Đám Cưới Hào Môn

Chương 273: Ba mẹ sẽ có em trai sao?



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngài Hà nhà bọn họ cũng là vì nghĩ đến kết cục này cho nên không tìm cách hại chết bị bác sĩ Cao kia đi.

Haizz, thư ký Thi không nhịn được tự tát cho mình một cái, năm đó sao anh lại không nhìn ra vấn đề chứ, để bây giờ ngài Hà phải nhẫn nhịn như vậy.

Bây giờ cục diện đã mở ra, không có bác sĩ Cao, kết cục của ngài Hà và cô Hạ cũng rất khó nói.

“Ba? Có việc gì sao?” Hạ Diệu Diệu thay váy ngủ xong, bỏ quần áo bẩn vào trong giỏ đồ bẩn, sau đó ra khỏi phòng giặt, sắc mặt cô đột nhiên rất khó coi: “Ba đừng quan tâm đám người3đó, ba sửa xe đạp thì có lợi nhuận gì chứ, lại còn đầu tư cho ba mở cửa hàng, có tiền mà không có chỗ tiêu, ba bảo bọn họ đi cứu giúp người nghèo đi.”

Giọng nói của ông Hạ trầm khàn ôn hòa: “Ba cũng nói như vậy, ba nói ba không kiếm tiền, sau đó bọn họ đi rồi

Ba tưởng rằng như vậy là xong chuyện rồi, ai ngờ buổi chiều bọn họ lại mua cho ba một chiếc xe ba bánh mới, lại còn tìm hộ ba hai học trò

Con nói xem, ba sửa xe đạp chứ không phải xe điện, cần thu học trò làm gì, thu xong có tác dụng gì.”

Hạ Diệu Diệu đã đoán ra0có chuyện gì rồi.

“Bọn họ còn nói cái gì mà, xe đạp, xe địa hình đều là xe thông dụng, cứ coi như là công ty bọn họ bồi dưỡng nhân viên đi, muốn trả cho ba mỗi tháng một vạn tiền phí bồi dưỡng, nói tay nghề sửa xe của ba tốt

Đúng, ba thừa nhận kĩ thuật của ba tốt, nhưng ngày nào cũng như vậy, trong lòng ba không thoải mái

Ba chỉ định hỏi con có phải con đắc tội với ai không, đám người này muốn đến gây sự hả?”

Hạ Diệu Diệu hít sâu một hơi, đám người đó không tìm được cách nào để làm quen, nhanh như vậy đã tìm đến chỗ ba cô rồi: “Thế này5đi, mấy hôm nay ba đừng đi làm nữa ở nhà nghỉ ngơi đi.” “Được.” Ông Hạ vẫn còn lo lắng: “Con gái à, con và Hạ Vũ thật không sao đúng không?” Ông vẫn còn nhớ dáng vẻ hôm người đàn ông đó đến, nhìn tình hình thì con trai và con gái ông đều không phải là đối thủ của người ta, cái này..

chẳng may: “Con..

và Trạm Vân vẫn..

tốt chứ...” “Bọn con vẫn tốt, ba, ba nghĩ gì đó, ba không cần lo lắng.”

“Vậy thì được, được.”

Hạ Thượng Thượng mặc váy công chúa kẻ caro đỏ đen, dưới là quần tất đen, tết tóc, trên đầu đội một chiếc mũ chống nắng rất lớn, đằng sau có bảy tám người4làm chuyến đi theo hầu hạ cô chủ nhỏ, giúp cô bé cầm đồ ăn vặt, ôm Tiểu Bạch Cầu, cầm những thứ cô bé mua suốt dọc đường, phụ trách dạy lễ nghi cho cô bé.

Nhưng mà trong vòng một tuần ngắn ngủi, thầy giáo dạy lễ nghi cho cô bé đã thay ba lần

Lúc này, một cô bé xinh đẹp mang theo một đội ngũ người làm xuất hiện ở sân bay, trong một phạm vi nhỏ đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người

Mọi người đều hiếu kì, nhìn cô bé thần kì này đưa theo đội ngũ như vậy trông thật thú vị.

Hạ Thượng Thượng kiêu ngạo ngẩng đầu, khuôn mặt trắng nõn mịn màng ngẩng9lên lại nhanh chóng biến mất, cô bé chạy thẳng về một phía, đoàn người làm hùng dũng vội vàng đuổi theo bước chân của cô chủ nhỏ.

Hà Mộc An từ cửa đi vào, bình tĩnh bước về phía con gái

Hạ Vũ đang tiến hành kiểm tra an toàn của tổ máy móc một, sau khi điều chuyển cậu cực kì khiêm tốn, không hay đi khỏi vị trí làm việc của mình

Mặc kệ người khác có nói bóng nói gió chuyện hôm đó thể nào, cậu cũng không nói thêm một câu.

Vốn đã không liên quan đến nhà cậu, vị trí này không phải tuổi nghề như cậu có thể làm

Bây giờ cậu chỉ muốn làm tốt công việc hiện tại, những cái khác đều không phải vấn đề

“Cậu Hạ, phải kiểm tra cẩn thận một chút, khách đến hôm nay không giống thường ngày, không được xảy ra vấn đề, hiểu rõ chưa?” Những người trong nhóm đồng loạt đáp lại: “Rõ.”

“Làm cẩn thận.”

Sau khi người tổng phụ trách đi, tổ công tác liền bàn tán: “Các cậu nói xem ai đến?” “Nghe nói Hoàng tổng lại bay đến đây, tối qua đã đến rồi, nhất định là nhân vật lớn.” “Nhưng kiểm tra máy bay trực thăng loại nhỏ, đây chắc là định bay quãng đường ngắn.”

“Ai lại thần kinh như vậy, khoảng cách có một nghìn mét còn muốn dùng máy bay.”

“Vì vậy mới dùng trực thăng, nếu là máy bay loại hình lớn, quãng đường chuẩn bị cất cánh đã đủ đến rồi.”

Đoàn công tác lập tức cười rộ lên

Khóe miệng của Hạ Vũ khẽ nhếch lên một chút: “Được rồi, mau làm đi, kiểm tra nốt lần cuối là chúng ta có thể về rồi.” Hạ Thượng Thượng há hốc mồm, mở to mắt, kinh ngạc nhìn sân bay rộng lớn có rất nhiều máy bay lớn

Hạ Thượng Thượng đứng trong sân bay nhỏ bé như một hạt nước trong đại dương, nhỏ như một con kiến, thậm chí cô bé còn không nhìn thấy được hết, chỉ biết chỗ này rất lớn rất lớn

Hạ Thượng Thượng chạy về phía trước.

Nhân viên lập tức chặn cô bé lại không cho cô bé chạy khắp nơi như lúc nãy: “Tiểu thư, chỗ này là sân bay, bên kia là đường băng nơi máy bay cất cánh, tiểu thư không thể chạy ra đó.” Lúc này, Hạ Thượng Thượng mới chú ý đến, nơi cô bé tưởng là không có bờ bến thực ra là ở trong một căn phòng bằng kính, kính trắng hệt như không khí

Nếu như không phải cô bé chạy lên hai bước nhìn thấy, có thể cô bé sẽ va đầu vào: “Con muốn đi, con muốn đi xem máy bay.” Cô giáo đi qua, cô mặc một bộ quần áo đồng phục nghề nghiệp màu xanh xám, ưu nhã, khí chất toát ra từ mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều có thể nói rằng học thức uyên bác, cô ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt cô bé, giọng nói mềm mại, ngón tay chốc chốc lại vuốt vuốt tóc của cô bé: “Thượng Thượng, chúng ta đương nhiên phải xem máy bay, nhưng chúng ta không thể chạy lung tung ở chỗ đó.”

Vì sao?”

“Bởi vì máy bay quá lớn, không dừng lại được, cũng giống như Thượng Thượng nhà chúng ta từ trên tầng chạy xuống không dừng kịp và vào ông Tra vậy, lúc máy bay cất cánh cũng không nhìn thấy Thượng Thượng, hơn nữa trên máy bay có rất nhiều rất nhiều bạn nhỏ, có rất nhiều ba mẹ của các bạn đang ôm các bạn nhỏ nghĩ đến khu vui chơi bọn họ muốn đi

Thượng Thượng nỡ lòng nào chạy qua, nhìn máy bay và tránh con mà khiến các bạn giống con mất đi ba mẹ sao?” Hạ Thượng Thượng nghĩ một chút rồi lắc đầu.

Cô cười: “Thượng Thượng nhà chúng ta ngoan nhất, Thượng Thượng nhà chúng ta có thể đi theo con đường mà ba con đã đặt ra để xem máy bay cất cánh, được không?”

Hạ Thượng Thượng dùng sức gật đầu

Cô xoa đầu cô bé, cầm tay cô bé lên: “Đi thôi.”

Người làm phía sau kinh ngạc nhìn Thượng Thượng, trong lòng khen ngợi vị giáo viên mới đến này

Cô chủ nhỏ nhà bọn họ cũng không phải khó hầu hạ mà chỉ là không coi núi Hà Quang là nhà, động một chút là kêu gào đòi về nhà, cần phải rất nhẫn nại dỗ dành.

Hà Mộc An đi theo phía sau, anh rất hài lòng vì con gái nghe lời.

“A! Cậu ơi!” Hạ Thượng Thượng buông tay cô Hứa ra, vui vẻ chạy về hướng một đám người mặc đồng phục: “Cậu ơi! Cậu ơi!”

Hạ Vũ quay đầu, kinh ngạc nhìn cô bé một cái nhưng lúc cậu nhìn thấy đám người đi sau lưng cô bé thì đã đoán được người mà chiếc máy bay này sắp chở là ai rồi, cái nhà kì lạ mà đi có một nghìn mét cũng phải ngồi máy bay là nhà nào rồi.

Hạ Vũ ôm cháu gái lên, cọ mũi cô bé.

Hạ Thượng Thượng yêu cái đẹp vội vàng bắt lấy chiếc mũ thể hiện sự thục nữ của mình: “Cậu ơi, sao cậu lại ở đây, có phải cậu cũng đến đây chơi máy bay với con không?” Người xung quanh nhìn về phía không xa, rồi lại nhìn cô bé nằm trong lòng Hạ Vũ, có chút không hiểu nổi quan hệ bên trong đó

Hoàng Vĩ Nghiệp nhận được tin tức, lần này ông không dám kinh động người khác, tự mình mặc một bộ quần áo thoải mái mang theo cái cơ thể đẫy đà hơn sáu mươi tuổi một mình đi đến bên cạnh ngài Hà, hai người đang nói gì đó.

Hà Mộc An nhìn con gái một cái, sau khi xác định là ở bên cạnh Hạ Vũ cô bé sẽ không chạy lung tung mới yên tâm nghe Hoàng Vĩ Nghiệp nói những ánh mắt anh chưa từng rời khỏi con gái quá một phút.

Hạ Vũ nhìn Thượng Thượng đang tươi cười hỏi: “Mẹ con đâu?” Hạ Thượng Thượng nghe xong mặt có chút không vui: “Mẹ không đi cùng con nữa rồi, ba mẹ chắc chắn không thích con nữa rồi.” Hạ Vũ nhìn Hà Mộc An ở đằng xa cũng hiểu được đại khái: “Mẹ con không biết lái máy bay, sợ ảnh hưởng đến hứng thú của Thượng Thượng, không phải còn có cậu sao, mẹ con phái cậu đến chơi với Thượng Thượng đó.”

“Thật sao? Ba con nói là, ba bạn chuẩn bị kết hôn với mẹ, bảo con không được làm phiền bọn họ, nếu không sẽ không có em trai chơi cùng con

Cậu ơi, em trai không phải là có ba ruột mới sinh được sao, vì sao ba và mẹ cũng có thể sinh em trai cho con được?”

Hạ Vũ nghe vậy lập tức nghẹn họng.

Hạ Thượng Thượng không hiểu, rất không hiểu, vì vậy mấy hôm nay trong lòng cô bé mới cảm thấy bất an như vậy, cứ cảm thấy có gì đó không đúng

Trước đây bà ngoại nói ba ruột sẽ sinh em trai cho cô bé, sinh em trai rồi sẽ không cần cô bé nữa, nhưng nếu như ba và mẹ cũng sinh em bé, vậy có khi nào cũng không cần cô bé nữa không.

Hạ Thượng Thượng buồn bực vì vấn đề này mấy hôm rồi, hôm nay rốt cuộc gặp được người quen, cô bé rất muốn hỏi cậu để cậu trả lời xem đây là chuyện gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.