*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Chào Giám đốc Vương.”
“Chào.”
“Chào anh Vương.” “Chào.” Vương Phong Long day mi tâm, đẩy cửa phòng làm việc ra sau đó đóng lại
Anh ta đang định hít sâu một hơi để lấy lại tinh thần thì nhìn thấy phòng làm việc của mình được dọn dẹp sạch sẽ rồi
Vốn anh ta vẫn chưa lấy lại tinh thần sau đả kích tình cảm, giờ đã lập tức bị đánh tỉnh: Chuyện gì đây?
Chút mê man cuối cùng biến mất triệt để, tổn thương do tình cảm đều biến mất
Vương Phong Long nhìn xung quanh sau đó xoay người đi về phía phòng Tổng giám đốc.
“Lần điều động này là kế hoạch từ đầu năm, cậu cũng biết rồi đấy
Dư Tổ Nghiệp được điều chuyển chắc cậu cũng đã chuẩn bị tâm lý, thành tích quý trước của cô3ấy ai cũng nhìn thấy, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không đến tìm tôi.”
Vương Phong Long có chút sốt ruột, lúc này anh ta không có thời gian rảnh rỗi để nghĩ xem anh ta có nên buồn không: “Tôi biết nhưng đồ đạc của tôi là sao? Tôi...”
“Phong Long.” Tổng giám đốc đứng dậy nghiêm túc đi về phía anh ta: “Cậu có thể thản nhiên tiếp nhận việc Tổ Nghiệp được thăng chức tôi rất vui
Công ty là một tập thể, nếu như có thể công ty hi vọng mọi người ai cũng phát triển
Những chức vị chỉ có một, người có tài năng sẽ được chọn..
cậu...”
“Tôi biết là ở nhiều mặt tôi không bằng đối phương
Năng suất công việc không cao bằng đối phương, thành tích cũng không bằng cô ấy
Những cái này1tôi không có ý kiến nhưng công ty thu dọn đồ của tôi, tôi...” “Đừng vội, đừng vội, chỉ là điều chuyển thôi.” “Tôi...” Anh ta có thể không vội sao? Bây giờ anh ta chỉ còn có công việc
Tổng giám đốc vỗ vai anh ta: “Lần điều động này của công ty là kết quả rút ra sau khi suy nghĩ tất cả mọi mặt, về cậu thì...” Cũng là do ông lấy việc công làm việc tư, không tổng hợp ý kiến của bên trên
Ông cảm thấy Vương Phong Long cũng có ưu điểm của mình, chịu khó, không phải không thể bồi dưỡng.
Hơn nữa Vương Phong Long cũng làm ở vị trí này nhiều năm, cho dù là mảnh giẻ lau đặt cạnh lò luyện đan thì đặt lâu cũng sẽ nhiễm mùi hương8thuốc
Vì vậy ông không tán đồng việc cách chức Vương Phong Long, ông bảo vệ anh ta bằng cách điều anh ta đến bộ phận Nhân sự
Ông cảm thấy lúc xử lý các mối quan hệ cùng Vương Phong Long rất thận trọng, có mắt nhìn của mình, có thể phát huy sở trường của anh ta: “Trước cứ đi tối luyện xem..
Cậu đừng vội phản đối.”
Tổng giám đốc đứng trước mặt anh ta trịnh trọng nói: “Ban đầu cậu thăng chức quá nhanh, giờ cậu nghĩ lại xem bộ phận này có phù hợp với mình không
Tôi biết lần điều động này đối với cậu mà nói thì là giáng chức.”
“Nhưng đối với cậu đây có lẽ không phải là chuyện xấu
Phong Long à, tôi đối với đám nhân viên các cậu thế nào thì cậu9cũng biết, nếu như tin tôi thì cậu đừng nói gì cả mà xuống phía dưới làm đi
Đợi cậu làm mấy năm rồi mà vẫn
muốn quay lại, cảm thấy chỗ này tốt hơn thì lúc đó lý lịch của cậu cũng đủ rồi, cậu lại lên
Cậu đừng vội, bình tĩnh lại, giữ vững tinh thần hiểu không? Lần điều động này chỉ có tốt với cậu thôi.” “Tổng giám đốc, ban đầu..
ban đầu..
ban đầu chú không phải nói như vậy
Chú...”
“Những lời tôi nói với cậu ban đầu chắc cậu còn hiểu rõ hơn tôi là vì sao.” Ánh mắt Tổng giám đốc nghiêm khắc hơn: “Vương Phong Long, đầu tiên cậu phải nhận rõ bản thân, đừng có giở quẻ lúc này, như vậy sẽ không tốt cho cậu.” Chẳng lẽ đến bây giờ còn không hiểu7rõ gì sao, nếu đã đắc tội người ta rồi, tình cảm cũng không cứu vãn được thì tránh khỏi đầu sóng ngọn gió đi
Huống hồ anh ta cũng chẳng có thành tích gì quá nổi bật để ông tranh thủ giúp đỡ xin với cấp trên giúp.
“Tôi...”
“Đến lúc này mà còn tiếp tục làm loạn thì tôi sẽ rất thất vọng.” Người không tìm được phương hướng thì không đáng để ông lãng phí thời gian dạy dỗ.
Vương Phong Long vẫn hoảng loạn cúi đầu.
Tổng giám đốc thở dài: “Lần này là lần điều động lớn, không chỉ có mình cậu mà rất nhiều người bị điều động
Chỉ cần cậu có sự nhẫn nại nghĩ xem những người cùng tuổi với cậu đang ở vị trí nào
Cậu đã rất tốt rồi đừng quá vội vàng, chỉ dựa vào mối quan hệ mà cậu tích lũy được đến bây giờ thì cậu có thể làm tốt hơn bọn họ
Cậu nghĩ xem bản thân có thể làm gì, làm được gì, đừng chỉ nghĩ đến chỗ này
Được rồi, xuống dưới báo cáo nhận vị trí đi.”
Vương Phong Long còn rất nhiều lời muốn nói
“Đừng khiến tôi thất vọng, xuống đi.”
Vương Phong Long không dám nán lại chỉ đành ra ngoài
Sau khi ra ngoài Vương Phong Long cảm thấy càng thêm u ám, phải làm sao đây? Bước tiếp theo anh ta phải làm gì?
Đáng chết thật, anh ta có chỗ nào làm không tốt, vì công việc này mà anh ta nỗ lực biết bao nhiêu, bây giờ lại nói anh ta không phù hợp
Những nỗ lực trước đây của anh ta là gì? Vương Phong Long nắm tay lại định đầm lên tường những phút cuối cùng lại cắn chặt răng kiềm chế lại, anh ta không thể để Tổng giám đốc biết được.
Vương Phong Long vội vàng thu lại cảm xúc đi về phía phòng làm việc, càng nghĩ càng sợ hãi, vậy mà anh ta lại bị điều xuống cấp cơ sở
Đám người ở cấp cơ sở sẽ nghĩ thế nào về anh ta, chia tay rồi? Mất công? Nam phượng hoàng”?
(*) Chỉ những người đàn ông xuất thân không tốt nhưng nhờ vào phụ nữ mà bay lên cành cao.
Vương Phong Long chỉ cần nghĩ đã muốn sụp đổ rồi, câu nói “cậu hiểu rõ vì sao hơn tất cả mọi người” của Tổng giám đốc khiến anh ta càng thêm rối bời, mọi chuyện hỏng bét rồi
Nếu những mất mát trong tình cảm khiến anh ta đau lòng, thì sự không hài lòng trong công việc chính là thương gần động cốt
Trạng thái của anh ta hôm qua khiến anh ta cần công việc thuận lợi để lấy lại cảm giác an toàn, bây giờ cảm giác an toàn đó đang nhanh chóng biến mất
Lại điều về? Hừ, nói nghe hay lắm, đến lúc đó nào có dễ như vậy
Có biết bao nhiêu người nhòm ngó cái vị trí này, anh ta đi rồi sẽ có người giống như Dư Tổ Nghiệp bổ sung vào đó
Đám người đó thì chắc chắn có năng lực hơn anh ta sao? Rõ ràng là thấy anh thất thể ở chỗ ngài Hà lại mất luôn cả cơ hội nói tình nói lý ở chỗ Hà phu nhân nên đám người có thù mới muốn đối phó với anh ta
Có đám người không muốn anh ta sống tốt ở đó thì anh ta có thành tích tốt thế nào đi nữa cũng sẽ bị phủ định, còn nói cái gì mà thăng chức nữa chứ.
Vương Phong Long đấm một cái lên bàn làm việc, tay tím bầm một mảng, lúc này anh ta thậm chí còn không có thời gian để bị thương và phẫn hận, vết thương đã ăn sâu vào tận gân cốt rồi.