*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hạ Vũ cực kì sốt ruột, mẹ cậu rốt cuộc nghĩ gì vậy? Hà Mộc An cũng làm sao vậy, lại còn qua đây, anh và mẹ cậu có thể nói được gì chú: “Mẹ, mẹ đủ rồi đấy.”
Bà Hạ không thèm nhìn Đại Vũ, đứa con còn ngu ngốc hơn cả chị Hai, sao bà lại sinh ra nó được chứ: “Còn có công việc của con trai tôi, nghe nói cũng là công ty của cậu.” “Mẹ...” Hạ Vũ điên rồi, mẹ cậu trộm lấy điện thoại của cậu gọi
Sao mẹ cậu lại có số điện thoại của ngài Hà chứ? Cho dù là chị gái cậu cũng không thể nào liên hệ với ngài Hà dễ dàng được như vậy
Giọng nói của Hà Mộc An bình tĩnh, lần đầu tiên mở miệng sau khi đi vào: “Chỉ là chút cổ phần.”
Cổ phần? Bà Hạ đột nhiên liếc3mắt đánh giá Hà Mộc An một vòng, càng kinh ngạc chính là anh không hề cự tuyệt
Lời nói của người đàn bà kia lại vang lên trong tai bà “ngài ấy là người niệm tình cũ”, “ngài ấy vẫn hi vọng cô chủ nhỏ được mẹ ruột chăm sóc”, “nhà họ Cao chúng tôi mặc dù tốt nhưng không bằng ngài Hà”
Mấy câu này vừa tiết lộ việc nhà họ Cao không muốn lấy con gái bà, còn tiết lộ cả việc Diệu Diệu có thể thương lượng kết hôn với ba ruột của Thượng Thượng.
Chẳng lẽ thật sự có thể? Nghĩ kĩ lại, Diệu Diệu cũng không kém: “Tôi không hiểu cổ phần là cái gì cả, cậu chỉ cần nói chức vụ tổng giám đốc, cậu có thể quyết không thôi?” Tiểu Ngư từng nói tổng giám đốc công ty con trai bà lương một năm hơn1trăm vạn.
Giọng nói Hà Mộc An vẫn cực kì bình tĩnh: “Với năng lực của Hạ Vũ, trong vòng mười năm không thành vấn đề.”
“Mười năm?”
“Mẹ...” Hạ Vũ muốn điên rồi, gọi cho chị Hai mà mãi không được
Bà Hạ lại bắt đầu có chút không chắc chắn, không trực tiếp đồng ý, còn yêu hay hết yêu Diệu Diệu rồi đây: “Nếu chức vụ không được, vậy lương chắc cũng có thể cho lương bằng cái vị trí đó đúng không.” Hà Mộc An nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu
Mặc dù không đúng quy tắc, nhưng anh có thể lấp đầy chỗ thiếu
Đồng ý rồi? Ánh mắt bà Hạ nhìn anh lập tức đầy ý vị sâu xa
Bà từng tìm hiểu, nhà họ Hà và nhà họ Mộc đều nổi lên từ rất sớm, anh lớn lên trong nhung lụa, nhưng lại từng ăn cơm ở nhà bà,3còn tặng quà cho ông bà, sau này lại dính lấy con gái bà, bây giờ cũng đồng ý sảng khoái như vậy, chẳng lẽ thật sự thích Diệu Diệu?
Bà Hạ lạnh mặt: “Chuyện con gái tôi cậu bắt buộc phải chịu trách nhiệm, con đã sinh rồi bây giờ định chối bỏ phải không?” “Thưa bác, Diệu Diệu bây giờ có bạn trai, vấn đề này cháu không tiện bàn với bác.”
Chỉ là không tiện bàn: “Biệt thự tôi muốn bây giờ, còn có...” Hạ Vũ nhanh chóng nhảy ra: “Mẹ, mẹ có từng nghĩ cho chị con không? Chúng ta lấy đồ của anh ấy, anh Cao sẽ nghĩ thế nào? Chị Hai sau này ngẩng mặt lên thể nào đây?”
Bà Hạ không thèm nhìn con trai: “Nếu như sau này hai đứa kết hôn, tài sản sẽ chia thế nào?”
Lại còn chia tài sản, Hạ Vũ cảm3thấy mẹ cậu điên rồi
Tài sản của Hòa Mộc không phải ai cũng chia được
Quan trọng là chuyện giữa ngài Hà và chị Hai là không thể nào
Mẹ cậu quả thật là lo lắng những vấn đề không cần phải lo lắng
Vẻ mặt Hà Mộc An rất tự nhiên, dường như không hề cảm thấy câu hỏi này hỏi quá đột ngột: “Cô nói chuyện xa quá rồi.” “Cậu đừng quan tâm, cậu chỉ cần nói nếu cậu kết hôn với Diệu Diệu thì tài sản sẽ chia thế nào thôi.” “Đương nhiên là dựa vào luật hôn nhân, tài sản sau khi kết hôn sẽ chia đều.” Thư kí Trần nhìn ngài Hà nhà mình như gặp quỷ.
Hạ Vũ vội đến mức đi qua đi lại: Vậy mà cũng trả lời
Bà Hạ quay đầu hỏi con trai: “Mỗi tháng cậu ta kiếm được bao nhiêu tiền?”
Hạ Vũ không biết.
“Nói9đi.”
“Mẹ, ngài Hà không phải dùng tiền để cân đo.” Vậy thì rất đáng tiền: “Vừa hay bây giờ cậu có xe, trực tiếp đưa tôi đi xem biệt thự.”
“Mẹ...”
Cả đường đi, Hà Mộc An cực kì độ lượng trước mặt Hạ Vũ, cho dù thấy Hạ Vũ liên tục gọi đến mức suýt hết pin cũng rất phong độ coi như không nhìn thấy: “Cậu đừng lo lắng, cho dù bởi vì Thượng Thượng, tôi cho bác gái cái gì cũng là việc nên làm
Bác gái chăm sóc Thượng Thượng rất tốt, đừng nói một căn nhà, việc của cậu, việc của Tiểu Ngư tôi cũng nên giúp một hai phần, Thượng Thượng thường xuyên nhắc đến bác gái và cậu nó.” Hạ Vũ tiếp tục gọi: “Tôi không cần.” “Mày câm miệng.” Bà Hạ trừng mắt một cái, tâm trạng không tồi, ít nhất Diệu Diệu ngu ngốc kia vẫn còn có người cần
Hạ Vũ vô cùng sốt ruột, cậu vốn không muốn đi, nhưng mẹ cậu đi một mình cậu lại không yên tâm, sợ mẹ thật sự bán chị Hai đi, chỉ có thể vừa đi vừa gọi điện thoại cho chị gái, sao chị cậu lại không nghe chứ...
Khu biệt thự đắt đỏ nhất của Điển Thị nằm ngoài rìa đô thị, giao thông thuận tiện, cơ sở vật chất xung quanh đầy đủ, cách trung tâm thành phố nửa giờ đi xe, cổ kính yên tĩnh lại thanh nhã, là lựa chọn hàng đầu của rất nhiều người có tiền.
Mỗi căn biệt thự có một điểm đặc biệt của riêng mình, hồ bơi, ban công trên không, sân vận động, sân bóng rổ trong nhà riêng biệt, sân chơi gofl riêng biệt, núi sau nhà,..
Hà Mộc An đưa bọn họ đến chỗ biệt thự là tài sản cá nhân của anh, trang trí sang trọng, người làm đầy đủ, diện tích cũng rất rộng lớn.
Bà Hạ vừa nhìn đã thích
Xem cái sân này này, sau này bà và chồng phơi nắng rất thuận tiện
Nhìn cánh cửa này đi, bà lên xuống cũng tiện
Nhìn vườn hoa này xem, nở đúng là rất đẹp
Trang trí phòng khách cũng tốt, đèn lớn, đèn dưới đất, đèn phòng ăn
Màu sắc sofa cũng đẹp, quan trọng là đồng phục người làm đẹp, lịch sự, tốt tốt, chỗ nào cũng tốt.