Đại Viên Vương

Chương 75: Bí mật động trời, hộ pháp thần tướng









Vương Phật Nhi cũng không biết là sư phụ mình tiếp quản Nhật Luân điện vào thời điểm nào, bởi vậy cũng không kinh ngạc đến thế. Mãi một lúc lâu, Vu Đạo Toại mới thở một hơi thật dài nói giọng u uất:" Ta không có bối phận ở trong Lạn Đà tự."



Vương Phật Nhi rất kinh ngạc, hỏi:" Tiền bối vốn là tăng nhân bản tự, tại sao lại không được xắp xếp bối phận ở trong bản tự?"



Vu Đạo Toại cười nói:" Lạn Đà tự có rất nhiều thiếu niên, do chiến loạn hoặc do các nguyên nhân thiên tai địch họa khác mà bị mất đi cha mẹ thân nhân, được cao tăng trong bản tự thu nhận nuôi dưỡng. Những thiếu niên này không học kinh phật, từ nhỏ đã được truyền thụ võ học độc môn để sau này lớn lên thì các cao tăng trong chùa sẽ lựa chọn làm hộ pháp thần tướng. Ta chính là được bồi dưỡng thành hộ pháp thần tướng như vậy từ nhỏ, cho nên không có được xếp thứ hạng trong số tăng nhân của Lạn Đà tự!"



Vương Phật Nhi toát mồ hôi trán. Hắn thật sự là không biết lai lịch vị hộ pháp thần tướng này của Lạn Đà tự. Đối phương tuổi rõ ràng lớn hơn hắn rất nhiều, võ công lại thâm sâu không lường được, Vương Phật Nhi cũng không dám chậm trễ, cung kính hỏi:" Chẳng biết tiền bối là hộ pháp thần tướng của vị cao tăng nào, bế quan ở chỗ này chắc là để tiềm tu thần thông, tiểu tử lỗ mãng đã quấy rầy thật là có lỗi."




Vu Đạo Toại ảm đạm cười, thả người nhẹ nhàng rơi xuống đất. Cái đuôi rắn to dài của hắn sau khi rơi xuống đất thì biến mất không thấy nữa mà hóa thành một đôi chân dài, nơi đặt chân xuống thì một hạt bụi cũng không bay lên.



Thiền phòng này cũng không biết tích lũy bao nhiêu bụi đất, chỉ cần thổi một cái cũng đủ làm cho bụi bậm bay loạn không thôi. Thế nhưng khinh công của Vu Đạo Toại thật là kinh người, khiến cho Vương Phật Nhi càng không dám khinh thường.



" Ta vốn là hộ pháp thần tướng của Nhật Luân điện thủ tọa Bảo Quang Vương, bởi vì làm Bảo Quang Vương thủ tọa tức giận nên bị nhốt nơi đây, nào phải là tu hành cái thần thông gì đâu. Ta bao nhiêu năm không thấy người lạ, cũng không tính là ngươi đã quấy rầy."



Nghe nói là người này bị nhốt, Vương Phật Nhi cực kỳ kinh ngạc, nhìn quanh một vòng nhưng lại không phát hiện các loại xiềng xích gì cả, không khỏi hỏi:" Tiền bối thần thông như thế, nhưng lại cam nguyện tự giam cầm mình trong cái thiền thất nho nhỏ này, cũng là vô cùng trung thực. Nếu đã nhiều năm như vậy trôi qua, tiền bối cũng nên ra khỏi đây đi chứ?"



Vu Đạo Toại lắc đầu nói:" Trừ phi Nhật Luân điện thủ tọa hạ lệnh, bằng không ta cam tâm tình nguyện ở ẩn tại nơi này. Ta thân là hộ pháp thần tướng, tuyệt đối không thể làm trái ý nguyện của thủ tọa."



" Đầu cóc của vị Vu Đạo Toại này có chút không tỉnh táo rồi!" Vương Phật Nhi chỉ đối đáp cùng đối phương vài câu, trong lòng nảy sinh ra vô số ý nghĩ, nói với Vu Đạo Toại:" Nhật Luân điện đã thay đổi từa lâu, sư phụ ta đang là thủ tọa, hay là ta thay tiền bối đi cầu tình xin giải thoát tội cho ngài."



Vu Đạo Toại hơi sửng sốt, lắc đầu nói:" Hiện tại, cho dù là ai cai quản Nhật Luân điện đi nữa thì tất nhiên hắn đã có đủ số lượng hộ pháp thần tướng bên người từ lâu rồi, nếu như là đi ra ngoài thì ta cũng có thể làm được cái gì đây?"



Vương Phật Nhi trong lòng rộn ràng, mới to gan hỏi:" Tiền bối ngoại trừ làm hộ pháp thần tướng, chẳng lẽ không biết làm gì khác để mưu sinh? Cứ cho là bản tự không tiếp nạp ngài như là một tăng nhân bình thường, thì cũng có thể đi......"



Vu Đạo Toại phất tay căt ngang lời nói của Vương Phật Nhi, lắc đầu nói:" Ta thân là hộ pháp thần tướng, sao có thể không có chủ nhân? Càng không thể đi làm cái gì khác để mưu sinh, tiểu oa nhi ngươi không được nói bậy!"




Vương Phật Nhi đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha ha, trong lòng hắn cực kỳ lo sợ nhưng khẩu khí lại thoải mái tỉ lệ nghịch với tâm tình." Ta thân là đệ tử đích truyền duy nhất của Cưu Ma La Cấp Đa thủ tọa, ngày sau nhất định sẽ tiếp quản vị trí thủ tọa Nhật Luân điện, chủ nhân Bảo Quang Vương của tiền bối hiện giờ đã vắng mặt, không bằng ngài làm hộ pháp thần tướng cho ta được không?"



Nói xong những lời này, chính bản thân Vương Phật Nhi cũng cảm thấy khó tin.



Nhưng Vu Đạo Toại tựa hồ lại không kinh ngạc, ngược lại cúi đầu cân nhắc kỹ lưỡng.



" Sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa của ngươi đích thật là thủ tọa của Nhật Luân điện phải không?"



Vương Phật Nhi liên tục gật đầu, việc này vốn là tuyệt đối chính xác, hắn chứng minh rằng cây ngay không sợ chết đứng.



Vu Đạo Toại đột nhiên phất tay chộp một trảo, một cây thiền trượng ngăm ngăm đen từ trong một góc nhà bay ra, rơi vào trong lòng bàn tay hắn. Vu Đạo Toại vuốt vuốt ve ve rất là lưu luyến. Vương Phật Nhi xem mà da đầu run lên, trong lòng thầm nghĩ:" Xà yêu này, không phải là không tin ta nên muốn dùng thiết bổng đánh ta thật sao? Ta quả thật chưa từng nói dối, nhưng hiện thời cũng không có cái chứng cớ gì thuyết phục, đáng tiếc sư phụ vắng mặt......"



Vương Phật Nhi miên man suy nghĩ, đang muốn mở miệng thì Vu Đạo Toại nhẹ nhàng cất cây thiền trượng đi, chắp hai tay thành chữ thập, tụng niệm một đoạn chẳng biết thuộc loại kinh văn gì, sắc mặt dần dần chuyển thành màu xanh biếc, chiếc áo bào trắng trên thân hắn căng phồng lên như quả cầu, hiển nhiên chân khí pháp lực đã lưu chuyển tới mức cực hạn. Truyện "Đại Viên Vương "



"Cây xà trượng này vốn là thần binh của Đế Già tộc, cũng là phong trấn của ta. Hôm nay, Ngài nhận ta làm hộ pháp thần tướng, chung thân không thể chối bỏ, cho ta vĩnh viễn chiếm một chỗ trong danh sách mười hai hộ pháp thần tướng,."



" Cao thủ thuộc loại này, chỉ cần có một người cũng đủ để trấn áp rất nhiều người rồi. Tu vi ít nhất cũng phải là nhị phẩm!" Vương Phật Nhi chẳng biết lời căn dặn của Vu Đạo Toại là có ý tứ gì, hắn cũng không biết hộ pháp thần tướng là cái gì nữa, nhưng vẫn rất là mừng rỡ đáp ứng:" Ta nguyện thu Vu Đạo Toại tiền bối làm hộ pháp thần tướng thì tất nhiên vĩnh viễn sẽ không khai trừ ngài."




Vu Đạo Toại hú lên một tràng, thân thể hóa thành huyền quang rồi bị hút vào trong Thiên xà trượng, Vương Phật Nhi lúc này mới sửng sốt, tay cầm lấy cây thiết trượng mầu đen, nhỏ như ngón tay, dài chín thước này, một lúc lâu sau mới hiểu được.



" Hộ pháp thần tướng, thì ra cũng giống như Hỏa Long liễn, đều không phải là người sống! Vị Vu Đạo Toại này chẳng hiểu tại sao lại cam tâm tình nguyện bị giam cầm ở chỗ này, cho tới cùng là vì cái gì vậy?"



Tiếng của Vu Đạo Toại lại từ trong Thiên Xà trượng vang lên, nói với Vương Phật Nhi:" Tu vi của tiểu tướng hoàn toàn có khả năng tuân theo sự triệu hồi của ngài vào bất cứ lúc nào. Chỉ có điều, ta thân là hộ pháp thần tướng, phạm vi hành động phải chịu giới hạn của Thiên Xà trượng. Trừ phi ngài có công lực cao hơn tiểu tướng, bằng không ta chỉ có khả năng hoạt động tự nhiên ở trong vòng một dặm chung quanh ngài. Ra khỏi này phạm vi, công lực sẽ giảm mạnh. ở ngoài trăm dặm thì tu vi sẽ hạ xuống dưới cửu phẩm, không còn chịu sự điều khiển nữa." Truyện "Đại Viên Vương "



Vương Phật Nhi trong lòng mừng rỡ, liên tục gật đầu nói:" Không vấn đề gì! Ở trong vòng một dặm thì tu vi của ngươi có thể cao bao nhiêu? Có được nhị phẩm không?" Truyện "Đại Viên Vương "



Vu Đạo Toại trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi đáp:" Nếu thời gian động thủ không vượt qua chín canh giờ, tiểu tướng vẫn có thể duy trì được tu vi nhị phẩm."



" Được rồi! Được rồi! Tu vi của tên tặc trọc Linh Sơn kia chắc dưới tam phẩm, chín canh giờ cũng đủ cho ngươi đánh hắn nhừ tử, mềm nhũn như bún."



Vu Đạo Toại cũng không có phản ứng đối với khẩu ngữ thô tục như thế của Vương Phật Nhi. Vương Phật Nhi cũng không có nhiều ý nguyện để nói, hắn vuốt ve Thiên Xà trượng một cái cảm thấy mỹ mãn, xoay hai tay một cái đem cây thiền trượng này hóa thành một cái xà hình thủ trạc, rẽ về bên tay trái quay trở lại tầng năm.



" Chỉ cần bảo Vu Đạo Toại là hễ có ai muốn tới giết ta thì cứ thanh toán hết chúng nó đi, tối nay ta có thể ngủ ngon giấc rồi."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.