Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 593: Hoảng Hốt



Lý Dung là người biết phải trái, sau khi nghe đại ca giải thích cũng cảm thấy rất có lý.

"Được rồi, xem ra ca không phải cố ý giấu diếm ta, vậy ta sẽ tha thứ cho đại ca." Thực ra Lý Dung cũng không phải thực sự tức giận, biểu tỷ trở thành tẩu tử cũng khá tốt.

Con bé cũng có quan hệ rất tốt với biểu tỷ, sau này thành người một nhà thì quan hệ sẽ càng tốt hơn.

Lý Đại Bảo nghe Lý Dung không còn nổi cáu nữa cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, vỗ vỗ đầu muội muội.

"Ta muốn đến kinh thành, nếu như có thể đổi lại một tước vị, ta nhất định sẽ tặng cho muội một món quà."

Lý Dung ngạc nhiên/"Đại ca, ca muốn đến kinh thành sao?”

Lý Đại Bảo gật đầu,Đúng vậy, ta muốn dâng phương pháp chế tác lưu ly và đồng hồ cho bệ hạ, hy vọng có thể đổi tước vị. "Như vậy thì cho dù ta không thi khoa cử, cũng có thể xứng đôi với biểu tỷ của muội, sẽ không để nàng ấy chịu ủy khuất. A Dung, muội ở nhà cho tốt."

Lý Dung suy nghĩ một lúc, cha nương không thể đến kinh thành, con bé cũng không yên tâm để đại ca đi.

"Đại ca, ca đến kinh thành, ta không yên tâm, ta đã nói với cha nương, ta muốn đi cùng ca.”

Lý Đại Bảo ngạc nhiên, quả thực cậu thật sự hơi lo lắng,"A Dung, muội thực sự bằng lòng theo ta đến kinh thành sao?"

Lý Dung gật gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Hiện tại nương và muội muội đều rất tốt, chuyện của cha cũng không cần phải lo lắng gì cả. A Dung và Tiểu Bảo đã có cha nương rồi."

"Đại ca, lần đầu tiên ca đến kinh thành, có ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu, nhưng ta biết trong lòng ca vẫn sẽ còn lo lắng." "Ta đi cùng đại ca, có lẽ ta không giúp được gì nhưng đại ca cũng có thể yên tâm hơn. Phải không?"

Lý Đại Bảo nghe nói như vậy, gãi đầu nở nụ cười.

"Thật đúng là bị muội nói trúng rồi, trong lòng ta rất bối rối, nhưng lại sợ cha mẹ lo lắng. Thật tốt khi muội cũng có thể đi với ta.

"Mặc kệ lần này ta có thể như ý nguyện hay không, ta cũng sẽ tặng cho muội một món quà. Cảm ơn muội đã đi cùng ta."

Lý Dung nở nụ cười, ánh mắt chân thành tha thiết,"Ca, ca không tặng quà cho ta thì ta cũng vẫn sẽ đi cùng ca đến kinh thành, ở cạnh ca."

"Đúng lúc ca đính hôn với biểu tỷ, ta ở giữa, như vậy hai người còn có thể gặp mặt. Bằng không nếu ca muốn gặp biểu tỷ cũng không dễ dàng."

Lý Đại Bảo nghe nói như vậy, lập tức đỏ mặt. "Muội muội nói phải, cảm on A Dung."

Vì thế Lý gia với Lan Lăng Hầu lão gia tử và lão phu nhân cùng nhau lên đường, đi theo, còn có tất cả những người thợ thủ công tay nghe tốt nhất.

Nghe nói là làm việc cho hoàng gia, những người thợ thủ công này đều rất danh giá.

Đó chính là nghệ nhân hoàng gia, Quang Tông Diệu Tổ, đây là vinh quang có tiên cũng không mua được.

Tất cả mọi người đều sẵn sàng đi theo. Liễu Phán Nhi vô cùng vui mừng khi Lý Dung muốn cùng Lý Đại Bảo ra ngoài kinh thành.

"A Dung, con là một đứa trẻ ngoan. Đại ca của con cũng chưa từng đi qua kinh thành, có lẽ còn có rất nhiều địa phương không hiểu, con ở bên cạnh nhớ nhắc nhở nhiều hơn."

Lý Dung gật đầu,"Nương, người yên tâm, nếu con không được, còn có ngoại tổ phụ mẫu, còn có Tam cữu và Tam mợ của con, chắc chắn sẽ ổn thôi."

"Thực ra nếu con đi, chưa chắc có thể giúp được. Chỉ là một mình đại ca của con đến kinh thành, ca sẽ lo lắng. Nếu còn đi, đại ca nhìn thấy con cũng sẽ yên tâm."

Liễu Phán Nhi nở nụ cười,“Đúng vậy, người thân ở bên cạnh có thể yên tâm." Mối quan hệ của nhi tử và nhi nữ khá tốt, Liễu Phán Nhi cũng cảm thấy vui mừng. Liễu Phán Nhi và Lý Nguyên Thanh tự mình tiễn bọn họ lên quan thuyền, nhiều lân cảm ơn Tê lão phu nhân và Tê tam lão gia đã giúp đỡ.

Kim Lăng Hầu rất có lòng, mời Tống đại phu nổi danh ở thành Kim Lăng đi theo giúp đỡ nhạc phụ nhạc mẫu Lan Lăng Hầu lão thái gia và lão phu nhân.

Trong ánh mắt tha thiết của mọi người, quan thuyền dần đi xa.

Hồn liễu Phán Nhi cũng bị mang đi.

Cũng may ở nhà còn có một đứa trẻ, còn có Lý Nam và Lý Tiểu Bảo ở bên cạnh Liễu Phán Nhi, nàng mới dan dần khôi phục.

DTV

Liễu Phán Nhi và Lý Nguyên Thanh, nhận được thư từ của Cố Thiệu, nên vung roi thúc ngựa hướng về phía kinh thành. Đám người Lý Đại Bảo còn chưa tới, người kinh thành đã nhận được thư.

Tê Tam phu nhân sau khi nhận được thư của bà bà, vui sướng cầm thư ở trong phòng đi tới đi lui.

Nàng cũng bất chấp rụt rè, lập tức để cho người hầu trong nhà thông báo cho lão gia làm việc trong nha môn, sau khi làm việc xong ngay lập tức trở về.

Tê Tam lão gia sau khi nhận được thư, trong lòng sốt ruột còn tưởng rằng trong nhà xảy ra chuyện lớn.

Lo lắng ve gia đình nên xin nghỉ phép và trở về nhà.

Về đến nhà, Tê Tam lão gia nhìn thấy thê tử trong mắt tràn đầy vui sướng,"Chuyện gì thế? Vội vàng như vậy!"

Tê Tam phu nhân trực tiếp đem thư đưa cho Tê Tam lão gia,"Chàng nhìn xem, đây là thư của mẫu thân và phụ thân."

Nàng quá phấn khích vì sợ rằng nàng không thể nói đầy đủ.

Tê Tam lão gia bán tín bán nghi nhận lấy thư từ, vừa nhìn, ánh mắt ông ta sáng rực lên và cười lớn.

"Được rồi, thật là quá tốt rồi! Không chỉ định ra hôn sự, hơn nữa Đại Bảo còn có thể lấy được một tước vị."

"Sau khi Thục Viện chúng ta gả qua, cả đời này sẽ an ổn và chúng ta cũng không cần lo lắng."

Tê Tam phu nhân vui mừng đến phát khóc, "Đúng vậy, ta thật may mắn khi được gả đến Tề gia. Cả đời không phải chịu ủy khuất, vì vậy ta rất lo lắng cho Thục Viện." "Cũng may Thục Viện nhà chúng ta may mắn, Lý tướng quân và Đức Thụy phu nhân quả nhiên là người rất tốt. Người bình thường cũng không nỡ lấy ra những thứ này để tặng, hơn nữa còn là cho con nuôi."

Te Tam lão gia cũng gật đầu phụ họa,Đúng vậy những thứ này chúng ta nhìn quý giá, nhưng có thể ở trong mắt Đức Thụy phu nhân, cũng không quan trọng. Còn có nhiều cách kiếm tiên khác." Tê Tam phu nhân cười cười,"Mặc dù nói như vậy, nhưng cũng rất giỏi. Chàng nhìn xem, chiếc đông hồ đó tinh tế đến nhường nào. Đặt đồng hồ treo tường trong phòng khách của Hầu phủ chúng ta, rất có khí chất."

"Ở Kim Lăng bên kia, những họ hàng liên lạc được đều đã đưa đến kinh thành. Đại ca tiếp khách ở phòng khách, đã bao nhiêu lần rồi?"

Te Tam lão gia cười ngượng ngùng: "Đó cũng là không còn cách nào khác, đều là bạn bè đồng liêu quá tò mò, nhất định phải đi theo để xem một chút."

Đồng liêu và bạn bè của ông ta cũng đến rất nhiều, một số người có thể từ chối nhưng cũng có người không thể từ chối. Tê Tam phu nhân mím môi cười,"Cho nên chuyện cực kỳ tốt, Đại Bảo ít nhất có thể đạt được tước vị bá tước."

Te Tam lão gia suy nghĩ một lúc rồi lại nhìn lá thư,"Khuê nữ tặng lễ vật sinh thần cho nàng, hoa sen và chén lưu ly, nàng nhận được chứ? Thứ đó cũng rất đáng giát"

"Hai thứ kết hợp lại, hơn nữa nếu hành động tốt thì hau tước có lẽ cũng có thể. Dù sao cũng chỉ là tước vị, cũng không phải quan vị."

"Đại Bảo am hiểu điều tra sự việc và có tri thức. Nói không chừng sau này còn có nhiều thành tựu hơn, tương lai có thể mong chờ."

Vừa nghe hai chữ "hầu tước", Tê Tam phu nhân kích động đến mức thân thể run rẩy. Te tam phu nhân kinh hô: "Trời ơi, hầu tước? Lý Đại Bảo trở thành Hầu gia, vậy nữ nhi chúng ta sau này chẳng phải là trở thành Hầu phu nhân sao?"

Te tam lão gia cười cười "Đương nhiên, trước tiên đừng nóng vội, không nên rêu rao bên ngoài. Đức Thụy phu nhân và Lý tướng quân đoán chừng đã thượng tấu bệ hạ, đợi đến khi phụ thân đến, chúng ta mới hành động một phen, chuyện này hẳn là có thể thành."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.