩnh Thuật thì vất vả hơn một ít, ngày nào cũng phải tới giáo trường Đại vũ tuyên uy luận võ.



Mà Vương Phật Nhi vốn thuộc loại người quan tâm đến bản thân mình nhưng cũng không thể biết rằng tên của hắn đã nằm trên mặt bàn của một người, bị tô đi gạch lại nhiều lần đen đen đỏ đỏ không hề đồng nhất.



Mà người dùng bút viết viết xóa xóa tên hắn cũng có quan hệ khá là mật thiết, cũng được coi là một người quen, chính là Đề Hoàng công chúa.



Bạch Tuyền Dị là hoàng tử xuất sắc nhất của Ngọc Lê vương triều nên tất nhiên phải đảm nhiệm chức quan chủ trì nghi lễ của đại lễ lần này, nhưng do Vương Phật Nhi chỉ to mồm chứ không hề có hứng thú đối với đại lễ này cho nên hắn chưa để ý tới vị hoàng tử mà hắn đã từng một lần gặp mặt này. Truyện "Đại Viên Vương "



Mà Bạch Tuyền Dị cũng hoàn toàn không biết rằng Vương Thập Phương chính là người thanh niên đã bị muội muội của mình bắt về cầm tù trong phủ nên khi nói chuyện với muội muội về người thiếu niên cao thủ xuất sắc nhất Đại Lôi Âm tự này, Bạch Tuyền Dị đã dùng giọng điệu như một bà mối vậy.



Đề Hoàng công chúa nghe ca ca mình nói cái giọng kiểu như nếu ngươi gả cho người này thì sẽ thoát khỏi mọi thứ ràng buộc của hoàng gia, rời xa mọi loại âm mưu thì ta cũng được yên tâm… khiến nàng thật sự không chịu nổi. Cầm bản danh sách mà ca ca đưa cho, nàng vẽ một đường thẳng nối Duyên Phong Nguyệt với Vương Thập Phương, sau đó quẳng bút đi và nói:" Ca ca, muội biết huynh là quan chủ trì nghi lễ nên có cơ mưu và quyền lực. Nếu huynh thật sự cần chiêu dụ Vương Thập Phương, Tàng Dạ Linh thì đừng có nghĩ đến nhưng hãy dùng người vẫn tự so sánh với nữ vũ thần là Duyên Phong Nguyệt đi. Cho dù có nói thế nào thì Duyên Phong Nguyệt cũng là người đẹp nổi tiếng của tộc Ngột Tư."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.