Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 572: Nữ Nhi Của Chúng Ta Rất Đẹp!



"Việc này chúng ta không thể tự tiện làm chủ, ta phải viết thư cho tức phụ lão tam nói một tiếng."

"Nếu vô tình, Đại Bảo nhất quyết chướng mắt không đọc sách thi cử, vậy việc này đành từ bỏ."

Lan Lăng hầu nghĩ nghĩ cảm thấy thê tử nói cũng có đạo lý.

Việc hôn nhân của con cháu kết quả chính là hai họ đều tốt thật sự không cân thiết phải ôn ào gà bay chó sủa.

Bọn họ làm tổ phụ tổ mẫu, tuy rằng là trưởng bối cũng không thể thay nhi tức quyết định hôn sự của chất nữ.

DTV

Vừa mới đây còn suýt chút nữa phạm phải sai lầm lớn!

Thư của Tề lão phu nhân cũng đồng loạt được đưa đến kinh thành.

Te tam phu nhân nhận được thư, giật minh.

Năm trước nàng ấy từng gặp Lý Đại Bảo. Đứa nhỏ tuy không có diện mạo tuấn tú nhưng vóc dáng rất cao, bình thường luyện võ, thân thể cường tráng.

Cha mẹ mất sớm lại bị bỏ rơi, hơn nữa trải qua chạy nạn khiến Lý Đại Bảo rất quý trọng cuộc sống với người thân hiện tại. Bản thân cũng tự mình vươn lên, nàng ấy cũng từng nhìn qua guồng nước, máy xay bột dùng sức nước và xưởng ép dầu bằng sức nước do Lý Đại Bảo làm, là đứa nhỏ thông minh.

Đối với thi cử hay không, có tước vị hay không, Te tam phu nhân ngược lại cũng không xem trọng.

Suy cho cùng ví như cô em chồng trước đây, ở độ tuổi đẹp như vậy hương tiêu ngọc vẫn, đi đời nhà ma.

Nữ nhi của nàng ấy có vẻ ngoài rất giống cô em chồng đã mất sớm, làm mẫu thân, Tê tam phu nhân đặc biệt sợ hãi nữ nhi cũng có kết cục giống cô em chồng. Nàng ấy cùng bà bà vẫn luôn cho nữ nhi cùng xem hôn sự, đặc biệt cẩn thận nhưng đến bây giờ vẫn không có thích hợp.

Chỉ cần có thể khiến nữ nhi cảm thấy thoải mái, Tê tam phu nhân không quan tâm đến thể diện cùng thanh danh tâm thường bên ngoài.

Tê tam phu nhân nhận được bức thư vẫn luôn nhớ đến chuyện này, ngay cả Te tam lão gia từ hạ nha trở vê cũng không chú ý. Thấy thê tử không đón ông ta như thường ngày mà vẫn luôn thất thần, Tề tam lão gia có chút tò mò, lấy tay quơ quơ trước mặt thê tử.

"Nương tử, xuất thân như thế là đang nghĩ cái gì vậy?”

Tê tam phu nhân đưa thư của bà bà cho Tê tam lão gia: "Chàng xem xem, công công và bà bà coi trọng Lý Đại Bảo của Đức Thuy phu nhân và Lý tướng quân." "Con nuôi Đức Thuy phu nhân?" Tê tam lão gia hỏi: "Làm con rể nhà chúng ta, ta nghe nói đứa nhỏ kia không đọc sách!" Tê tam phu nhân mỉm cười: "Không đọc sách thì sao? Có Đức Thuy phu nhân và Lý tướng quân ở đó, Lý Đại Bảo không làm quan cũng không quan trọng.

"Ta xem như hiểu được mỗi người đều muốn gia tộc hưng thịnh, nhưng nào có dễ dàng như thế? Trong nhà thế gia ở kinh thành rất loạn, ta thật sự chướng mắt"

"Bà bà đưa Thục Viện về chính là muốn cho Thục Viện xem Vương gia ở Lan Lăng thành, đoán chừng cũng không thành nếu không sẽ không chọn người khác." Tê tam lão gia suy nghĩ, do dự một lát. "Phụ thân và mẫu thân vậy mà còn muốn đi Kim Lăng, nói là thăm muội phu, ta không tin, chắc là muốn đi gặp Lý Đại Bảo?"

"Phu nhân, năm đó nàng đi qua trấn Cát Tường hẳn là đã gặp Lý Đại Bảo? Đứa nhỏ đó thế nào?"

Te tam phu nhân cười cười: "Bỏ qua chuyện không đọc sách để thi cử thì những phương diện khác đều vô cùng tốt. Hiện tại chàng là quan tứ phẩm muốn đi lên cũng rất khó."

"Cẩn thận nghĩ lại Thục Viện nhà chúng ta, có thể chọn người trẻ tuổi nhưng người trẻ tuổi giữ mình trong sạch cũng không nhiều."

"Đại tẩu khôn khéo cùng bà bà tìm nhà chồng Hoài Nam hầu phủ cho chất nữ. Mỗi lần trở vê đều nói không tồi nhưng bây giờ mới qua ba năm ngắn ngủi, ngươi nhìn xem bị dày vò thành cái dạng gì?” "Mang thai còn phải đứng hầu hạ bà bà ăn cơm. Nghĩ đến nữ nhi của ta trải qua những ngày như vậy thì ta lại đau lòng."

"Ta nghĩ thanh danh bên ngoài có quan trọng như vậy sao? Chỉ cần bên trên có trưởng bối che chở, tiểu bối bên dưới có thể thoải mái, ta cảm thấy đã rất tốt."

Te tam lão gia nghĩ trước đây đại ca gọi ông ta mời Hoài Nam hầu cùng nhau ăn cơm, thuận tiện nói bóng nói gió một chút.

Vốn nghĩ có thể khiến tình cảnh của chất nữ có thể khá hơn chút không nghĩ tới trước kia chỉ cân hau bà bà ăn xong một nửa là được.

Hiện tại từ đầu đến cuối phải đợi cho bà bà ăn xong thì đại chất nữ mới có thể ăn cơm thừa canh cặn.

Đại ca cùng đại tẩu đau lòng rơi nước mắt nhưng không thể tiếp tục tạo áp lực với Hoài Nam hầu từ bên ngoài, chỉ sợ đại chất nữ sẽ bị dày vò nhiêu hơn.

"Nữ nhân hậu trạch ngụy trang thật quá tốt, trước kia nhìn Hoài Nam hầu phủ phu nhân là người rất nhân hậu nhưng đó là đối với người ngoài, đối với nhi tức lại hà khắc như vậy."

Tê tam phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Đúng vậy, trước kia quan hệ thật tốt! Chỗ nào cũng nịnh bợ Lan Lăng hầu phủ chúng ta, hiện tại cho rằng cưới được cô nương Lan Lăng hầu của chúng ta nhất định phải kéo theo Hoài Nam hầu phủ." "Đúng là nằm mol Chàng và đại ca, đúng rồi còn có nhị ca, đừng quên nhất định phải lặng lẽ tháo chân sau của Hoài Nam hầu phủ, không thể để cho bọn họ đắc ý." Te tam lão gia gật đầu: "Đó là đương nhiên, lần thăng chức này vốn hẳn là Hoài Nam hầu nhưng hiện tại vì nàng thay Đức Thuy phu nhân lo liệu cho Cố gia cùng Cửu công chúa, đại ca lập tức có thể trở thành chính tam phẩm."

"Còn ta, ban đầu là tòng tứ phẩm cũng có thể trở thành tứ phẩm. Tuy rằng lên chức không nhiều nhưng tốc độ thăng quan của ta rất nhanh! Hoài Nam hầu phủ còn phải ninh bợ nhà chúng ta."

Tê tam phu nhân nghe vậy, trong lòng cuối cùng cũng nhẹ thở ra.

"Dù sao nhà chúng ta nhất định phải hơn Hoài Nam hầu phủ, nếu không đại chất nữ nhà chúng ta càng ngày không khá lên được."

"Hiện tại nghĩ lại, chàng có phải muốn tìm cho nữ nhi chúng ta một gia tộc mới nổi thay vì một thế gia sao?"

Tê tam lão gia vuốt chòm râu cá trê của mình, trâm ngâm một lát.

"Nếu đổi thành nhà khác, ta sẽ không vui nhưng nhà Đức Thuy phu nhân thì ta bằng lòng. Đó là nữ tử có công lớn, chí khí không thua nam nhân."

"Lý Nguyên Thanh trí dũng vô song, xem ý tứ của bệ hạ có ý muốn bồi dưỡng Lý Nguyên Thanh thế chỗ Triệu đại tướng quân, vê sau chắc chắn được trọng dụng."

"Ta viết thư cho phụ thân, để bọn họ đi xem. Đáng tiếc ta không gặp Đại Bảo, thật đáng tiếc. Nếu Đại Bảo có thể vậy thì định ra cho Thục Viện chúng ta."

Lúc này lại thành Tê tam phu nhân có chút do dự: "Nữ nhi chúng ta lớn hơn Đại Bảo, bình thường đều là nam tử lớn hơn nữ tử ha ba tuổi là tốt."

"Hơn nữa, dù chúng ta coi trọng Đại Bảo, Đại Bảo cũng chưa hẳn coi trọng nữ nhi nhà chúng ta. Chung quy đối phương bằng lòng mới được."

Tê tam lão gia không quan tâm, vội xua tay.

"Này tính là gì, nữ nhi của ta rất đẹp! Dù cho hơn Lý Đại Bảo hai ba tuổi thì sao? Chỉ cần người không tồi, chúng ta lập tức nói cùng Đức Thuy phu nhân."

"Nói bậy!" Tê tam phu nhân trừng mắt nhìn trượng phu: "Chúng ta tuy rằng có quan hệ tốt với Đức Thuy phu nhân nhưng không thể nói thẳng. Đến tìm bà mối, dù sao việc này cũng có ta, chàng không cần nhúng tay."

Tê tam lão gia cười ha ha, chắp tay với thê tử: "Phu nhân làm chủ là được, làm phiền phu nhân."

Thương cho tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ, cẩn thận lo liệu cho nữ nhil

Te tam phu nhân cầm bức thư của Te tam lão gia, ra roi thúc ngựa đưa tới Lan Lăng hầu phủ.

Lúc này đã qua lễ Trung thu, Lý Dung và Lý Lệ đã thu thập hành lý xong xuôi, chuẩn bị lên đường quay về Kim Lăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.