*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 3ết quả, đây là những gì cô nhìn thấy! Những người bạn của chị gái cô đúng là không tin nổi Khổng Đồng Đồng nghĩ: anh chị em của Hạ Diệu Diệu cũng đúng là dễ tính quá! Đúng là dâng luôn cô dâu cho nhà trai! Lì xì đâu hết rồi! Bảo để địa chủ phải phá sản cơ mà!
Kết quả, đây chính là ý chí cao ngút tận trời xanh của chị em nhà Hạ Diệu Diệu sao? Khổng Đồng Đồng trợn mắt với Trương Tấn Xảo! Mau! Cô ở gần, mau ngáng chân Hà Mộc An! Mau lên! Ủng hộ cậu đấy!
Cút! Cậu muốn bà đây tự tử à! Trương Tấn Xảo đứng im bất động, cười tươi như hoa đứng giữa biển người vỗ tay nồng nhiệt
Cô không dám, cô là thảo dân thấp cổ bé họng, từ nhỏ Đảng và nước đã dạy cô3phải biết tôn trọng người khác, cô nào có gan đòi lì xì lúc người đàn ông nghiêm túc kia
Bây giờ lại còn muốn cô ngáng chân cho anh ta ngã, để cô chết đi cho rồi
Khổng Đồng Đồng cũng không dám, cô cũng không còn cách nào, ngây thơ tưởng rằng giữa mình và Hà Mộc An còn tình cảm bạn học cũ, cảm thấy mình hoàn toàn có uy quyền, nhất định khiến anh ta khuất phục, nước mắt giàn giụa xin tha, để anh ta nếm mùi sức mạnh của đội chị em thân thiết với cô dâu! Nhưng Hà Mộc An thay đổi nhiều quá, cô dường như không hề tìm thấy