Đại Viên Vương

Chương 33: Tông sư lưu









Vương Phật Nhi đang cảm thấy may mắn thì Nhạn Giang Nam trên thân đột nhiên hồng quang chợt loé, hắn hô to một tiếng sắc mặt lộ vẻ vui mừng quay đầu chạy đi. Vương Phật Nhi nhìn theo hướng chạy của Nhạn Giang Nam chính là hướng đến phòng khách liền đi theo hắn . Truyện "Đại Viên Vương "



Nhạn Giang Nam tựa như cực kỳ quen thuộc một mạch chạy thẳng đến căn phòng trên lầu hai, Vương Phật Nhi đột nhiên nghe được một tiếng truyền âm vang lên bên tai: “Như thế nào ngươi lại cùng đồ đệ của Vưu Kim Sư Đông Nạp đại sư ở chung một chỗ ? ta đang ở phòng khách bên này, ngươi đến đây đi.”



Vương Phật Nhi chẳng biết đây là thần thông gì nhưng thanh âm cực kỳ quen tai, đúng là của sư phó hắn Cưu Ma La



Hắn tiến thẳng vào trong phòng đã thấy một lão giả khuôn mặt âm hàn vừa nhìn thì biết ngay là một siêu cấp cao thủ đang ngồi cùng sư phó hắn, Nhạn Giang Nam thì đang cùng lão giả kia chào hỏi.




Hắn cũng nhu thuận trước tiên hành lễ với sư phó sau đó mới quay sang lão giả kia cúi mình cười nói: “Tiểu tử đã từng được nghe qua húy danh của đại sư, có thể gặp được người thật là may mắn !”



Nhạn Giang Nam từng nhắc qua sư phụ hắn với ngôn ngữ cực kỳ tôn sùng, Vương Phật Nhi mặc dù không hiểu lão nhân này có năng lực gì nhưng từ đồ đệ mà suy đoán thì lão giả này so với đồ nhi của hắn phải cao hơn rất nhiều, đáng được nể phục .



Cưu Ma La mỉm cười gọi Vương Phật Nhi lại nói: “Ta đi ra ngoài nhiều ngày chính là để thỉnh mời Vưu Kim Sử Đông Nạp đại sư, trong người ngươi có hai kiện pháp bảo, biến thân châu bây giờ người sử dụng không được thì cũng không cần dùng đến nó nữa. Thuỷ hoả Linh Lung tháp chính là song chúc tính cơ quan pháp bảo, ngươi bây giờ cũng không hợp dùng, ta mời Vưu Kim Sử Đông Nạp đại sư đến đây là để chế tao cho ngươi một quả Đống Ma Phù.”



Vương Phật Nhi luôn miệng nói lời cảm ơn, trong long thì lại nghĩ: “Thuỷ hoả Ling Lung tháp ta xài tốt , Đống Ma Phù là cái thứ gì chứ, không biết công hiệu như thế nào?”



Hắn đang đứng phía sau lưng Cưu Ma La, trong long đột nhiên cả kinh: “Ta chưa bao giờ nói qua, sư phó sao lại biết trong cơ thể ta có thuỷ hoả Linh Lung tháp và Biến Thân châu chứ?”



Cưu Ma La cùng Vưu Kim Sử Đông Nạp tán gẫu một lúc, đợi đến khi thầy trò Nhạn Giang Nam rời đi mới nói: “Lần này ta đi về phương Đông là vì khiêu chiến với Đại Càn vương triều nho môn tam đại tông sư, việc thu ngươi làm đồ đệ cũng là một phần trong kế hoạch của ta.”



Vương Phật Nhi đầu óc xoay chuyển rồi lại lựa chọn trầm mặc , hắn cũng muốn biết vì sao mà vị đại hoà thượng này vừa thấy mặt đã muốn thu hắn làm đồ đệ . Vương Phật Nhi cũng không phải là hạng người có bối phận gì, biểu hiện bên ngoài cũng không có gì xuất chúng đáng để cho Cưu Ma La liếc mắt nhìn trúng .



“Chuyến này ta xuất hành cũng là bởi trong A Hạp La Vũ tộc xuất hiện một thiếu niên rất tài giỏi. Người này tên là Thái Tuyền Thương, hắn năm nay mới hai mươi tuổi mà đã có tu vi đệ tam phẩm, được người ta gọi là đệ nhất thanh niên cao thủ tại Tây Địch yêu tộc , năm mươi năm sau có thể sẽ là trung thổ thần châu đệ nhất nhân, chẳng những đối với A Hạp La Vũ tộc Niết bàn quyển tu vi tinh thâm, hơn nữa từng vào Thiên Ma thư viện học tập , học thành Thiên Ma Thập sách trong Binh Giải Ma sách, công lực tương đương với vài đại võ học tông sư đương thời.




“Chuyện về tên tên xuẩn ngưu Thái Tuyền Thương này thì có quan hệ với chuyện sư phụ người vừa nhắc đến chứ.” Vương Phật Nhi trong lòng càng nghi vấn không biết những lời xa xôi khi nào thì mới kết thúc để quay trở lại chuyện bản thân hắn a.



Cưu Ma La mỉm cười tiếp tục nói: “Rất trùng hợp chính là gần đây tại Đại Càn vương triều xuất hiện một thiếu niên tuấn kiệt gọi là Lí Dược Sư . Võ công của hắn thế nào thì cũng không có nhiều người nhìn thấy cho lắm, ta cũng không nói tới chuyện này nhưng người này lại là một kỳ tài về dụng binh, mười ba tuổi ra trận cho đến giờ đã tham gia trên mấy trăm trận chiến lớn nhỏ mà cũng chưa bao giờ bại trận.



“Bất luận là ở sông ngòi, đồi núi, cao nguyên, sơn địa, bình nguyên, tường cao, đại mạc, thành thị tác chiến hay là vận dụng kỵ binh, bộ binh, chiến xa, thủ thành, dã chiến, kì tập.. tất cả đều có thể sử dụng thành thao đúng là không chê vao đâu được, có thể nói là kỳ tài trời sinh.”



Vương Phật Nhi xen vào nói: “Nghe nói Thái Tuyền Thương võ công rất cao cường nhưng binh pháp thì lại bình thường, hắn cùng Lí Dược Sư lại không có quan hệ gì a, chẳng lẽ hắn lại muốn ám sát Lí Dược Sư ?”



Cưu Ma La đột nhiên cười to nói: “Đồ nhi ngươi thật đúng là thông minh. Thái Tuyền Thương một tháng trước đã hạ chiến thư , muốn tại đô thành của Đại Càn vương triều ước chiến cùng Lí Dược Sư.”



Vương Phật Nhi nhất thời mồ hôi chảy đầy trán , hắn nói: “Chạy tới đô thành của nhân tộc quyết đấu, việc này so với lấy thủ cấp một người trong thiên quân vạn mã còn muốn uy phong hơn, Lí Dược Sư chắc sẽ không một mình cùng hắn đơn đấu.”



Cưu Ma La cười nói: “Không sai, Thái Tuyền Thương đúng là muốn lấy võ công của chính mình khiêu chiến cùng trí tuệ của Lí Dược Sư . Nếu hắn có thể tại Đại Càn vương triều ám sát thành công Lí Dược Sư thì danh vọng sẽ tăng cao, A Hạp Vũ Lạc tộc bởi vậy cũng sẽ thanh danh đại chấn.”



Vương Phật Nhi suy nghĩ , lúc này mới nói: “Sư phụ người là Bạch Nguyệt yêu tộc đúng không ? Mặc dù người xuất gia rồi, nhưng nhìn người lục căn không tịnh, sợ là cũng không làm được tứ đại giai không. Bất quá người muốn giúp Thái Tuyền Thương hay là muốn ngăn cản hắn?”



Cưu Ma La cười nói: “Hiện tại Ngọc Lê vương triều mặc dù xuống dốc nhưng dù sao cũng là do Bạch Nguyệt yêu tộc thành lập, cho dù có thế lực nào đó có thể thống nhất Tây Địch, ta cũng muốn phải là tộc nhân trong Bạch Nguyệt yêu tộc của ta, đương nhiên ta sẽ không để cho Thái Tuyền Thương kiếm được thanh danh như thế. Lần này đi về phía đông, nếu khiêu chiến nho môn tam đại tông sư thành công, chẳng những có thể khuêchs trương uy danh của Lan Đà tự mà còn có thể làm cho chuyện Thái Tuyền Thương khiêu chiến trở nên tầm thường.”




Vương Phật Nhi cười hắc hắc nói: “Thái Tuyền Thương dù sao cũng là một tộc nhân trong yêu tộc, nếu lão nhân gia ngài thấy hắn bị Lí Dược Sư đánh cho tới mức gà bay chó chạy thì liền ra tay cứu viện, như vậy có thể kiếm được một món ân tình thật to, vừa có thể hạ thấp danh vọng của A Hạp La Vũ tộc xuống lại có công bảo toàn cho thiên tài của yêu tộc, thật là một tính toán hay!”



Cưu Ma La trên mặt ý cười càng đậm đối với phán đoán của Vương Phật Nhi cũng không có ý kiến gì nhưng từ trên vẻ mặt hiển nhiên đối với hắn rất là vừa lòng .



“Hết thảy những chuyện này rốt cuộc là có quan hệ gì tới ta ?”



Cưu Ma La lúc này mới thở dài nói: “Bây giờ ngươi vốn không nhớ rõ sự tình nói không chừng cũng là chuyện tốt , lúc trước tại Linh Châu ta điểm hoá ngươi đã theo dõi ngươi hơn một tháng, bằng không một hài đồng sáu tuổi như ngươi làm sao mà có thể tồn tại từ trong chiến loạn tới tận đây.”



Nghe những lời Cưu Ma La vừa nói , Vương Phật Nhi trong long thấp thỏm không an, cũng không dám hỏi nhiều nữa.



Những lời này của Cưu Ma La hắn đương nhiên là hiểu được, hiển nhiên vị hoà thượng sư phụ này có thể nhận biết được thân thế trước kia của hắn.



Chính mình xuyên qua thời không từ địa cầu thế kỷ hai mươi mốt đi tới Trung Thổ thần châu. Từ một sinh viên đại học hai mươi mấy tuổi của học viện nghệ thuật biến thành một hài tử sáu tuổi, bí mật này vốn được Vương Phật Nhi bảo vệ nghiêm mật nhất. Sở vị phi ngã tộc loại , kì tâm tất dị (ngươi không phải là tộc loại của ta, tâm ngươi tất khác ta) . Vương Phật Nhi đi đến thế giới này nghĩ đến chỉ là làm sao có thể dung nhập vào trong đó, hắn sợ nhất chính là bị người khác phát hiện ra mình là dị loại.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.