Mấy người bảo vệ nhìn nhau, họ đều là người bình thường nên có t3hể nhìn ra được người đàn ông đứng trước mặt “người gây sự” này 2có gì khác so với đám bảo vệ chỉ khoác lên người bộ đồng phục 5như bọn họ.
Người này không phải chỉ để trang trí, thân hì4nh cao lớn vạm vỡ, dáng đứng đúng chuẩn quân nhân mang khí thế bức0 người, bảo vệ mỗi tháng chỉ nhận hai ngàn tiền lương như họ tuyệt đối không thể sánh được.
Người có thể mời vệ sĩ như này chắc chắn có lai lịch không hề nhỏ, không dễ dây vào, động tay chân lỡ như làm người nào bị thương thì họ làm sao chịu trách nhiệm đây.
Nhưng lúc này họ cũng không thể chỉ đứng đó mà không có hành động gì, dè dặt bước lên chặn lại lối vào, hướng về phía vệ sĩ cũng đang đứng bất động giống họ: “Vị phu nhân này, cô muốn tìm ai, tìm nhân viên họ Trương đúng không?”
“Lui ra! Không có chuyện của các người ở đây!”
Hai cô lễ tân cùng nhau cản Hạ Diệu Diệu lại: “Cô à cô hãy nói chuyện tử tế, bây giờ vẫn đang là giờ làm việc cô làm thế sẽ ảnh hưởng không tốt mà cô cũng mất mặt phải không nào?”
“Mất mặt à, cô tưởng tôi đến đây làm gì, Trương tổng của các cô có bản lĩnh tặng gái cho người khác chẳng lẽ không chuẩn bị tinh thần sẽ có người tìm đến à, Trương tổng của các người thì giỏi rồi, mời người ta ăn bữa cơm còn không quên nhét thêm gái.” Hạ Diệu Diệu nói rất to, rõ ràng là thu hút sự chú ý của những người xung quanh lại đây.
“Gã họ Trương gia lớn nghiệp lớn kiếm được nhiều tiền thích tìm gái thì tự đi mà tìm, tìm gái trung học đại học hay chưa đi học thì mặc kệ tùy thích, lại dám tìm gái dâng đến cho người khác thì là cái gì, làm thế mới thể hiện được bản lĩnh đúng không!”
Chuyện thế này trên thương trường không phải là hiếm gặp, nhưng mà có người tìm đến tận nơi để vạch mặt là lần đầu tiên… “Vị phu nhân này xin hãy bình tĩnh trước đã, đây là chuyện của đàn ông, chúng ta...”
“Bình tĩnh cái gì, ông ta gây ra chuyện còn không cho tôi nói à, cái gì gọi là chuyện của đàn ông, chồng tôi đã thể hiện rõ thái độ từ chối vậy mà còn có mặt mũi làm tới tặng cho bằng được, đã vậy thì phải sẵn tinh thần bị người ta tìm đến để sỉ vả chứ.”
“Có phải là có… hiểu lầm gì ở đây không…” Như thế này thì xấu mặt quá, nếu muốn trách thì trách chồng cô không đủ dứt khoát, mà đàn ông còn phải giao thiệp bên ngoài cô làm như thế này sẽ chỉ khiến chồng cô mất mặt…
“Hiểu lầm gì ở đây, có phải hôm qua ông ta mời Hà Mộc An ăn tối không, mời thì mời đi, nói chuyện hợp nhau uống nhiều thêm một hai chai rượu cũng không vấn đề gì, thế mà lại bày trò tặng gái!
Tất cả nghe rõ cho tôi, Trương Thiên - Chủ tịch của Tập đoàn Thiên Chính là người hạ lưu như vậy đấy, có phải hôm qua ông ta mời Hà Mộc An ăn tối không, trên bàn rượu tặng không được thì lại nhân lúc người ta vào nhà vệ sinh nhét vào, thế thì thôi đi, sáng hôm sau cô gái đó còn mò đến tận cửa quấy rôối chồng tôi, có ai không biết xấu hổ như thế không? Đàn ông làm ăn hẳn hoi mà làm ra cái chuyện thấp hèn này tôi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, ông ta coi tôi không tồn tại sao, tôi chết rồi đấy à! Hay là muốn khiến tôi tức chết?
Thấy vợ chồng người ta tốt đẹp thì ngứa mắt phải không, tâm địa độc ác đến thế tôi chưa thấy bao giờ, có tiền có thế không đi gây chuyện với người thì không thể hiện được bản lĩnh của mình phải không?
Đúng là có lòng quá mà, ba mẹ ông đã từng được đối đãi như vậy hay chưa, nếu chưa thì mau tặng mỗi người một người đi, thấy người sống yên ổn thì không chịu được phải không, tôi có gì mà không thể đến đây mắng ông ta, ông ta làm những chuyện bẩn thỉu gì thì tự ông ta biết.”
“Người phụ nữ này là ai nhỉ, không phải vừa đâu, không sợ quay về chồng đòi ly hôn à? Chuyện như vậy cũng dám lôi ra nói.”
“Không nghe người ta đã nói là chồng cô ấy từ chối nhưng vẫn cố ép tặng cho người ta à, nếu đặt vào vị trí của người ta thì có nuốt nổi cục tức này hay không, là ai thì cũng chẳng vui được.”
“Lần này thì có trò hay để xem rồi, không biết là Trương tổng tặng cho ai đây, bà chủ của công ty nào đến đây làm ầm vậy nhỉ?”
“Không cần biết là công ty nào nhưng đúng là hay ho thật đấy.” Người này vừa nói vừa lôi điện thoại ra để phát trực tiếp cho các đồng nghiệp ở phía trên biết chuyện gì đang xảy ra.
Các nhân viên ở dưới này sắp không chịu nổi áp lực vội vã báo cáo sự việc lên cho sếp của họ.
Sau khi Trương Thiên hay chuyện thì biết là chuyện không hay rồi, gần đây nhất ông ta chỉ tặng gái cho mỗi một người thôi, nhưng nghĩ kỹ lại thấy không có khả năng đó… Hà phu nhân sao có thể đến đây làm ầm lên được, nhưng trong tháng này ngoài ngài Hà ra thì ông ta chưa tặng ai khác, hơn nữa còn là chuyện mới xảy ra ngày hôm qua nữa.
Trương Thiên có dự cảm chẳng lành, nếu như Hà phu nhân thật sự đến đây làm ầm lên thì bao nhiêu mặt mũi cũng sẽ bị mất sạch: “Mau… mau đi xem người đến là ai…” Trương Thiên lau cái trán đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, ngàn vạn lần đừng là người mà ông ta đang nghĩ đến.
…
“Còn ngây ra đó làm gì, mau để mọi người tránh ra.”
Hạ Diệu Diệu xông vào đến trong thang máy, giật lấy thẻ nhân viên của một người gần đó đi thang máy lên, cửa thang máy vừa mở ra cô hùng hổ đẩy người đang chặn đường ra, đi thẳng đến phòng làm việc của gã họ Trương: “Trương Thiên mau ra đây cho tôi!” Vừa tiện tay cầm lấy chiếc chổi để bên góc đập thẳng vào cửa thủy tinh ở phòng làm việc của Trương Thiên: “Trương Thiên mau ra đây!”
“Có gan làm nhưng không có gan nhận hả, người phụ nữ tốt mà ông tìm sáng hôm nay đã đến tận cửa Hòa Mộc để tìm Hà Mộc An, là ai đã cho cô ta cái gan đó! Sao nào? Trương tổng ngoài làm tổng giám đốc ra còn là tú ông nữa cơ đấy.”
“Cái đồ lấy oán báo ơn là ông, tôi có lòng tốt để Hà Mộc An đi dùng bữa với ông, ông lại báo đáp tôi thế này à! Ông là thấy tôi không ngồi vững ở vị trí này nữa muốn giúp chồng tôi đổi người khác hay là muốn biến mình trở thành ba vợ của anh ấy!”
Trương Thiên mềm nhũn cả người trên ghế, nhưng trong lòng vẫn rất không phục, không phải chỉ tặng một cô gái thôi sao, ai mà chẳng tặng, nhưng ông ta lại đang run rẩy, bị người ta tìm đến tận nơi thảm hại đến mức này, như vậy còn đồng nghĩa với việc ông ta đã đắc tội với Hà phu nhân rồi...