Đám Cưới Hào Môn

Chương 388: Nhóm bạn thân tụ họp



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cậu nhìn bên ngoài hai người đàn ông một người phụ nữ đi theo

Phi! Phi! Người biết thì bảo là mang thai, người không biết còn tưởng định làm gì đó.”

Hạ Diệu Diệu cười, Hà An đã rất chiều theo ý cô rồi

Từ trước đến nay đều để cổ tự mình đi làm, anh cũng không có yêu cầu gì quá đáng

Bây giờ cô có bầu, vì vậy tất cả mọi người đều hi vọng có an toàn hơn

Cho dù là chỉ vì khiển những người quan tâm đứa trẻ yên tâm thì cô cũng không thể đuối đám người này đi: “Rất tốt mà, cậu cũng không phải không biết bên người Hà Mộc An có bao nhiêu người

Anh ấy có thể chịu được, tớ còn sợ gì chứ.”

“Yo! Còn chưa được mấy ngày đã biết nói thay anh ấy rồi

Thôi đừng nói nữa,3món nướng này rất ngon, tớ muốn thêm một đĩa nữa.” Trương Tấn Xảo vui thay cho bạn tốt

Kiểu gia đình như Hà gia chắc chắn rất coi trọng việc con cái

Diệu Diệu nhanh như vậy đã có bầu, người lớn bên đó chắc chắn rất vui: “Chỗ tớ chọn không tồi chứ, thanh tịnh

Sau này nhờ có cậu thì chúng ta ngày nào cũng có thể được ăn ở nhà hàng cao cấp.”

“Vì sao không chọn phòng bao?” “Cậu thì hiểu gì chứ, đây là vị trí có tầm nhìn tốt nhất ở U Hiên

Chỗ này đắt hơn phòng bao nhiêu, quê quá đi.”

“Cho một quả trứng gà.” Trương Tấn Xảo trợn mắt nhìn: “Tớ sắp kết hôn.” Khổng Đồng Đồng và Hạ Diệu Diệu kinh ngạc nhìn cô ấy.

Trương Tấn Xảo cười rất vui, có một loại sức sống tuổi thanh xuân như1kiểu lão nương sắp kết hôn chói mù mắt các ngươi

Những năm gần đây thật ra cô rất mệt mỏi, luôn bị gia đình thúc giục

Nếu như không phải cô có công việc ổn định thì không biết gia đình cô sẽ trì triết mối tình thất bại kia thể nào nữa.

“Sao chẳng hề nghe thấy chút tin tức nào vậy?” Hạ Diệu Diệu gật đầu: “Không hề nghe thấy chút tin đồn nào.” “Trước đây từng đi xem mắt, sau đó lúc cậu kết hôn, anh ấy là phù rể nên quen biết

Bọn tớ ăn cơm mấy lần cảm thấy cảm giác cũng không tồi vì vậy muốn đến bên nhau.” “Ai vậy?” Hôm đó Khổng Đồng Đồng chỉ nhớ mỗi thư kí Trần.

“ u Dương Lục, anh ấy là một lập trình viên, hôm nào tớ hẹn anh ấy ra cho các cậu8gặp mặt.” “Im hơi lặng tiếng vậy mà thành rồi, cậu được đó.” “Có lúc cậu sẽ cảm thấy sự việc nó cứ kì lạ như vậy đấy

Rõ ràng cậu cảm thấy không thể nào vậy mà lại thành rồi, có thể là do đúng người đúng thời điểm.”

Mắt Khổng Đồng Đồng lấp lánh ánh sao: “Nhân phẩm có tốt không? Đối với cậu rất tốt?” Trương Tấn Xảo và Hạ Diệu Diệu đều cười, sau khi trải qua mấy mối tình mà Đồng Đồng vẫn có thể nhìn sự việc ngây thơ như vậy

Trương Tấn Xảo không thích sự “ngây thơ” này của Đồng Đồng, nhưng nghĩ kĩ lại cũng không có gì không tốt cả: “Cũng tạm, đều đã đến tuổi muốn yên ổn, chỉ cần cảm thấy không xấu có thể ở với nhau, quan điểm với cuộc sống không quá khác9biệt là được.”

“Tình yêu thì sao?”

“Sao thế? Còn định thương thay cho tớ sao? Tình yêu chính là chúng tớ nhìn ra điểm sáng của đối phương, đương nhiên là có rồi

Cậu nghĩ cái gì đấy, tưởng tớ tùy ý kiếm một người để kết hôn à? Haizz, Đồng Đồng à, sao tớ có thể yên tâm khi cậu tìm một người gả đi chứ.”

“Cả đời này cậu nuôi tớ đi, cái kia...” Những lời sau đó Khổng Đồng Đồng chỉ nói bằng khẩu hình miệng: “Vương Phong Long không làm phiền cậu nữa à...” Trương Tấn Xảo cười nhạt một cái: “Tớ đã nói rõ ràng với anh ta rồi, hi vọng lần này anh ta có thể hiểu được ý của tớ.” “Không biết Vương Phong Long lấy sự tự tin ở đâu ra cho rằng cậu chỉ đang giận dỗi anh ta,7đợi cậu giận dỗi xong vẫn sẽ lựa chọn anh ta

Chỉ có cậu tính tình quá tốt mới để như thế, nếu là tớ, tớ đã sớm đuổi anh ta cút đi rồi.”

“Anh Thiệu thì sao, cút đi rồi?” Hạ Diệu Diệu vừa ăn cơm vừa nhìn cô ấy

Khổng Đồng Đồng ngây người, anh Thiệu đúng là rất phiền phức nhưng cô lại có chút dao động rồi

Có lẽ anh Thiệu thật sự không có gì với vợ trước

Anh Thiệu đã đảm bảo như vậy rồi..

Sau này chắc sẽ không như vậy nữa đâu...

Trương Tấn Xảo nhìn cô ấy như vậy liền gắp một miếng thịt từ đĩa của Diệu Diệu đặt vào trong đĩa của cô ấy: “Ăn đi, vết thương lành rồi thì sẽ không đau nữa

Sau này con trai người ta sẽ trách người mẹ kể là cậu đã cắt đứt liên hệ của người ta với ba

Người ta sẽ hận cậu, hận cậu, hận cậu cả đời.”

Khổng Đồng Đồng bị dọa, thanh niên sống dưới thời cờ đỏ, ai có thể chịu được sự khiển trách suốt cuộc đời chú: “Cậu đừng dọa tớ.” “Tớ chỉ nói sự thật thôi, cậu đối tốt với con trai anh Thiệu nhưng bao nhiêu năm như vậy người ta có để mắt đến cậu không?”

“Tớ cảm thấy những thứ này đều là giả dối, là do vợ anh ấy có tâm địa bất chính.” Là một người mang theo con có ý định tái giá, cô cảm thấy mình cần thiết phải nói một câu công bằng với tất cả những người muốn mang theo con tái hôn.

Trương Tấn Xảo nghe vậy vội vàng gật đầu: “Nghe rõ chưa vợ trước lấy con và mẹ chồng cũ mang ra đấu với cậu, cậu cảm thấy mình có bao nhiêu phần thắng

Được rồi, cho dù là phần thắng của cậu lớn, cậu tuổi trẻ xinh đẹp nhưng cậu hà tất phải dùng sự xinh đẹp dùng thanh xuân của mình đi làm những việc mình không vui, sau khi vượt qua khó khăn cậu thắng rồi thì có thể chứng minh tình yêu đích thực là vô địch sao? Trừ phi cậu coi trọng những lợi ích mà anh ấy mang đến cho cậu, vậy thì nó trở thành một phạm trù khác rồi.”

Khổng Đồng Đồng chọc miếng thịt, bây giờ cô cần người bên cạnh để sống qua ngày sao? Haizz, suy cho cùng đã ở bên nhau nhiều năm như vậy rồi...

Hạ Diệu Diệu ra hiệu Tân Xảo đừng nói nữa, ăn cơm đi.

Trương Tấn Xảo liếc mắt nhìn Đồng Đồng, cũng lười quản chuyện của cô ấy

Bị người khác nói quá nhiều cô ấy sẽ không nghe lọt tai: “Ăn, ăn đi, ăn nhiều một chút, ăn cho béo tròn đi.”

“Phật tổng, tầm nhìn ở lầu hai bao quát tầng một, tốt hơn lầu một một chút

Phất tổng xem lẩu ba của chúng tôi, lầu ba chủ yếu là nhìn ra phong cảnh thiên nhiên, có thể thông qua kiến trúc thứ hai và thứ ba nhìn thẳng vào khu sinh thái hoang dã của Hòa Mộc, tầm nhìn tương đối tốt.”

Với sự hộ tống của đoàn người, Phất Y đi từ lầu hai lên lầu ba, vừa hay nhìn thấy Hạ Diệu Diệu đang ngồi dùng bữa ở vị trí có tầm nhìn tốt nhất, bước chân của cô ấy hơi ngừng lại

Ánh mắt nóng rực này khiến ba người đang dùng bữa đều phát hiện ra, họ nhìn sang

Phất Y lịch sự gật đầu với Hạ Diệu Diệu sau đó cùng mọi người lên lầu

Trương Tấn Xảo, Hạ Diệu Diệu và Khổng Đồng Đồng cũng đồng thời gật đầu một cái sau đó nhìn nhau rồi tiếp tục ăn

“Chủ quán bar Trên Tầng Mây định tiến quân vào ngành nhà hàng - khách sạn sao?”

Hạ Diệu Diệu lắc đầu: “Chưa nghe nói, đầu năm bọn tớ có làm một chuyên mục phỏng vấn cô ấy, không hề nghe cô ấy nhắc đến vấn đề này.” “Nghe thì hình như có ý muốn mua lại chỗ này.” Khổng Đồng Đồng kinh ngạc nhìn bọn họ sau đó thâm ý nhìn Diệu Diệu một cái, vẻ mặt cổ quái

Sau khi bàn luận về sự nghiệp của vị Phất tổng này, Hạ Diệu Diệu và Trương Tấn Xảo đều thể hiện sự hâm mộ với một loạt thành tích của vị nữ cường nhân, xong sau đó mới phát hiện một lúc lâu rồi Đồng Đồng không nói chuyện, hai người hiểu kì nhìn cô ấy: “Cậu sao vậy? Đói rồi?”

Khổng Đồng Đồng nhìn cái này lại nhìn cái kia, cảm thấy sao Tân Xảo có thể không biết chứ, trừ phi người ta không muốn nói, hay là Diệu Diệu giả vờ?

Cũng phải thôi suy cho cùng đã kết hôn rồi, loại việc này nói ra tự làm bản thân ghê tởm, giả vờ như không biết sẽ tốt hơn

Nhưng nếu không phải thì sao? Bị giấu giếm chuyện này hình như không tốt lắm

Gần đây cô cũng mới nghe nói thôi, nói trắng ra là người xung quanh đố kị Phất tổng sự nghiệp thuận buồm xuôi gió lại có rất nhiều anh đẹp trai nhà giàu tỏ tình với cô ấy

Mà người ta lại xinh đẹp ôn nhu lại còn là người thắng cuộc trong cuộc sống này nên mới nói cô ấy từng đi theo Hà Mộc An

Ừm..

Ừm..

Đều đã nói là từng rồi...

Khổng Đồng Đồng lắc đầu, cảm thấy thôi đi hà tất phải nói ra làm Diệu Diệu buồn bực

Bà bầu là lớn nhất, bà bầu vui là được, khiến bà bầu vui là chuyện rất quan trọng, không nói nữa, không nói nữa

“Mệt rồi không được sao? Ăn cơm đi, ăn cơm đi.”

Hạ Diệu Diệu nhìn cô ấy bằng ánh mắt đầy thâm ý sau đó cúi đầu ăn cơm

Cô cảm thấy chẳng sao cả, chẳng phải chỉ vô tình chạm mặt thôi sao? Huống hồ đã là việc của nhiều năm trước đây rồi, lúc đó cô và anh còn chưa quen biết nên không nhất thiết phải ghen.

Cô chỉ cảm thấy những người Hà Mộc An từng yêu đều là cùng một loại hình, ôn nhu, nhìn xinh đẹp lại tinh tế.

Một lúc sau Phất Y cùng đám người đi xuống, cô ấy mặc một bộ váy dài màu trắng, chỗ eo thắt một chiếc thắt lưng màu bạc, vòng eo nhỏ nhắn, trên mặt lại mang theo nụ cười nhàn nhạt

Dáng vẻ dịu dàng của cô ấy không hề giống người phụ nữ có sự nghiệp thành công chút nào, ngược lại khiến cho người khác không nhịn được muốn cười với cô ấy

Không biết cô ấy nói gì với người bên cạnh mà bọn họ đều đi hết chỉ còn một mình cô ấy đi về phía Hạ Diệu Diệu

Khổng Đồng Đồng lập tức cảm thấy không thoải mái: Làm cái gì đây?

Phất Y vẫn tươi cười, người còn chưa đến giọng nói ngọt ngào đã đến: “Tôi không nhớ nhầm phải không, cô Hạ, không ngờ trùng hợp như vậy lại gặp cô Hạ ở đây.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.