*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Hạ Diệu Diệu đẩy hai tập tài liệu qua đó, đoan trang nhưng không mất đi vẻ nữ tính vốn có nói: “Đây là do tổng giám đốc công ty chúng tôi đặc biệt chuẩn bị riêng cho anh Tiêu, tổng giám đốc của chúng tôi vô cùng thưởng thức tài hoa của anh Tiêu, nếu anh có hứng thú, có thể nói chuyện với tổng giám đốc của chúng tôi.”
Ánh mắt Tiểu Xuân dừng lại trên chữ ký trên văn bản sau đó liền ngây ngốc, trong ngành chỉ có một công ty thích ký tên bằng bút máy, tất cả hợp đồng, tất cả nội dung cho dù có bao nhiêu trang đi chăng nữa, lặp lại bao nhiêu lần, văn bản gốc đều dùng bút máy ký, nếu như tập hợp lại có thể làm thành một cuộc triển lãm chữ ký bằng bút máy.
Điều này rất3hiếm thấy trong ngành, vì vậy mới làm cho công ty hùng mạnh này được biết đến nhiều hơn..
Tập đoàn Phi Diệu
Tiểu Xuân lần đầu tiên nhìn trực tiếp vào đối phương
Hạ Diệu Diệu cười, lúc bản thân chưa thể hiện bản lĩnh ra thì đương nhiên đối phương có tư cách xem nhẹ cô, đó là điều đương nhiên.
Tiêu Xuân ngồi ngay ngắn lại, bệnh hắt hơi của anh ta bây giờ đã trở thành căn bệnh vặt vãnh có thể khống chế được, anh ta cầm tài liệu lên, lật ra xem, nét chữ bằng mực bút máy, hiện nay nếu nói công ty viết bút máy đẹp nhất cũng chỉ có công ty bọn họ, trên dưới đậm nhạt rõ ràng, nghe nói nét chữ viết máy của ngài Hà xứng danh một người am hiểu về thư pháp.
Có thể cầm được tài liệu viết tay của1Phi Diệu, chứng tỏ đối phương có năng lực cùng uống trà với anh ta, nhưng công ty mà anh đang hợp tác cũng có năng lực ngang ngửa.
Tiểu Xuân lật xem.
Hạ Diệu Diệu lại đẩy thêm một tập
Tiêu Xuân cầm lấy, lúc này mới kinh ngạc nhìn đối phương, là hợp đồng tất cả các vai nam, mà còn có chữ ký bên A đã ký trước, chỉ chờ bên B ký tên nữa thôi
Bản kế hoạch khởi quay phim điện ảnh này, anh ta vẫn chưa nghe được tin tức gì, nhưng thời gian bấm máy rất gần, điều này chứng tỏ đối phương có quan hệ vô cùng thân thiết với Tập đoàn Phi Diệu.
Hạ Diệu Diệu lại đẩy thêm một tập tài liệu khác đến.
Tiêu Xuân không vội cầm lên, lật nhìn con số đầu tư, sau đó mới nghiêm túc cầm lấy tập tài liệu8thứ hai, là một bản kế hoạch quay một bộ phim lịch sử, có một vai nam cần ký hợp đồng, bên A cũng đã ký tên.
Tiêu Xuân cung kính đặt ba bản hợp đồng xuống, cơn hắt hơi dường như đã hoàn toàn được khống chế, chỉ là trong giọng nói có chút âm mũi
Hạ Diệu Diệu cảm thấy rất tốt, nghe ra rất hay
“Thẻ nhân viên cùng danh thiếp tôi đã nhận được rồi, xin hỏi quý công ty hiện tại kinh doanh chủ yếu tại lĩnh vực nào?”
“Tập đoàn doanh nghiệp, có một vài nhân vật quan trọng trong chính trị đầu tư, có đội ngũ tư vấn riêng, văn phòng làm việc của chúng tôi vừa mới khai trương, hiện tại trước mắt cũng chỉ có vậy, đây chính là thành ý mà chúng tôi thể hiện trong việc khai phá lĩnh vực mới.” Hạ Diệu9Diệu vừa nói vừa mỉm cười nhìn anh ta.
Vẻ mặt của Tiểu Xuân ngưng trọng: “Cô Hạ cũng biết tôi đang ngầm hợp tác với một công ty, có lẽ họ cũng có quen biết với quý công ty đây.” Tiểu Xuân như muốn ám chỉ gì đó khi nhìn tập tài liệu trên bàn.
“Trong ngành quen biết nhau là chuyện bình thường, chúng tôi đối với việc hợp tác với anh Tiêu đây vô cùng có thành ý, ngoài hai bộ phim điện ảnh chuẩn bị khai máy, ở đây tôi còn có sáu bộ Phi Diệu có kế hoạch khởi quay trong năm nay, nếu anh Tiểu muốn xem, đó là vinh hạnh của chúng tôi.” Vừa nói xong cô liền lấy ra sáu bộ từ trong túi tài liệu, sáu bộ này đều dùng mực viết máy viết, vô cùng có tính nghệ thuật
Lúc này Tiêu Xuân7vô cùng kinh ngạc nhìn cô.
Sắc mặt Hạ Diệu Diệu vẫn không thay đổi: “Đôi bên hợp tác đầu tiên phải xem có hợp nhau hay không, Phạm tổng nhà chúng tôi vô cùng thích anh Tiêu, mỗi một tác phẩm của anh Tiêu, Phạm tổng nhà chúng tôi đều không bỏ sót, những tư liệu lần này không hề có ý gì khác, chỉ là muốn thưởng thức tài hoa của anh Tiêu, đây là danh thiếp của Phạm tống...”
Hạ Diệu Diệu đưa danh thiếp: “Phạm tổng nhà chúng tôi đang chờ tin tốt lành từ anh Tiêu, thời gian không còn sớm nữa, sức khoẻ anh Tiếu lại không tốt, hi vọng tôi đã không làm phiền, tạm biệt.”
Tiểu Xuân đứng lên, bắt tay với Hạ Diệu Diệu, sau đó nhìn những văn bản Hạ Diệu Diệu vẫn để trên bàn mới thức tỉnh, những thứ này để ở chỗ anh sao? Cứ để ở đây như vậy sao? Tiêu Xuân cầm điện thoại gọi cho người quản lý, anh ta cần phải tìm hiểu về tính chân thực của những tài liệu này cùng với lại lịch của đối phương...
“Cô không quen? Chủ nhiệm Lý, tư liệu của công ty quan trọng như vậy, vậy mà đi đâu cô cũng không biết.”
Chủ nhiệm Lý thật sự không biết: “Bên trên lấy đi rồi, bây giờ chỉ có văn bản dự phòng, văn bản dự phòng thì không được động đến, đây chính là quy định của công ty, tổng giám, cho dù anh có ở đây chờ đến tối thì cũng không có kết quả, quy định vẫn là quy định!“.
“Tài liệu quan trọng như vậy mà các cô lại để cho người khác lấy đi?” Chủ nhiệm Lý tỏ ra rất vô tội: “Đối phương đem giấy giới thiệu đến, đều là người trong công ty dưới trướng Phi Diệu, chẳng lẽ lại bên trong bên khinh, với lại Phi Diệu có quy định, trước một tháng có thể lật xe, cái này thì có gì không đúng.” Sắc mặt Thượng Quan Dật Thái rất không tốt: “Là ai lấy đi.” Chủ nhiệm Lý nhìn công ty đang hợp tác chung nói: “Mẫn Hàng.”
Đối thủ của họ là ai, ai cũng biết
Thượng Quan Dật Thái nghe đến cái tên này, tức đến mức xém chút nữa hộc máu, bọn họ là có ý gì, muốn đối đầu với chúng tôi sao? Mới gia nhập, còn chưa quen với môi trường này đã muốn chống đối với tôi rồi? Không biết rằng đi lên con đường người khác đã đi sẽ ngã càng thê thảm hơn sao?
Hạ Diệu Diệu cười đến không dừng lại được, quả nhiên là đối thủ lâu năm, lại đi cướp kho tư liệu của Thượng Quan Dật Thái.
Y Đoá nhún vai: “Cái này thì có gì đâu! Cục tức này sớm muộn gì cũng phải xả ra thôi, chỉ có thể để cho Thượng Quan Dật Thái áp bức chúng ta, mà không cho phép chúng ta phản đòn hay sao, sau này chỉ cần là tư liệu cô ta có được thì chúng ta cũng phải có được một bản, bây giờ hai công ty đều ngang hàng với nhau, Mẫn Hàng lại có nhiều năm kinh nghiệm trong ngành hơn, ai sống ai chết vẫn còn chưa xác định được đâu.”
Hạ Diệu Diệu gật đầu, tư liệu mà cô có là lấy từ chỗ Vinh tổng, không đi đường ngầm, Thượng Quan Dật Thái vốn nghĩ rằng không ai dám lấy số tư liệu đó đi nhưng không ngờ mọi chuyện lại không như tưởng tượng: “Nếu cô ta biết được chắc chắn sẽ tức chết.” Ha ha!
“Chắc là đang tức chết rồi, giống như cô ta luôn cảm thấy bản thân mình phải lấy được người tốt nhất, có quỷ mới biết trong lòng cô ta nghĩ gì, la la la, đi thôi, đi ăn cơm trưa.”
“Cô mời?”
“Tôi mới chỉ được thăng lên vị trí của cô, không phải là được thăng chức làm tổng giám đốc, xin cô mời khách có được hay không Hà..
phu..
nhân.”
Thượng Quan Dật Thái nhìn trợ lý của mình: “Cô nói lại một lần nữa, nói lại lần nữa, lúc nãy tôi không nghe rõ.”
Trợ lý nhìn sếp của mình, nắm chặt tài liệu trong tay nói lại một lần: “Ảnh đế Tiêu muốn huỷ hợp đồng với chúng ta, chỉ trích chúng ta vi phạm tinh thần của hợp đồng, không ưu tiên cho anh ta chọn nguồn tài nguyên tốt nhất.” “Tôi không cho anh ta chọn? Làm gì có chuyện đó? Doanh thu phòng vé lần này có gì khiến anh ta không hài lòng? Hai lần anh ta đạt danh hiệu ảnh để là uất ức cho anh ta rồi sao?” Trợ lý cúi thấp đầu, cô chỉ là một trợ lý, lại không phải là ảnh đế Tiêu thì làm sao biết được.
“Giúp tôi hẹn với anh ta! Ngay bây giờ!”
Tâm trạng Hạ Diệu Diệu rất tốt, bởi vì Phạm Tiếu vừa điện thoại cho cô nói, ảnh đế Tiêu rất mong đợi vào việc hợp tác của đôi bên, vì vậy Thượng Quan Dật Thái lần này chắc chắn đang tức chết rồi.
Hạ Diệu Diệu đặt tay trên vô lăng, vui vẻ gõ theo nhịp tiếng nhạc, xe rẽ vào đường lộ chính, từ trong tai nghe Bluetooth phát ra giọng nói: “Khi nào thì tan ca, sau khi đón Thượng Thượng sẽ qua đón anh.”
Hà Mộc An bấm nút nghe, xoay cây bút trong tay, tâm trạng rất tốt, anh ký tài liệu, lại bật nghe lại một lần nữa, cả người nhẹ nhõm tựa vào ghế sofa, sau đó ấn nút hồi âm lại..
“Đợi em đến 6 giờ...”
“Ok!”
Hạ Thượng Thượng rất vui, ngồi trên ghế dành cho trẻ em lắc lư theo tiếng nhạc mạnh mẽ, cơ thể nhỏ nhắn không ngừng lắc lư theo điệu nhạc, cái miệng bé xíu cũng hát theo
Hạ Diệu Diệu điều khiển vô lăng, chỉ mới mấy ngày không gặp con gái, quần áo và sở thích của cô bé sao lại thay đổi nhiều như vậy, làm cô có ảo giác là con gái cô bị đánh tráo.
“Thượng Thượng, tắt nhạc đi có được hay không?” Hạ Thượng Thượng nhìn cô, ánh mắt to tròn, lông mi rất dài, tóc được chải theo kiểu công chúa vô cùng đáng yêu, trên tóc còn cài chiếc kẹp đính trân châu và ren màu hồng phấn
Cô bé mặc một bộ váy công chúa, dưới chân váy đính rất nhiều những viên kim cương nhỏ cùng màu, trên tay đeo những chiếc vòng trân châu, những hạt trân châu đều nhỏ nhắn, đeo lên tay không cảm thấy kệch cỡm ngược lại vô cùng đáng yêu.
Trên giày cũng đính bảy tám hạt, đều là hàng thật, đẹp thì có đẹp, nhưng chỉ cần rơi mất một hạt thì sẽ tiếc đến đau cả răng! Còn có hình tượng thị thục nữ nhưng lại nghe loại nhạc có tiết tấu mạnh mẽ, như vậy là thế nào, tiết tấu đùng đùng, nếu không phải do khả năng giữ bình tĩnh của cô tốt thì đã trực tiếp nhảy theo rồi.