Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 739: Rất Đẹp



"Sau đó phụ thân gọi ta vào thư phòng, dặn dò ta rằng gân đây tuyệt đối phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không thể có bất cứ sai lâm gì."

Mặt của Tề đại phu nhân cũng lộ vẻ khẩn trương, không rõ lý do: "Trên triều đình lại muốn thay đổi sao?"

Tê đại lão gia hạ giọng, khẽ nói: "Trên triều đình không thay đổi, mà là hôn sự của đại hoàng tử và A Dung. Đức Thụy phu nhân và Lý tướng quân đã thương lượng xong với Tạ Duẫn, cho nên Tạ Duẫn mới nhanh chóng vào kinh từ quan."

"Phụ thân cũng nhân cơ hội truyền vị trí hầu tước lại cho ta, để thể hiện thái độ. Việc này ngươi biết là được rồi, rốt cuộc vẫn chưa hạ thánh chỉ nên mọi thứ vẫn còn chưa chắc chắn."

"Đại hoàng tử?" Te đại phu nhân ngạc nhiên, gần như tất cả mọi người đều biết rằng đại hoàng tử chính là thái tử tương lai, cực kì có khả năng là hoàng đế tương lai: "A Dung phải ga cho đại hoàng tử?"

Tê đại lão gia thấy thế thì vội vàng nhắc nhở: "Ngươi nhỏ giọng một chút, đừng để lộ ra, ngươi không được nói gì với nhà mẹ đẻ của ngươi hay là con gái."

"Điệu thấp, nhất định phải điệu thấp. Trong kinh thành có nhiều thế gia quý tộc như vậy, đều đang nhìn chằm chằm vị trí đại hoàng tử phi. Nên nếu chuyện này bị lan truyền ra thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện."

Tê đại phu nhân quản lý gia đình nhiêu năm như vậy, hơn nữa còn có danh tiếng tốt ở kinh thành nên đương nhiên là không giống với những người bình thường khác.

Sau khi nghe thấy lời nhắc nhở của chồng thì bà ta nhanh chóng bình tĩnh trở lại: "Quả thật phải điệu thấp, không thể để lộ ra."

"Chờ nhà chúng ta xuất hiện một vị hoàng hậu, thì ta muốn xem coi bà già trong ngoài không đồng nhất ở Hoài Nam hầu phủ có dám làm trò nữa không?" Te đại lão gia mỉm cười: "Nói đúng hơn là đến lúc đó không chỉ không dám làm trò, mà đoán chừng còn muốn lấy lòng khuê nữ của chúng ta nữa."

DTV

Trong lòng Tê đại phu nhân cảm khái: "Đúng vậy, ta vốn nghĩ rằng mắt nhìn người của mình tốt, nhưng không nghĩ rằng cả ngày đánh nhạn, lại bị nhạn mổ mắt, lại bị bà già đó che mắt."

"Cũng may, khuê nữ của ta được nuôi dạy cẩn thận và thông minh, bây giờ có con trai con gái, cũng coi như là đứng vững gót chân ở Hoài Nam hầu phủ."

"Mặc kệ là con gái của Tề gia, hay là con gái của dì Te gia thì đều đều tốt, sau này sẽ làm Hoàng Hậu nương nương."

"Bà già đó lúc nào cũng ngẩng cao đầu, sau này không phải là vẫn phải quỳ lạy A Dung sao?”

Từ trước đến nay, Te đại phu nhân chưa từng vui sướng như bây giờ, đúng lúc này, bà ta mới cảm thấy Kim Lăng hầu cũng không tệ tí nào. Nỗi oán hận Kim Lăng Hầu bao năm qua đã phần nào vơi bớt trước cái c.h.ế.t trẻ của cô em chồng..

Tuy rằng cô em chồng mất sớm, nhưng nàng ấy đã dùng mạng sống của mình sinh ra cô con gái cực kì có tiên đồ.

Mặc dù Tề đại phu nhân không thể nói ra ngoài, nhưng mà khi bà ta đi ra ngoài tham gia yến hội thì nét mặt toả sáng, thân thái sáng láng.

Trên mặt luôn nở nụ cười cũng đủ để chứng minh tâm trạng bà ta đang tốt. Chờ đến khi đoàn người của Đức Thụy phu nhân, Liễu Phán Nhi quay lại kinh thành thì đoàn người của đại hoàng tử ra nghênh đón.

Tê gia, đám người Kim Lăng hầu cũng sôi nổi tới đây nghênh đón.

Người đến người đi rất đông, dân chúng hai bên đường cũng nhón chân mong chờ.

Rầm rộ náo nhiệt giống y như ba tháng trước, lúc mà Liễu Phán Nhi, Lý Nguyên Thanh từ bắc Vân Thành trở về.

Khi đại hoàng tử đi tới thỉnh an Liễu Phán Nhi Cửu công chúa thì đương nhiên cũng thấy được Lý Dung đang trộm mở cửa sổ xe ngựa nhìn ra bên ngoài.

Ngoại hình của Lý Dung vốn đã cực kỳ đẹp, ở Giang Nam ba tháng nên làn da cũng được dưỡng rất tốt.

Mặt mày đẹp như tranh vẽ, đôi mắt sáng ngời hy vọng..

Trong lòng đại hoàng tử hạnh phúc.

Nhưng mà không ngờ rằng sau khi Lý Dung trắng hơn thì lại xinh đẹp như thế. Hơn nữa tính cách còn mạnh mẽ, giản dị và vui tính nữa, đại hoàng tử cực kì mong chờ đến hôn kỳ.

Lý Nam ở bên cạnh cũng nhìn ra nửa cái đầu: "Đại tỷ đang nhìn lén gì vậy?"

Mặt Lý Dung ửng đỏ, ấn đầu Lý Nam xuống một cái: "Nếu biết ta đang nhìn lén thì ngươi cũng không được nhìn lén đâu! "Dựa vào cái gì chứ? Ngươi có thể nhìn lén thì ta cũng có thể nhìn lén! Dù sao sau này cũng có thể nhìn một cách quang minh chính đại mà, nhìn sớm nhìn muộn thì cũng là nhìn."

Nghe cái miệng nhỏ của Lý Nam bô bô, Lý Dung đỏ mặt, nhanh chóng thả rèm xe ngựa xuống, véo mặt Lý Nam: "Ngươi là đồ trứng thối không biết xấu hổi"

Lý Nam cười ha hả, nói: "Trách sao không cho ta nhìn, tỷ phu tương lai của ta rất ấn tượng! Tỷ của ta rất đẹp, đại mỹ nhân toàn vẹn!"

Mặc dù lời khen của muội muội hơi khác thường, nhưng vẫn khiến trong lòng Lý Dung nhảy nhót.

"Nể tình ngươi khen ta nên ta sẽ không so đo với ngươi. Sau này đừng có không biết lớn biết nhỏ ở trước mặt đại hoàng tử”

Lý Nam nghe thấy câu này thì không vui: "Như vậy sao được? Hắn ta đã cưới được đại tỷ tốt nhà chúng ta rồi, khôngthể hiện tốt một chút thì ta cũng không thuận theo."

"Đại tỷ, ta cần phải cảnh cáo ngươi. Bây giờ các ngươi vẫn không có tiền đặt cọc đâu, càng không có thành tích, ngươi phải phân rõ ra, bây giờ ta vẫn là người nhà của ngươi, là muội muội của ngươi, đừng có phân biệt bên trong bên ngoài. Lý Dung nghe được lời này thì dở khóc dở cười: "Ngươi đang nói cái gì vậy? Đừng nói tới việc bây giờ ta chưa thành thân, cho dù ta thành thân rồi thì ngươi vẫn là người nhà của ta! Vẫn là muội muội đáng yêu nhất của tal"

Lý Nam cười ha hả: "Một khi đã như vậy, tỷ tỷ thân yêu, những món đồ tốt mà ngươi nhận được có lẽ cũng là của tỷ phu tương lai của ta nhỉ?"

Lý Dung suy nghĩ một chút, gật đầu: "Quả thật theo lẽ thường thì có vẻ là vậy!"

"Vậy ngươi còn dong dài làm gì chứ?" Mắt Lý Nam trợn trắng: "Đại tỷ đừng có ngốc. Chúng ta có rất nhiều huynh đệ tỷ muội tốt, nếu đại hoàng tử đồng ý thì chứng minh rằng hắn ta coi trọng ngươi."

Lý Tiểu Bảo ở bên cạnh gõ đầu muội muội một cái: "Ngươi đủ chưa? Tiểu kim khố của ngươi còn thiếu à? Có thứ có thể muốn được, có thứ thì không thể muốn, đừng có cả ngày kiến thức hạn hẹp, tham làm đồ của đại tỷ."

"Chưa kể đại tỷ của chúng ta còn là người yêu muội muội và đệ đệ nhất. Đại tỷ có thứ gì tốt chẳng lẽ còn có thể quên chúng ta sao? Có đúng hay không đại tỷ?" Nghe thấy lời lẽ chính nghĩa của Lý Tiểu Bảo, Lý Dung dở khóc dở cười.

"Xem như là ta đã nhìn ra, hai người các ngươi đang diễn kịch với tai"

"Nhưng mà Tiểu Bảo nói đúng, ta có thì ta đều có thể cho các ngươi. Còn về phía đại hoàng tử, nếu hắn ta bằng lòng cho các ngươi thì các ngươi nhận. Không muốn cho thì các ngươi cũng đừng mở miệng xin."

"Lúc trước nương đã dạy chúng ta, quân tử yêu tiền, kiếm tiên một cách khôn ngoan. Cũng giống như thế, cũng áp dụng với chúng ta bây giờ, mặc kệ thứ gì, chúng ta phải thông qua cách hợp lý hợp pháp để có được, không được ép buộc người khác."

Lý Nam và Lý Tiểu Bảo gật đầu liên tục, giơ ngón tay cái lên: “Đại tỷ nói đúng!"

Lý Dung cũng cực kỳ thích đệ đệ muội muội hoạt bát và lãnh trí.

Ở trong lòng nàng ấy, không có món đồ tốt nào bằng người nhà cả, tình thân rất đáng quý.

Đã không có người nhà, đã không có tình thân thì những vàng bạc châu báu sao có thể khiến nàng ấy ấm áp đui được chứ? Cuối cùng cũng quay về nhà ở kinh thành, Lý Nguyên Thanh mở tiệc chiêu đãi đoàn người Kim Lăng hầu và Lan Lăng hầu ở tiền viện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.