Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 562: Tri Âm Tỷ Tỷ Và Nam Nhân Thô Kệch



Đúng lúc này, bên ngoài khoang thuyền Lý Nguyên Thanh dở khóc dở cười không nhịn được lên tiếng. "Ta nói Cố đại nhân này, ngươi đi kinh thành thì chuyện ở thành Kim Lăng ai làm?” "Ngươi là Tổng đốc Kim Lăng, phụ trách công việc bận rộn như vậy. Có một số việc còn cần ngươi tự mình quyết định, ngươi làm sao có thể dễ dàng rời đi như thế chứ?" "Sau chuyện lần này, Lý mỗ phái đại quân hộ tống công chúa, bảo đảm an toàn của công chúa." Cửu công chúa nghe Cố Thiệu đưa nàng ấy trở lại kinh thành đúng là rất vui nhưng hiểu được chức trách của Cố Thiệu, không có bệ hạ truyền triệu thì không thể tự ý rời đi. "Cố Thiệu, ta biết ngươi lo cho ta nhưng ngươi thân là mệnh quan triều đình không thể tự ý rời đi. Đợi sau khi về kinh thành bản cung sẽ nói với hoàng huynh, nhanh chóng triệu hồi Cố đại nhân về kinh thành.”

Lý Nguyên Thanh vò đầu: "Bây giờ mới nhậm chức được nửa năm, Cố đã nhân đã chuyển đi rồi?"

Cửu công chúa cho Lý Nguyên Thanh cái ánh mắt, ám chỉ Lý Nguyên Thanh đừng nói nữa.

"Đúng đúng, các ngươi đã trưởng thành, hiện tại đúng là tâm ý tương thông cũng nên sớm bàn hôn sự.”

Cửu công chúa nhất thời đỏ mặt, trừng mắt nhìn Lý Nguyên Thanh một cái. Trong lòng biết là được rồi, cần gì phải nói ra chứ?

Phán Nhi tỷ tỷ là người chu toàn như vậy sao lại gả cho nam tử thô kệch như Lý Nguyên Thanh?

Vẫn là Cố Lang của nàng ấy tốt nhất, không chỉ có bộ dạng đẹp hơn nữa giọng nói cũng ôn nhu, biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.

Trên mặt Cố Thiệu cũng có chút hồng, hắn ta đây là được ưu ái sao?

Lý Nguyên Thanh không muốn nhìn Cửu công chúa và Cố Thiệu mắt đi mày lại, bộ dáng tình ý miên man, xua tay nói.

"Cố đại nhân, hiện tại ngươi ở với công chúa, Lý mỗ cùng Triệu tướng quân vây đánh cái đảo nhỏ kia, các ngươi chờ một lát."

Cửu công chúa cong môi cười: "Đa tạ tỷ phu."

Lý Nguyên Thanh cũng cười nói: "Công chúa không cần khách khí, đây là bổn phận của Lý mỗ. Lần này công chúa lấy thân mạo hiểm mới có được thông tin quan trọng như vậy."

"Nhưng về sau việc này công chúa không cần làm khiến người ta lo lắng. Đây là bức thư nương tử ta đưa cho công chúa, còn mời công chúa xem qua."

Cửu công chúa sửng sốt, cười ngượng sau đó tiếp nhận bức thư Lý Nguyên Thanh đưa qua.

"Để cho tỷ tỷ và tỷ phu lo lắng rồi."

Xem xong phong thư, trong lòng Cửu công chúa càng thêm cảm động thật cẩn thận thu lại.

Lý Nguyên Thanh chắp tay cáo từ rời đi. Nói thật, chuyện lần này bởi vì an bài của Cửu công chúa, biết thời biết thế, tương kế tựu kế đúng là nhẹ hơn rất nhiều.

Lý Nguyên Thanh cùng Triệu tướng quân phái người vây đánh hòn đảo nhỏ hẻo lánh kia, bắt được hơn ba trăm người bên trong.

Toàn bộ đều là võ sĩ được nước Oa phái tới gần đây.

Võ công không tồi nhưng chỉ là không tồi. Hiện tại bị vây đánh trong ngoài giáp công, một trận đại loạn.

Có người lén ngôi thuyền nhỏ rời đi nhưng bên ngoài có nhiều thuỷ quân như vậy, làm sao có thể để người ta dễ dàng chèo thuyền rời đi chứ? Thấy chèo thuyền không được, những người này lập tức nhảy vào trong nước. Thuỷ thủ Đại Chu đã sớm chờ, mấy người bắt một người rất nhanh đã bị bắt.

Ba trăm người không sót, toàn bộ đều bị bắt.

Trên quân áo Đại cung nữ Thái Ngọc có chút bẩn nhưng cũng không bị thương. Cửu công chúa lo lắng đứng ở trên boong tàu, đi qua đi lại thỉnh thoảng nhìn ra xa. Ngược lại vẻ mặt Cố Thiệu rất tự nhiên. Hắn ta tin tưởng Lý Nguyên Thanh.

Thấy Cố Thiệu cũng không có lo lắng, Cửu công chúa hỏi: "Cố Thiệu, ngươi không lo sao?”

Cố Thiệu cười nhạt: "Có gì cần lo sao? Cho dù tình báo là giả thì kết quả xấu nhất cũng chỉ là trở về không công."

"Lý tướng quân giỏi cầm quân hơn nữa thông minh kiệt xuất, trận nào hắn muốn thắng đều có thể thắng."

Cửu công chúa thấy Cố Thiệu bình tĩnh, nàng ấy cũng dần an tĩnh lại. "So với các ngươi thì ta vẫn còn thiếu kiên nhẫn."

Cố Thiệu cười: "Đã trải qua tự nhiên có thể yên tâm. Nhưng Thiệu vẫn hy vọng công chúa và Nhạc An Thuận không cần phải trải qua những cái đó." Cửu công chúa cười, trong lòng ngọt ngào. "Đa tạ Cố đại nhân lo lắng." So với ở bên kia buồn lo vô cớ không bằng nói chuyện phiếm với ý trung nhân ở trong này. Từ sáng cho đến khi mặt trời lặn. Xa xa trên mặt nước rốt cục có một điểm đen, càng ngày càng lớn, ngày càng tới gần hơn. "Đại thắng!" Đợi đến khi tới gần, thuỷ quân Đại Chu hô to, tuyên bố thắng lợi hôm nay. Cửu công chúa nhìn thấy cờ của Đại Chu, hết sức phấn khởi. "Thắng, chúng ta thắng!"

Cố Thiệu nở nụ cười: "Đúng vậy, Lý huynh luyện binh câm binh, luôn công vô bất khắc chiến vô bất thắng."

Cửu công chúa gật đầu, rất đồng ý nói: "Lần này trở về, ta nhất định thỉnh công cho Lý tướng quân. Đương nhiên cũng có phần của Cố đại nhân."

Cố Thiệu chắp tay từ chối: "Công chúa, những cái này là Cố mỗ phải làm. Bệ hạ anh minh, nói về thưởng công lao, công chúa tốt nhất đừng nhiều lời trước mặt bệ hạ miễn cho bị người chê trách."

Cửu công chúa cười nhạt, liên tục gật đầu: "Được, ta không nói trước mặt, ta nói sau lưng hoàng huynh ta."

"Đại Chu có thể có thần tử như Cố đại nhân cùng Lý tướng quân, sao có thể buồn vì không có nhân tài?"

Cố Thiệu khẽ mỉm cười: "Công chúa quá khen.

Cửu công chúa vội xua tay: "Đây không phải khen, đây là sự thật, Cố đại nhân khong phai khiem ton. Hoang huynh ta đã khen ngươi cùng Lý tướng quân trước mặt ta."

"Tuy ta rất muốn ngươi đưa ta trở về kinh thành nhưng Lý tướng quân nói đúng, không có điều lệnh Cố đại nhân không thể tự ý rời khỏi."

"Huống chi, chuyện tương lai của hai người chúng ta mặc dù có hoàng huynh duy trì nhưng ánh mắt triều thần cũng sẽ nhìn chằm chằm."

"Cố đại nhân năng lực lớn, cũng không cần có trợ giúp của ta, bình thường vẫn có thể phát huy tài hoa, đạt được chí lớn." Cố Thiệu biết nhưng hắn ta cũng không lo lắng.

Suy cho cùng trước khi bày tỏ lòng mình với công chúa thì hắn ta đã là thần tử bệ hạ tin tưởng, lập nhiều công lớn.

Lý Nguyên Thanh một thân sát khí trở về: "Cửu công chúa, mạt tướng không phụ mệnh g.i.ế.c hơn một trăm võ sĩ nước Oa, bắt hơn một trăm sáu muoi người làm tù binh."

"Cửu công chúa, tiếp theo Lý mỗ muốn áp giải những người này đến ngục giam Kim Lăng để tiếp tục thẩm vấn, người có dặn dò gì khác không?”

Cửu công chúa cười cười: "Chuyện tiếp theo giao cho Cố đại nhân và Lý tướng quân. Bản cung không biết những thứ này, ta sẽ lập tức khởi hành tiếp tục quay về kinh."

Lý Nguyên Thanh nghĩ một chút, trả lời: "Vâng, công chúa."

Con thuyền chậm rãi quay về hướng bắc lấy tốc độ cao nhất rời đi, sau hai canh giờ đã tới cảng.

Trực tiếp vào trạm dịch ở địa phương, sau khi bàn bạc thì quyết định không ngồi thuyền.

Lý Nguyên Thanh điều động hai ngàn người hộ tống công chúa trở về, cần phải đưa Cửu công chúa an toàn về đến kinh thành. Cửu công chúa ngôi trên xe ngựa, vén màn xe ngựa nhìn Cố Thiệu bên ngoài. Cố Thiệu chắp tay: "Công chúa, lên đường bình an."

"Được, Cố đại nhân cũng bảo trọng."

Lý Nguyên Thanh nhìn hai người lưu luyến chia tay, nhẹ nhàng thở ra.

Đợi cho xe giá nghi trượng của Cửu công chúa rời đi, Lý Nguyên Thanh mới cưỡi ngựa di tới trước mặt Cố Thiệu.

"Chúc mừng Cố đại nhân, có thể sớm về kinh."

Nếu là mấy ngày trước, Cố Thiệu có thể sẽ không vui.

Nhưng lời này, hắn ta vui vẻ chịu đựng. Chuyện nước Oa truyền tới kinh thành, bệ hạ chắc chắn sẽ giận dữ.

Cố Thiệu xử lý chuyện đối ngoại rất có kinh nghiệm, hơn nữa ở giữa còn có hôn sự với Cửu công chúa.

Bởi vậy, Cố đại nhân sắp quay về kinh.

Cố Thiệu chắp tay: "Lần này còn phải đa tạ Lý huynh nhanh chóng bắt người Nhật."

DTV

"Đây là bổn phận của Lý mỗ." Lý Nguyên Thanh trả lời.

"Nhưng Cố đại nhân, từ chuyện này khiến cho Lý mỗ biết nước Oa thâm nhập vào vượt qua tưởng tượng của chúng ta."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.