Đại Viên Vương

Chương 282: Đao kiếm song tu, nho phục đầu trần









Vương Phật Nhi kêu lên một tiếng đau đớn, xuất ra Đại Nhật Hỏa Diễm đao, ánh đao đỏ rực phun ra nuốt vào, cùng vị thần bí nhân kia liều mạng một lần, chỉ cảm thấy kiếm khí của đối phương, liên miên bất tận, lại bá đạo không gì sánh được, lực phản kích phân ra thành hai mươi bốn loại trọng, lãnh, nhiệt, băng, hàn, chích (nướng, quay), thấp (ẩm ướt), ôn (không nóng không lạnh)…các loại biến hóa, tầng tầng lớp lớp, làm cho thân hình cao lớn của hắn như núi cũng không chịu được thoáng run nhẹ.



“Quả nhiên là Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp của Tung Sơn thư viện, không biết người đến rốt cuộc là ai!”



Vương Phật Nhi cùng Chi Hiếu Long từ Mộc tộc học được vô danh tâm pháp, Đại Nhật Hỏa Diễm đao khí thế mạnh mẽ, so với lúc ban đầu càng mạnh mẽ hơn, không nghĩ tới đánh bừa đập loạn, lại chiếm được lợi thế không nhỏ.



- Hóa ra ngươi là thủy hỏa song tu, trách không được kiêu ngạo như vậy, nhưng mà hôm nay cho dù sư phụ ngươi Cưu Ma La Cấp Đa có tại đây, cũng không bảo vệ nổi cho ngươi.



Một đạo ngũ sắc quang diễm (chói lọi), từ ngoài trăm dặm bốc lên, một người mặc trường bào nho sinh, trên đầu nhẵn bóng không có lấy một cọng tóc, là một nam tử tuấn tú một bên hông đeo kiếm còn bên kia thì đeo thanh đao, khoảng cách càng lúc càng gần, tiến tới trước mặt Vương Phật Nhi. Truyện "Đại Viên Vương "



Ta là Khuất Hàn Thiền ở Tung Sơn, trăm năm trước đã tới Đại Lạn Đà Tự luận bàn phật pháp, chỉ tiếc lúc đó Đại Lạn Đà Tự cũng không có nhân tài, phải nói là rất tiếc nuối. Nếu như sớm biết bây giờ Đại Lạn Đà Tự không chỉ có Cưu Ma La Cấp Đa tuổi trẻ anh tuấn tài ba, còn có Vương Phật Nhi ngươi vừa mới xuất hiện đã là thiếu niên thiên tài, trong lòng ta tất nhiên không thể nén nổi muốn luận bàn phật pháp, một lần nữa trở lại Đại Lạn Đà Tự. Cũng sẽ không để môn hạ đệ tử, chết ở Vô Tận Lâm hải.



Vương Phật Nhi khi nghe thấy đối phương tự mình bày tỏ thân phận, biết sự việc đã bại lộ, đã không được may mắn. Chỉ có thể chắp hai tay nói rằng:



- Vãn bối nếu như biết Khuất tiền bối có thân thủ bực này, ngày ấy chắc chắn sẽ hạ thủ lưu tình đối với Mã Quý Tử huynh, hôm nay hối hận cũng đã muộn.



Con ngươi Khuất Hàn Thiền co rút lại, lạnh nhạt quát:



- Tây Địch Yêu tộc trải qua trăm năm, xuất ra hai người Bạch thái tử, Cưu Ma La Cấp Đa, ta đã thành danh trước bọn họ hơn ba trăm năm, Vương Phật Nhi ngươi vỗ mông ngựa bậc này, thực sự làm ta cảm thấy thất vọng.




“Ba trăm năm? Trách không được lại gọi sư phụ ta trẻ tuổi anh tuấn. Thực sự là kì lạ, tại sao ta không hỏi Bạch thái giám nhiều một chút, hắn nhất định biết Khuất Hàn Thiền này.”



Kinh trập!



Lôi quang như rồng rắn quấn lấy, một chút không rời, thân hình bất động, tay không nâng lên, Kinh trập kiếm khí ngưng tụ trong hư không, hóa thành lôi điện sáng quắc, chém giết bát phương.



Không xong! Người này vậy mà tu thành thiên kiếp ngũ dị trung, Bạch tiền bối cũng không thể luyện thành thần niệm như vậy, lại có thể ngự binh thiên lí. (Điều khiển binh khí từ xa nghìn dặm)



Vương Phật Nhi từng thấy Chi Hiếu Long thi triển thần khí. Huyễn Binh khí nhận, có thể điều khiển từ ngoài trăm dặm, làm cho Bạch thái giám không có biện pháp chống cự. Hôm nay kiếp ngũ dị, mỗi một môn năng lực, đều phải sau khi trải qua thiên kiếp. Thông qua khổ tu mới có thể thu được. Loại lão quỷ mấy nghìn năm như Chi Hiếu Long, mới có thể sử dụng thuần thục, Bạch thái giám bây giờ còn trong cửa quan ải Khí dị hóa.



Vương Phật Nhi mới tấn thân lên Hoang bài vị. Căn bản không có thủ đoạn hữu hiệu để ứng phó với kiếm thuật thần kì bậc này.



Nhưng mà không có thủ đoạn tối ưu, không có nghĩa là Vương Phật Nhi không có ngốc biện pháp, hắn hét lớn một tiếng, ra sức ném Băng Tinh cự bổng trong tay, đồng thời phát động Băng Phong lực tràng và Thập Phương Đống ma Đạo, lập tức hình thành lên một băng hoàn thật lớn đường kính hơn hai trăm mét. Kinh trập kiếm khí chém lên trên băng hoàn, lập tức quấn quanh lấy, lôi quang sáng quắc uy lực mạnh mẽ, làm cho Băng hoàn phát nổ nát bấy.



Tuy phải liều mạng hi sinh băng hoàn, Vương Phật Nhi cũng làm cho uy lực kiếm khí Kinh trập giảm bớt đi bẩy thành, chỉ còn lại ba thành kiếm khí, kích trúng thân thể hắn, ở trong thế thất thủ, Hoang Thần chi khu mạnh mẽ vô cùng, huyễn kiếm khí của Khuất Hàn Thiền, như là nỏ mạnh hết đà, không thể nào…có khả năng một kích phá được.



Khuất Hàn Thiền đối mặt với sự phản kích mạnh mẽ của Vương Phật Nhi, cũng chỉ có thể lăng không bay lên phía trước, tránh né cây gậy sắt thô to, làm mất đi cơ hội liên tục truy kích.



Tốt! Lại có thể đem Thập Phương Đống Ma đạo vận dụng đến mức này, ngươi đủ tư cách tiếp song tuyệt đao kiếm của ta!



Vương Phật Nhi còn chưa kịp thở ra hơi, đã thấy Khuất Hàn Thiền vung tay lên, làn đao hồng uốn cong từ trăm trượng, đã cách không trảm tới. Mà làn đao xanh biếc đó, đao ý ngưng trọng như núi tập trung phần lớn trên thân thể Vương Phật Nhi. Ngũ Nhạc Thần đao lừng danh của Tung Sơn Thư Viện, cùng Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp đều là một trong những tuyệt kĩ trấn viện.



Không nên khinh người quá đáng! Lão tử không sợ nhất chính là so đấu khí lực!



Bị đao khí Khuất Hàn Thiền tập trung, Vương Phật Nhi chỉ cảm thấy trên lưng như cõng một tòa núi lớn, di chuyển thập phần khó nhọc, hắn hô lên một tiếng, xuất ra Bắc Cực Băng Điện trảo, vung tay bắt lấy làn đao xanh biếc cong cong giống hệt như vật còn sống, luồng điện xanh biếc quấn lấy trên bàn tay to lông xù, liên tục xé rách Ngũ Nhạc thần đao.



Biến thành hóa thân Thái Cổ Ma Viên, thân thể Vương Phật Nhi cao hơn trăm mét, giữa không trung sừng sững như một pho tượng Ma Thần hùng vĩ, Khuất Hàn Thiền so với hắn nhỏ bé hơn mười lần thế nhưng, lại rất nhẹ nhàng ung dung, đã áp chế không bị rơi xuống hạ phong.



Cảm thấy trong lòng có chút không kiên nhẫn, năm ngón tay Vương Phật Nhi vung lên, mấy trăm huyền băng đao hoàn thành hình, trong nháy mắt đó, đã bay lượn khắp bầu trời, bao phủ Khuất Hàn Thiền ở bên trong.



Chính là Thập Phương Trảm Tương Quyển, bản lĩnh thấp như thế cũng đem ra dùng sao?



Trong lúc Khuất Hàn Thiền suy nghĩ, đã xuất động một đạo cốc vũ (mưa rào) kiếm khí, ầm ầm tầm tã, ẩn chứa trong đó đó là thất kiếm khí, đập xuống Huyền Băng đao hoàn, lập tức làm đao hoàn chấn động, cùng lúc đó đem huyền băng dung hợp vào trong nước, vô thanh vô tức phá vỡ một chiêu phản kích của Vương Phật Nhi. Sau đó cong tay bắn ra, ở trong hư không sinh ra một luồng hấp lực, nguyên khí trong thiên địa thay đổi lớn, làm thân thể Vương Phật Nhi dang dừng tại không trung, cũng lắc lư không ngừng.



Di! Thật quái lạ, Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp Khuất Hàn Thiền động niệm là có thể xuất ra, lại có thể cùng Ngũ Nhạc Tinh Thần đao phối hợp, hai môn võ công này, rõ ràng phối hợp không tốt, vì sao còn muốn miễn cưỡng đồng thời sử dụng? Truyện "Đại Viên Vương "



Dò xét kẽ hở phá đao pháp Khuất Hàn Thiền, Vương Phật Nhi dễ dàng thoát thân đi ra, vận khởi Thập Giới Súc Địa pháp, xông tới bên cạnh đại nho Tung Sơn thư viện, tàn nhẫn hạ sát thủ.



Lần này hắn dùng chính là Thái cổ Ngũ Hành khí binh học được từ Chi Hiếu Long, Huyễn Binh Khí nhận ngũ quang thập sắc (muôn mầu muôn vẻ), quán phá trường hồng, chỉ là bề ngang khí nhận rộng có nửa thước.



Khuất Hàn Thiền cười lạnh nhạt. Bắn ra hai đạo kiếm khí tiểu tuyết, đại tuyết, dễ dàng bức lui Vương Phật Nhi, sau đó lại phát ra một chiêu Ngũ Nhạc Tinh Thần đao. Lần này rốt cục Vương Phật Nhi cũng hiểu ra, vị đại nho Tung Sơn Thư viện này, kiếm thuật đã tới đăng phong tạo cực, cảnh giới tùy tâm sở dục. Thế nhưng đao pháp lại như kẻ vào nghề (còn gà lắm), xem hắn như mục tiêu để thí luyện.




Hai người giao thủ, đều là lấy nhanh đấu nhanh, mấy trăm chiêu loáng cái trôi qua. Mỗi khi Vương Phật Nhi có cơ hội chuyển bại thành thắng, Khuất Hàn Thiền lại bỏ qua Ngũ Nhạc Tinh Thần đao, lấy tuyệt đỉnh kiếm thuật, áp chế hắn không cho hoàn thủ, đến lúc Vương Phật Nhi nhìn như sắp thua, Khuất Hàn Thiền lại sử dụng đao pháp, cho hắn có cơ hội tạm nghỉ.



Khi Vương Phật Nhi phát hiện ra Ngũ Nhạc Tinh Thần đao trong tay Khuất Hàn Thiền uy lực càng ngày càng mạnh mẽ, phối hợp nhuần nhuyễn cùng Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp, hắn đã bị hãm thân trong đao khí, kiếm quang, vô cùng khó thoát.



Hắn đại chiến cùng Khuất Hàn Thiền. Trên Thiên Không (nick ta) thay đổi trong nháy mắt, còn trên mặt đất Lĩnh Nam quân đã bị ép rút lui, nhìn lên bầu trời thấy một đầu cự viên, cùng Khuất Hàn Thiền mặc nho phục đầu bóng lưỡng, thì ngũ đại học sĩ đều có chút uể oải.



Vốn ở trong Lĩnh Nam thư viện. Ngoài viện chủ ra, còn lại bọn họ Lục đại học sĩ võ công cao nhất, mưu trí thâm sâu. Muốn dùng Lĩnh Nam quân để yểm trợ, khiến cho đại quân Yêu Tộc tiến vào chiếm giữ không được, cũng là Lục đại học sĩ hùng tâm tráng chí. Thậm chí bọn họ đối với thái độ bỏ qua gái đẹp ở Lĩnh Nam mà đi, đều có thái độ coi thường.



Vương Phật Nhi hóa thân thành cự viên, Khuất Hàn Thiền có lực lượng tiểu thiên kiếp, những cái này… là tồn tại trong truyền thuyết, làm cho tiền vốn tự ngạo trong lòng bọn họ, hoàn toàn bị đánh tan.



- Cũng thật là mệt người, ta mới có thể phối hợp Ngũ Nhạc Tinh Thần đao với Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp diễn luyện thuần thục. Hôm nay ta đã hiểu thông đến chân tơ kẽ tóc đao kiếm pháp môn. Ngươi cũng nên lên đường thôi!



Khuất Hàn Thiền nhàn nhạt quát, một đạo kiếm khí bất ngờ xuất hiện phía sau Vương Phật Nhi, ‘ầm’ một tiếng thật lớn trên thân thể Vương Phật Nhi.



Đau quá! Cơ hồ khó chịut đến ngay cả lục phủ ngũ tạng đều đảo lộn, dẫu là Hoang Thần chi khu vô cùng mạnh mẽ, nhận lấy một kiếm này, cũng bị chấn động thống khổ tột cùng.



Vương Phật Nhi triển khai Thập Phương Đống ma đạo, quyền ầm gậy động, đối mặt với Khuất Hàn Thiền đột ngột tăng thêm mười phần kiếm khí, chỉ còn biết chịu trận. Nhưng mà trải qua mấy chiêu, trên người lại trúng một Ngũ Nhạc Tinh Thần đao.



Lần này hắn không còn tốt như trước, một ngụm tiên huyết phun ra.



- Vương Phật Nhi, ngươi tuy rằng là Thần Phật Chi Khu, đáng tiếc gặp phải ta. Đại kiếp nạn trước mắt, hãy chịu đi thôi!



Hừ! Muốn…muốn giết ta, Khuất Hàn Thiền ngươi còn chưa đủ! Ly Loan biến!



Vương Phật Nhi liều mạng bị Khuất Hàn Thiền quấn lấy, hai đạo kiếm khí chói lọi, một hơi trùng thiên bay lên, hóa thân thành thần điểu Ly Loan. Trong lòng Khuất Hàn Thiền đã sớm có nhận định, Vương Phật Nhi chỉ có hữu hạn Hoang Thần, khi hắn trở thành Thái Cổ Ma Viên, đã là lực lượng cuối cùng. Nhưng hắn sao biết được Đại Lan Đà Tự có dấu tâm pháp Thập Biến Ma Pháp, trên đời còn có loại biến hóa nguyên thủy này.



Nhìn thấy Vương Phật Nhi thi triển Ly Loan biến, hắn cũng chỉ hừ lạnh một tiếng nói:



- Ngươi cho dù thành trăm loài chim, cũng chạy không thoát khỏi lòng bàn tay ta. Đồ chỉ có hình dạng, không có lực lượng, chỉ có thể chỉ làm cho ngươi bại nhanh hơn!



Vương Phật Nhi hắc hắc cười, hai cánh mở ra, cùng hàn lộ, sương giáng, lập đông, tiểu tuyết, đông chí năm đạo kiếm khí của Khuất Hàn Thiền liều mạng, lao ra khỏi vòng vây, phi lên chín tầng trời.



- Khuất Hàn Thiền, ngươi cho rằng Ly Loan biến, cùng Long Thứu biến giống nhau sao, ngươi hoàn toàn sai rồi. Cổ nhân nói, quân tử báo thù mười năm không muộn, lão tử sau này sẽ hồi báo nỗi nhục hôm nay!



Đã thấy Vương Phật Nhi biến thành Long Thứu, Khuất Hàn Thiền chỉ cho rằng đó là đồ kỹ xảo hình thức, trong lòng còn nói:



- Ngươi biến hóa thành chim, lực lượng thua xa cự viên, chỉ còn cách địa ngục gần hơn.



Hắn phát ra ngũ đạo kiếm khí, cho rằng chỉ trong một chiêu này là có thể đánh bại tên thiếu niên giết chết đồ nhi này, không nghĩ tới sau khi hóa thân thành Ly Loan, lực lượng Vương Phật Nhi không chút nào giảm sút, hơn nữa Thái Cổ Ngũ Hành Khí binh vận dụng càng thêm thuần thục như ý, cuối cùng phá tan kiếm khí phong tỏa.



Thấy Vương Phật Nhi trong phút chốc đã bay ra ngoài trăm dặm, Khuất Hàn Thiền biết rằng có đuổi theo cũng không kịp, đành thở dài buông tay.




Hắn nhìn thoáng qua Lĩnh nam quân trên mặt đất, phiêu nhiên đáp xuống, hét lớn một tiếng:



- Người nào lần thứ hai lĩnh quân Lĩnh Nam thư viện, đi ra đây cho ta!



Vu Thương Hoàng đã sớm nghe được Khuất Hàn Thiền nói ra thân phận mình, vội vội vàng vàng dẫn theo bốn gã học sĩ, tới trước mặt Khuất Hàn Thiền, cung kính nói rằng:



Lĩnh Nam, Vu Thương Hoàng, La Tử Yên, Cao Vân, Mã Ngôi Pha, Hoàng Đảo ra mắt Khuất viện chưởng.



Khuất Hàn Thiền, đảo mắt nhìn bọn họ, lắc đầu thầm nghĩ:



“Lĩnh Nam thư viện quả nhiên ở nơi thâm sơn cùng cốc, không có nhân tài nào, năm người này mà ở Tung Sơn thư viện chỉ được coi là người có chút tư cách mà thôi.”



Hắn vung nho sam lên, nhàn nhạt nói rằng:



- Ta tới đây, là muốn ngăn cản Tây Địch Yêu Tộc xâm lấn quốc thổ Đại Kiền Vương Triều, hi vọng Lĩnh Nam thư viện có thể giúp ta một tay. Các ngươi có nguyện ý không?



Vu Thương Hoàng nghe thấy vậy vui vẻ, vội vàng đáp:



- Lĩnh Nam thư viện trên dưới có hơn vạn đệ tử, nguyện ý nghe theo điều khiển của Khuất viện chưởng, trong thành Vân Dặc vẫn còn bảy ngàn tặc quân Đại Lôi Âm Tự, không biết tiền bối có cần tiếng trống làm tăng tinh thần, đem toàn bộ tiêu diệt?



Khuất Hàn Thiền ngay cả một chút hứng thú quay đầu lại nhìn Vân Dặc thành cũng không có, lạnh lùng nói:



- Hơn bảy ngàn người này giết hay không, đối với ta mà nói cũng không khác gì nhau. Ta hiện tại muốn điều động năm trăm người, tự mình huấn luyện. Ngươi giúp ta chọn những nho sinh Lĩnh Nam cao cường nhất qua đây! Ta muốn đích thân giám sát. Truyện "Đại Viên Vương "



Khuất Hàn Thiền nổi tiếng cao ngạo không gì sánh được, ngũ đại học sĩ cũng chỉ có thể nghe theo, tạm thời không nói đến Lĩnh nam thư viện cùng Tung Sơn thư viện đều là một trong tứ đại thư viện, chênh lệch gấp bao nhiêu lần, chỉ cần vừa thất Khuất Hàn Thiền sử dụng thần thông đẩy lùi Vương Phật Nhi, cũng đủ làm cho Ngũ đại học sĩ không dám có chút tâm tư chậm trễ.



Hơn nữa, Khuất Hàn Thiền còn nói muốn tự mình giám sát năm trăm gã nho sinh, đây chính là đại cơ duyên, Vu Thương Hoàng hận không thể như Mao Toại(*) tự đề cử mình, cũng được đại đại tông sư chỉ giáo vài câu, có thể từ nay về sau như cá vượt long môn, vượt qua tất cả môn sinh Lĩnh nam thư viện.



(*)Nguyên văn “Mao Toại tự tiến”: Mao Toại tự đề cử mình. Thành ngữ chỉ sự tin vào khả năng đảm đương trách nhiệm quan trọng mà mạnh dạn tự tiến cử. Dựa theo tích xưa khi quân Tần bao vây nước Triệu, Bình Nguyên Quân nước Triệu phải đi cầu cứu nước Sở. Môn đệ Mao Toại của ông tự đề xuất được đi cùng. Ở đó, may nhờ tài năng của Mao Toại mà Bình Nguyên Quân mới thu được thành công như ý muốn.



La Tử Yên cùng đám người Cao Vân, tất nhiên cũng không có lí do gì để phản đối, vì có vị nho môn thánh giả trong truyền thuyết ba trăm năm không xuống núi tọa trấn, Lĩnh Nam lập tức trở nên vững vàng như núi Thái Sơn, không cần phải lo lắng binh mã Đại Lôi Âm Tự tập kích.



Vương Phật Nhi sau khi bay xa hai nghìn dặm, lúc này mới bỏ hai cánh, khôi phục lại nguyên trạng. Bị Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp đả thương, kiếm khí ẩn chứa trong cơ thể, trạng thái thay đổi không ngừng, rất khó khu trừ, hắn không dám để kiếm khí này lưu lại lâu trong cơ thể.



Đồng dạng là cao thủ tiểu thiên kiếp, vì sao ta cảm giác Bạch thái giám cùng Chi Hiếu Long chưa từng có loại áp bách này chứ? Khuất Hàn Thiền cho dù mạnh hơn vãn bối Bạch thái giám, cũng không thể nào vượt qua được lão quỷ mấy nghìn năm Chi Hiếu Long chứ?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.