Đại Xà Vương, Thỉnh Bò Đi

Chương 10: Nhìn thấy giao phối



Nguyễn Miên Miên ăn no, rốt cục quyết định đi một vòng quanh phủ, trong thời gian nửa tháng này, nàng sớm đã thấy qua mặt mũi của mình, vốn tưởng rằng là bộ dạng khác, lại không nghĩ rằng lại giống khuôn mặt ở thế kỷ 21 như đúc, có lẽ, cái này là ý trời a, được rồi, chỉ cần nàng không lộ ra đuôi rắn, mọi người không lộ đuôi rắn nàng có thể miễn cưỡng sống sót a?!

Thụy Tuyết quốc, đây là một quốc gia nàng chưa từng nghe nói qua, tên nghe vô cùng ưu mỹ, có ai ngờ được lại là xà quốc chứ…

Nhưng mà, đêm ở đây, thật khiến nàng yêu thích không thôi, giờ phút này, bầu trời giống như lau qua, không có một áng mây mù, một vầng trăng lấp lánh ánh sáng bạc, đọng trên màn đêm đen, như một chiếc đèn lồng lớn, chiếu sáng toàn bộ kỳ hoa dị thạch trong phủ, mọi vật đều hiện lên một cách thần bí mà xinh đẹp.

Hít sâu một hơi, nàng từ trong đêm yên tĩnh đi ra ngoài, từ khi tỉnh lại đã lâu như vậy, cũng nên nhìn một chút, cẩn thận đẩy cửa phòng ra, Tiểu Thúy ngoài cửa cũng không biết chạy đi nơi nào rồi, Miên Miên bất đắc dĩ nhún nhún vai rất nhanh đi trong màn đêm.

Trong phủ này thật sự rất lớn, hòn non bộ núi giả đều vô cùng xinh đẹp, nàng nhớ rõ Tiểu Thúy nói cho nàng biết, ở chỗ này, không có rắn, chỉ cần sinh ra đã là nửa người nửa rắn, không tới vài ngày, những… đứa trẻ nửa người nửa rắn này sẽ có hai chân của mình, mà nàng tại sao lại hiện thân thì là do rơi xuống nước, rắn vào trong nước đại bộ phận đều hiện nguyên hình, mà nàng trước đó suýt chút chết đuối đương nhiên sẽ lộ nguyên hình.

Miên Miên nghe chuyện này liền im lặng, nàng không cách nào nói cho mọi người biết, Nguyễn Miên Miên kia đích thật đã bị chết đuối, nhưng khi thấy Nguyễn phu nhân cùng Nguyễn lão gia đối với nàng tốt như vậy, nếu nàng nói ra chưa chắc họ sẽ tin tưởng, nếu tin, cũng nhất định sẽ rất thống khổ, mà thôi, đi một bước tính một bước vậy.

Cứ như vậy, Miên Miên cũng không biết mình đã đi tới nơi nào, khi nàng muốn trở về lại không biết đường nào là đường về, trời ạ, phủ này cũng quá lớn a? Nàng đến tột cùng là đang nơi nào đây?

“Sơn… Ta nóng quá… Nóng quá…” Chợt tai Miên Miên lại nghe được tiếng nói kì lạ, ách? Đã trễ thế này còn có tiếng như vậy, ồ, giọng nói này rất quen thuộc, hình như là Tiểu Thúy, đã trễ như vậy nàng ở chỗ này làm gì? Aiz, đúng rồi, đến hỏi nàng xem trở về đi thế nào, vì vậy, Miên Miên rất nhanh đi theo hướng phát ra tiếng nói.

“Tiểu tâm can của ta đừng nóng vội! Ta còn chưa nếm đủ nàng…” Sơn trêu chọc bộ ngực Tiểu Thúy đang nằm trên đất.

“Sơn, ta thật khó chịu, ta muốn… ngươi nhanh giúp ta, ta muốn chết rồi…” Tiểu Thúy bất mãn lầm bầm nói.

Miên Miên giờ phút này đã đi tới, đứng sau hòn non bộ thấy bọn họ trần truồng trước mắt của nàng lập tức khẩn trương không cách nào hô hấp, nàng cho dù đần cũng biết đây là chuyện gì, nhưng mà hai người đang mê say kia, như thế nào cũng không nghĩ tới đứng sau lưng đang nhìn bọn họ là đại tiểu thư của bọn họ.

“Bảo bối, nàng sẽ không chết, ta đến cho nàng.” Gia đinh tên Sơn hôn lên môi Tiểu Thúy, chỉ thấy tay hắn nâng mông nàng lên, tiến vào trong cơ thể nàng, hắn cuồng mãnh thẳng tiến vào hoa hành trơn ướt của nàng, rồi chậm rãi rút khỏi, nhiều lần va chạm như thế khiến thân thể nàng run rẩy, đúng lúc này, hai người bởi vì quá mức kích tình, nơi vừa còn là đùi người lập tức hiện nguyên hình, chỉ thấy hai cái đuôi rắn vừa thô vừa to chăm chú quấn giao, giờ phút này còn không ngừng trở mình quấy đập, thậm chí nàng có thể nghe được tiếng ‘tư tư’ phát ra khi giao phối, xem ra hai người vẫn còn kích thích.

“A … rắn giao phối…” Nguyễn Miên Miên nhìn thấy bọn họ lộ ra đuôi rắn giao phối không khống chế nổi lớn tiếng hét ầm lên, một giây sau không ngoài dự đoán nàng ngã nhào trên đất lần nữa hôn mê bất tỉnh…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.