Đại Xà Và Tiểu Nhân Ngư

Chương 23: 23: Đau Bụng




" Rắn lớn, ta nóng bụng quá! Muốn uống nước đá"
Hắn thấy cậu bảo nóng bụng thì liền lo, hắn cuối người sờ vào bụng cậu
Chátt
Cậu vừa đánh vào tay hắn
" Ta không có bệnh, ta chỉ muốn uống nước lạnh thôi "
" Nương tử à, nước lạnh sẽ rất lạnh đấy "
Cậu cau mày nhìn hắn
" Ngươi ngốc à! Nước lạnh không lạnh thì chẳng nhẻ nó nóng "
" Ta không phải ý đó! Uống nước lạnh bây giờ sẽ lạnh bụng lắm "
Cậu càng nhăn mặt hơn, lật đật ngồi dậy
" Ta nói ngươi là tên đại ngốc ngươi không tin! Ta nóng bụng nên mới muốn uống nước lạnh để làm lạnh bụng.

Không lẻ bây giờ uống nước nóng để nóng bụng sao!! "
Đại Xà rõ ràng lúc đầu là thấy rất vô lý nhưng cậu nói rồi thì nó lại rất hợp lý
" Cũng phải! "
Cậu thấy mình nói thắng liền rất kêu ngạo
" Đương nhiên! "

Hắn gọi người lấy nước hoa quả ướp lạnh cho cậu uống.

Ngon quá cậu liền ực hết 3 ly, hắn nhìn cái bụng cậu phìn to thì cảm thấy có chút lo
( Nương tử đã ăn hết 1 con gà, 2 con cá hương, 1 cái đùi dê, 2 cái màng thầu, 3 cái bánh bao bây giờ lại uống thêm ba cốc nước! Bụng nhỏ này sẽ không chịu nổi mà nổ tung chứ )
Hắn vừa nghĩ đến cảnh đó mà mồ hôi mẹ mồ hôi còn tuôn ra như tắm.

Quả thật hắn đã nghĩ đúng
Chỉ một lát sau cậu đã lấy tay ôm bụng, hơi thở khó nhọc rồi bắt đầu mếu máo khóc ầm lên
" Hứ.c...rắn lớn, rắn lớn bụn.g, bụ.ng đau..quá! Hu hu nổ mất...đau quá đi mất..."
Tiếng của cậu vang ầm cả động khiến tất cả các gia nhân đều nghe thấy
Đại Xà lập tức bế cậu lên đưa về phòng mà nằm.

Nhân Sư cũng nhanh chống đi đến
" Ưh...đau quá! Rắn con phá ổ muốn..

chui ra kìa! Hu hu, rắn lớn...đau quá "
Hắn ngồi bên cạnh nắm lấy tay nhỏ lạnh ngắt, mắt ánh lo lắng, chân mày nhíu lại, thấy cậu thở gấp hắn bỗng nhiên cũng tự thấy khó thở

" Rắn lớn...ơi "
" Ơi, ơi ta nghe! "
Cậu một nhiên nổi nóng
" Ngươi mau thả tay ra, móng tay ngươi bấu ta đau quá "
Nhân Sư ở bên cạnh có chút hơi ngượng vì 2 con người này cứ trao nhau những lời thân mật nghe nhột cả tai
" Không sao, không sao! Tiểu nương tử cậu ấy là do ăn quá nhiều nên sinh da cứng bụng thôi không có gì đâu! Sau này khi ăn xong ngài phải cho cậu ấy đi dạo một chút là được "
Cậu dùng ánh mắt đáng thương nhìn nhân sư
" Không phải rắn con phá ổ sao? "
" Không phải! Rắn con còn chưa hoàn thiện hình dạng, làm sao phá ổ được! Với lại người sinh ra trứng trước sau đó rắn con mới phá vỏ mà chui ra nên người đừng quá lo "
Ông ta lấy ra đưa cho Đại Xà một viên thuốc tròn nhỏ rồi nói
" Cho cậu ấy uống sau đó xoa bụng một lúc sẽ hết ngay "
Đại Xà lập tức cho cậu uống, cậu cũng rất khó khăn để nuốt nó xuống.

Sau khi uống hắn đỡ cậu lên dựa đầu vào ngực hắn rồi hắn bắt đầu xoa, tay hắn ấp áp xoa bụng cậu thật thoải mái.

Thoải mái đến mức cậu ngủ say lúc nào không hay
( Làm khổ nương tử rồi!! )
Bé cá nhỏ tuy ngủ nhưng chốc chốc lại nất lên ợ một cái rồi lại ngủ
( Xem ra đêm nay cá nhỏ khó ngủ rồi )
Sống ở trong cái động này rất thoải mái, không lo không nghĩ lại còn có một anh chồng ôn nhu chiều chuộng sủng ngọt thì đời này cậu sống không phí
Nhưng cậu có một thắc mắt rằng, rõ ràng cậu và hắn gặp nhau chưa được một tháng vậy vì sao hắn lại đối tốt với cậu như thế?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.