“Không uống một giọt rượu nào, thật là khó3 cho anh nhà tôi.” “Vị kia của nhà tôi cũ2ng vậy, nhưng mà tôi sẽ được yên mấy ngày5, Diệu Diệu tới đây!” “Sao vậy?” Hạ Diệu 4Diệu quay đầu mỉm cười đi về phía cô Cả<0br>
Bà đã thêm một tuổi nhưng chẳng hề thay đổi gì nhiều so với năm ngoái
Bà vẫn chững chạc nhưng không mất đi vẻ xinh đẹp, nhã nhặn
“Nói với cô xem bình thường ở nhà cháu và cậu ta nói chuyện với nhau ra sao?” Cô Cả rất tò mò, trong mấy lần gặp gỡ ngắn ngủi, cháu rể chẳng hề có hành động gì đặc biệt với cháu gái, cũng chẳng hề lạnh nhạt như với thuộc hạ
Không phải có một câu là trước mặt người ngoài thì diễn kịch" sao
Bà chỉ muốn biết là liệu có phải cháu gái hằng ngày đang bị đối xử lạnh nhạt hay không? Hạ Diệu Diệu cười đặt hai tay lên vai của cô Cả đẩy cô vào phòng: “Cô của cháu ơi, có thể nói thế nào chứ, cũng như bình thường thôi
Cô mau đi ăn khuya, nếu không sẽ bị cướp hết đấy, ăn khuya xong thì cô ngủ sớm đi, ngày mai ăn mặc thật xinh đẹp để qua mặt tất cả khách khứa được không?” “Đứa nhỏ này, cháu còn chê cô phiền, cháu cũng không nhìn xem lúc chồng cháu sầm mặt dọa người cỡ nào, không phải là cô đau lòng vì cháu sao?” “Dạ, dạ, cô thương cháu nhất, cho nên cháu mới không nỡ để cô không được thưởng thức tay nghề cực tốt của bác Tra, cô nhanh đi đi.” Hạ Diệu Diệu thấy cô Cả còn muốn nói chuyện, nhanh chóng bảo con dâu bà dẫn bà đi
Hạ Diệu Diệu nhìn hai người rời đi mới thở phào, cô Cả và cô Út đều rất tốt, mặc dù không được như con cái trong nhà nhưng so với người xa lạ vẫn tốt hơn nhiều
Giữa thân thích không cần yêu cầu người khác phải đối xử tốt với cô bao nhiêu thì cô mới đáp lại, tàm tạm là được
Lúc cần thiết còn phải giúp đỡ họ một tay nếu không thì sao xứng gọi là người nhà
Hạ Diệu Diệu xoay người, bảo mọi người đều đi ăn cái gì đi
Nhưng cô không chú ý rằng vào giây phút cô xoay người, có người cũng quay đầu nhìn cô
Cô ta là vợ mới cưới của con trai cô cả nhà họ Hạ, với tình cảnh nhà cô cả lúc này thì tất nhiên người vợ mà con trai lấy về mặt thẩm mỹ thì phải nói là dễ nhìn
Nghe nói cô từng làm người mẫu, quen biết em họ của Diệu Diệu khi còn khá nhỏ, hơn nữa chưa kịp tiếp xúc giới giải trí, tính tình rất tốt, cũng rất thành thực
Sau khi hai người họ kết hôn thì không ít lần cô Cả khoe khoang con dâu, có thể nói là rất coi trọng con dâu nhỏ này
Bùi Nhan nhìn lướt qua Hạ Diệu Diệu rồi lập tức thu hồi ánh mắt, quay lại làm một cô con dâu nhỏ yên lặng, thích cười
Chị Lâu thua trong tay cô ta nên mới rơi vào kết quả như bây giờ, người phụ nữ này dựa vào cái gì mà cướp đoạt mọi thứ thuộc về chị ấy, còn yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả? Bùi Nhan siết chặt tay rồi vội vàng nới lỏng ra nhìn về phía mẹ chồng nở nụ cười, trong lòng biết không thể trách Hạ Diệu Diệu về việc Hà Mộc An không thích chị mình nhưng vẫn ảo tưởng, nếu như không có Hạ Diệu Diệu thì sao? Nếu như không có cô ta, thì chị của cô sẽ không bị đưa về như vậy, nhà họ Lâu sẽ không bị hủy trong một buổi tối, chị cả sẽ không phải chịu đựng cú sốc đó, nhà các cô cũng sẽ không bị mất nguồn lực kinh tế, đến nỗi cô phải rơi vào hoàn cảnh gả cho tên họ Lục kia
Bùi Nhan cực kỳ oán hận
Ai cũng nói cô ta trèo cao
Nhà họ Lục chẳng qua chỉ là thân thích của nhà nghèo như nhà họ Hạ, một năm chỉ có mấy trăm vạn, không thể gia nhập vào giới thượng mà còn cảm thấy cô ta trèo cao ư? Nếu như là mười năm trước, thì cả nhà bọn họ cũng không có cả tư cách nói chuyện với cô ta
Bùi Nhan điều chỉnh tâm trạng của mình xong, nở nụ cười tiêu chuẩn, cô ta không có năng lực thì sao, nhà họ Lâu ngã thì thế nào, nếu bởi vì Hạ Diệu Diệu mà cô ta mất đi cuộc sống ăn ngon mặc đẹp trước kia, vậy cô ta sẽ làm cho nhà họ Hạ không được yên bình
Không phải nhà họ Lục cũng bị cô ta tùy tiện nắm trong lòng bàn tay hay sao?
“Tiểu Nhan, nghĩ gì vậy?” Bùi Nhan lập tỉnh táo lại: “Mẹ, không có gì, chỉ là mới vừa rồi thấy chị họ, cảm thấy tính tình chị họ thật tốt.” Nghe thấy con dâu nhắc đến cháu gái lớn, bà lại cảm thấy cháu gái đã giúp nhà mình có thêm thể diện: “Đúng vậy, từ nhỏ tính cách Diệu Diệu đã tốt, hiền lành, lại biết chăm sóc người khác, trước kia cuộc sống không dễ dàng gì, mấy đứa em đều do Diệu Diệu chăm sóc, Tiểu Ngư có thể thuận lợi hoàn thành việc học cũng nhờ Diệu Diệu bỏ công sức, chịu khổ nửa đời rồi cũng nên để con bé hưởng phúc
Cũng bởi vì tính tình chị họ còn tốt nên chúng ta mới có thể hưởng phúc lây, con phải đối xử thật tốt với chị họ biết chưa?”
Bùi Nhan mỉm cười: “Con biết rồi.” “Được, tốt, nhanh đi lấy đồ ăn, đừng để cho người nhà bên kia không chú ý nên lấy hết rồi, đến lúc đó không có gì ăn.” Người không chú ý trong miệng cô Cả là chỉ người bên nhà bà Hạ họ Vi, họ không biết điều như nhà họ Hạ của bà.
Ngoài miệng, Bùi Nhan phụ họa nhưng lại thầm xem thường sự tính toán chili của mẹ chồng, không có tố chất chính là không có tố chất, vì một ít đồ ăn mà cũng phải tranh giành
Bùi Nhan nhớ lại lúc trước theo mẹ qua nhà chị họ, nhà đó mới đúng là khí thế, mỗi một người nói chuyện, làm việc đều không giống nhau, người giúp việc đối với ai cũng rất khách sáo, uống ly nước cũng có thể nói là loại bình thường khó gặp, từng ngọn cây cọng cỏ nơi đó đều trên trăm năm, vậy mà bởi vì nhà họ Hạ..
Hạ Vũ vốn muốn đoạt đĩa bánh bao cua cuối cùng cho Tùng Cảnh, nhưng thấy em họ bên cạnh định giơ tay ra đành lúng túng thu tay về thả bánh bao cua xuống
Bùi Nhan thấy vậy đột nhiên bật cười, khuôn mặt vốn xinh đẹp càng đẹp hơn: “Cảm ơn anh Hạ Vũ.” Hạ Vũ ừ một tiếng, tùy tiện cầm một đĩa bánh ngọt, xoay người rời đi
Bùi Nhan sắp nghiền nát cả răng, chắc chắn Hạ Vũ và cái tên Thúc Tùng Cảnh kia có quan hệ không đứng đắn! Chắc chắn có!