*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ánh mắt của Hạ Diệu Diệu lướt qua người Vương Niệm Tư
Vương Niệm Tư vẫn luôn căng thẳng như được giải thoát: Đừng nhìn tớ, nhìn người khác đi
Ánh mắt nghi hoặc của Hạ Diệu Diệu dừng lại trên người Vương Phong Long, Lý Hưng Hoa
Vương Phong Long, Lý Hưng Hoa bị dọa sợ: Xong rồi, nếu ngài Hà hỏi đến, chẳng phải là biết mặt mũi của mình đều mất hết rồi à
Lý Hưng Hoa bị dọa vội vàng đứng dậy: “Tớ..
tớ đi vệ sinh.” Nói xong anh ta vội vàng chạy ra ngoài đến đâu cũng không quay lại nhìn một cái.
Vương Phong Long không đuổi kịp, ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng trên người anh2ta, anh ta chỉ có thể cố gắng chống chọi lại rồi nói: “..
Ừm, thành đạt rồi.” Anh ta cũng không tính là trả lời sai, cũng không phải không trả lời, vẫn còn tốt, vẫn còn tốt.
Khốn khiếp: “Ông trời đúng là không có mắt mà, người như vậy cũng trở nên giàu có được.”
Không có ai dám tiếp lời câu này của Chu Tử Ngọc.
Khổng Đồng Đồng cạn lời nhìn trời, chẳng lẽ quy tắc sinh tồn của cái xã hội này thay đổi rồi: “Anh ta kết hôn chưa?”
Lần này Vương Phong Long đáp rất nhanh: “Chưa.”
“Đây mới đúng chứ.” Khổng Đồng Đông xùy một tiếng: “Có tiền có ích gì, loại người như anh ta không tìm9được vợ mới là bình thường.” Đám người Vương Phong Long trầm ngâm, đột nhiên cảm thấy ngài Hà không cần lớp trưởng Hạ càng dễ nói chuyện hơn, bây giờ lại không biết phải nói gì với cô nữa
Sao cô lại chia tay với Ngài Hà? Đầu óc suy nghĩ gì vậy?
Hạ Diệu Diệu nghe nói anh vẫn chưa kết hôn, vẻ mặt nghiêm túc hơn mấy phần: “Cho dù chưa kết hôn, chắc cũng là do anh ta kén chọn
Chuyện trước đây đã qua rồi, hai bên chắc chắn không muốn nhắc đến nữa
Người không nên tồn tại cứ coi như là chưa từng tồn tại
Bạn trai bây giờ của tớ rất thích Thượng Thượng, Thượng Thượng cũng coi6như là được anh ấy nuôi lớn, tình cảm rất tốt, Thượng Thượng cũng chấp nhận anh ấy
Nếu như mọi người cảm thấy tiện, gặp Hà...”
Hạ Diệu Diệu từ tốn: “Ngài Hà cũng đừng nhắc nữa.” Nói xong cô đứng dậy: “Cảm ơn mọi người.” Tiếng cảm ơn này, nhờ vả ai, trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Vương Niệm Tư thấy vậy, không quan tâm đám người vẫn còn đang trầm mặc khách sáo nói: “Nào có, nào có, chúng tớ đều hiểu ý cậu, sẽ không nói lung tung.”
Thẩm Tuyết cũng vội vàng mở miệng: “Đúng vậy, đúng vậy.” Nhưng mà, quan hệ giữa bạn trai mới và Thượng Thượng rất tốt, “được nuôi lớn” chẳng lẽ là, sau0khi cô chia tay với ngài Hà thì liền ở bên cạnh bác sĩ đó
Nếu người kiêu ngạo như ngài Hà biết bạn gái mà anh từng cúi đầu dỗ dành chớp mắt liền thích người khác, không biết liệu anh có cảm thấy tình yêu đều là giả dối hay không? Vương Phong Long không nói gì, giờ trong lòng anh ta thập cẩm ngũ vị, không biết tâm trạng lúc này là gì, cũng không biết biểu đạt thể nào, nên anh ta cũng không biểu đạt ra
“Sao còn chưa gọi món? Lớp trưởng Hạ chẳng nể mặt gì cả, tùy ý chọn, không chọn là hơi cho tớ rồi
Các cậu đứng làm gì? Mau ngồi xuống đi, mau7ngồi xuống đi
Các cậu muốn ăn gì? Tùy ý gọi, không cần khách sáo với tớ
Gọi đi! Gọi đi!“.
“Ra ngoài một lúc liền thành đại gia rồi?”
“Người ta vốn dĩ vẫn là đại gia mà, phải nói là, đột nhiên nổi hứng
Mau nói đi, trong thời gian ngắn như vậy kiếm được bao nhiêu tiền đen rồi?” “Các cậu đừng mang tớ ra làm trò đùa, tớ có thể có bao nhiêu tiền đen chứ
Lớp trưởng muốn ăn gì, tớ gọi cho cậu.”
Chu Tử Ngọc nghe thấy vậy cảm thấy kì lạ, nhìn anh ta một cái, thấy anh ta kéo ghế ra định ngồi, liền mở miệng nói: “Tiền tổng, cậu không đi tiếp bạn cậu nữa à? Bọn tớ đều là người nhà, chắc chắn sẽ không khách sáo với cậu
Cậu phải đi chào hỏi ai thì đi đi.”
“Giáo sư chính là giáo sư nha, bọn họ đều là đám bạn rượu thôi, sao có thể so sánh với cậu chứ
Chỉ có cậu mới là văn nhân thi sĩ, thương nhân thô lỗ như tớ muốn tiếp xúc nhiều hơn với người vừa có văn hóa vừa có khí chất như cậu, cố gắng tạo ra khí độ cho bản thân
Giáo sư Chu chắc sẽ không đến mức không cho cơ hội này chứ
Nào nào, tớ rót đầy mời Giáo sư Chu một chén.” “Bản giáo sư không cần uống cũng đã bị canh mê hồn này của cậu làm cho say lòng rồi
Thẩm Tuyết, cậu kết hôn với người biết nói lời ngọt ngào như vậy có cảm giác an toàn không?” Thẩm Tuyết lập tức đỏ mặt, bởi vì câu chuyện lại chuyển về chủ đề chính, trên mặt cô đều là vẻ ngượng ngùng cùng với nét vui mừng không che giấu được khi sắp lấy chồng: “Anh ấy..
rất tốt.” “Thấy chưa? Thấy chưa? Bây giờ cậu ấy đã biết nói giúp cho chồng rồi, Diệu Diệu, học chút đi, cậu ấy bây giờ chính là cậu tương lai đó
Đến lúc đó cũng đỏ mặt cho chúng tớ xem.” Tiền Quân nghe vậy nụ cười rực rỡ trên mặt lập tức cứng lại
Sau đó anh ta đột nhiên đứng dậy, không hề để ý đến việc tiếng ghế mài xuống đất sẽ chói tai đến mức nào, anh ta quay người liền chạy ra ngoài: Xong rồi, sao anh ta lại quên chuyện này chứ
Tất cả mọi người đều mê man nhìn về phía cửa: “Sao vậy?” Thẩm Tuyết khó hiểu, lúc sau cô vội vàng đứng dậy theo: “Tớ đi xem xem.” Khổng Đồng Đồng không hiểu nổi nhìn về phía Diệu Diệu, cảm thấy chuyện này là thế nào đây? Đang yên đang lành ăn một bữa cơm, sao tất cả mọi người đều không đúng lắm
Vương Niệm Tự thấy vậy thì cười, trong chốc lát cũng không biết nên nói gì
Chu Tử Ngọc hiếu kì nhìn cô ấy một cái: “Nếu không thì cậu cũng đi xem xem...” Lý Hưng Hoa đẩy cửa đi vào, còn không quên thêm một câu: “Nhà vệ sinh động quá, để mọi người đợi lâu rồi.” Trương Tấn Xảo cười nhạt: “Ai đợi cậu, đừng tự dát vàng lên mặt.” Trong câu nói trêu đùa cũng mang mấy phần ôn hòa.
“Cậu đương nhiên không đợi tớ, cậu có người tốt hơn mà.” Nói xong liền vỗ vỗ vai huynh đệ đầy ám chỉ: “Nào giống tớ, giống như con cọp cái...” Trương Tấn Xảo cười, ánh mắt lại quay về phía thực đơn, hào hứng thảo luận với Đồng Đồng, Tử Ngọc xem ăn cái gì
Hạ Diệu Diệu nói chuyện với Vương Niệm Tư câu được câu không
Cô hi vọng có thể nói nhiều hơn, vì hai bên cũng chẳng có gì liên quan đến lợi ích, chỉ là bạn bè bình thường họp mặt, chẳng phải có thể tùy ý chém gió mọi chuyện khắp trời Nam đất Bắc hay sao? Không biết Niệm Tư làm sao, cô khiến cho Hạ Diệu Diệu cảm thấy thái độ nói chuyện cứ là lạ, làm cho Hạ Diệu Diệu không dám nói nhiều
Ngoài cửa khách sạn Vân Tây, Tiền Quân mặc đồ vest chau mày đi qua đi lại: “Xong rồi, xong đời rồi!” Thẩm Tuyết đuổi theo thấy vậy, không quan tâm mình đang đi dép cao gót chạy nhanh qua: “Sao vậy anh?” Đột nhiên anh ta chạy ra ngoài khiến người ta rất lo lắng
Tiền Quân cảm thấy anh ta xong đời nổi, uổng công anh ta tính toán tỉ mỉ, cứ tưởng rằng mình nhìn xa trông rộng, sao anh ta lại phạm phải lỗi nghiêm trọng như vậy chứ
Tiền Quân vỗ đầu, trên mặt đều là sự lo lắng: “Xong đời rồi, lần này xong đời rồi!” Thẩm Tuyết vẻ mặt lo lắng: “Sao vậy? Anh nói đi, có phải công ty xảy ra vấn đề gì không? Em lập tức gọi cho ba...” em
Tiền Quân kéo tay cô lại: “Thôi bỏ đi, chút tiền và tấm lòng đó của ba em cứ để lại để dưỡng già đi.”
Thẩm Tuyết nghe vậy ngượng ngùng cúi đầu, cái địa vị có thể “hô mưa gọi gió” của cô ấy là Tiền Quân cho
Năm đó vì một triệu hai trăm nghìn nhân dân tệ mà suýt chút nữa cô bị đuổi ra khỏi nhà
Nếu như không có tiền tài của Tiền Quân, cô gần như có thể đoán được tương lai của cô ở nhà họ Thẩm, em trai cũng chưa chắc đã thuận lợi lấy được quyền thừa kế
“Em đừng đau lòng, anh không nói em.” Tiền Quân thấy cô sắp khóc, vội vàng nói: “Không phải việc công ty, vừa rồi anh chỉ nghĩ chuyện Thượng Thượng, chuyện ba con nhà họ, nghĩ hai người chia tay nhiều năm chắc có hiểu nhầm gì đó, không chừng có thể quay lại, thế là anh lỡ miệng mời ngài Hà qua đây..
M* nó, em nói xem lần này có phải anh chết chắc rồi không?”
“Ngài Hà định đến đây? Đây là chuyện tốt.” Thẩm Tuyết hoàn toàn không hiểu
Tiền Quân im lặng nhìn cô ấy, có lúc lấy một cô vợ “ngốc” cũng không phải chuyện tốt: “Em yêu à, em nghĩ xem, chẳng may hai người đụng phải nhau thì sao? Đến lúc đó thì mới? Hận cũ?” Ngài Hà là ai, gặp người phụ nữ đã đá anh không nói, còn gặp phải một người phụ nữ sắp kết hôn với người khác, đến lúc đó trong lòng ngài Hà sẽ nghĩ thế nào? Anh ta đúng là tìm chết mà, lại còn kéo hai người vào cùng một chỗ
Sao lúc đó anh ta lại quên mất chuyện người yêu mới của lớp trưởng Hạ chứ
Ông trời ơi, ông muốn diệt con à? Giám đốc khách sạn cùng người làm bề một tấm thảm ba người mới bể nổi ra
Trải thảm đỏ
Ông ta dặn dò nhân viên chút nữa phải có quy tắc, còn căng thẳng đến mức hét to tranh treo lệch rồi
Tất cả đều đang bận rộn chuẩn bị đón tiếp Ngài Hà: “Anh Tiền, yên ngựa để ở đâu?” Tiền Quân bây giờ chỉ muốn chết: “Tùy đi, tùy.” Không nịnh nọt cho hay sẽ chết người đó
“Có..
có cần nghiêm trọng vậy không?” “Em không phải đàn ông, em không hiểu được tự tôn của đàn ông
Bạn trai bây giờ của lớp trưởng Hạ có lai lịch thế nào? Giết chết cho xong.” Thẩm Tuyết không hề cảm thấy lời nói của chồng tương lai có gì sai
Nếu như có thể lựa chọn đương nhiên giết chết người khác còn hơn giết chết chồng mình: “Hình như là bác sĩ, lần trước em từng gặp một lần, em cũng không hỏi kĩ, tý nữa em hỏi giúp anh.”
Nha đầu ngốc, nào cần em phải hỏi, điều tra anh ta không phải càng chi tiết hơn à: “Em vào trước đi, em bảo bọn họ anh không sao.” “Thật sự không sao?” “Có thể làm sao?” Tiền Quân xoa tay than thở: “Anh ở đây chặn ngài Hà, trực tiếp mời lên lầu
Anh không tin, sau khi anh dặn dò, những nơi ngài Hà di qua mà Vận Tây còn dám để người khác xuất hiện.” Sau đó anh ta lại “khóc” nói: “Em nói xem Ngài Hà vì sao lại gọi điện cho anh lúc não anh không được bình thường nói mình không đến, vì sao lúc đó anh lại miệng tiện nhất định phải mời bằng được, không biết tự tin ở đâu ra.”
Thẩm Tuyết há miệng, đột nhiên dừng lại, sửa miệng nói: “Không phải còn có ba mươi phần trăm cổ phần sao? Sẽ không sao đâu.”
Tiền Quân nghe vậy lặng người một chút, đột nhiên anh ta ôm lấy Thẩm Tuyết hôn một cái: “Sao anh lại quên mất chuyện này chứ.” Nịnh hót hoàng thượng và nịnh hót thái tử đều giống nhau
Cho dù là ba mươi phần trăm cổ phần anh tặng cho Hà tiểu thư, Hà tiểu thư có thích hay không là việc của Hà tiểu thư
Cho dù Hà tiểu thư vứt đó không dùng, người khác còn dám lấy mất sao? Còn dám lật đổ Tiền Thị sao?
Nghĩ đến việc này, tâm trạng của Tiền Quân đột nhiên tốt hơn.
Thẩm Tuyết cẩn thận mở miệng nói: “Anh tặng cổ phần của anh rồi, vậy anh...”
Tiền Quân thản nhiên nói: “Chỗ ông nội anh không phải vẫn còn bốn mươi phần trăm à, cứ dùng trước đã, nếu không đủ thì anh lại mượn của bố với chú
Em vào tiếp khách đi, ở đây có anh rồi.” “Vậy anh cẩn thận một chút.” “Yên tâm, yên tâm.” Sau khi Tiền Quân tiễn Thẩm Tuyết vào trong, anh ta chuẩn bị đón hậu quả tự mình gây ra
Nhưng mà, bạn trai của lớp trưởng Hạ, phải chú ý nhiều hơn một chút.