Dâm Ma Tăng

Chương 5: Bên trong dược viên



Nhìn bộ mặt đờ ra của Linh Nhi mà không khỏi thiếu phần quyến rũ, hắn không khỏi thất thần. Trong Kim Linh Minh Tự này thì chỉ có 2 người phụ nữ mà thôi. Một là Linh Nhi bởi vì nàng là phu nhân của Lý Thế Nhân nên cho dù trong tự có cấm nữ nhi thì cũng ngoại lệ nàng ra. Người còn lại là con của nàng và lão sư- Lý Mễ Tuyết.

Trong khi Dương Minh đang thất thần suy nghĩ có một ngày hắn được thịt hai mẹ con thì bỗng hắn cảm thấy một cỗ hơi ấm từ dương v*t của hắn truyền đến làm hắn sực tỉnh. Nhìn xuống thì thấy Linh Nhi đang rụt rè mút lấy con cu của hắn.

Đôi môi nhỏ nhắn của nàng trượt nhẹ trên con cu.Bên trong thì lưỡi nàng đánh nhẹ lên đầu khấc.

-Hơ....hơ......

"Chẳng lẽ ở đây tình dục phát triển đến mức này hay sao" Trong cơn sướng, Dương Minh thầm nghĩ.

" Ưmmm.....ta không thể ra được. "Được một lúc thì Dương Minh không thể cầm cự nhưng hắn vẫn ý thức được hắn là một tên hòa thượng, cơ hội này không hưởng thì hắn đến chết cũng tiếc a.

Dương Minh kéo Linh Nhi đứng lên rồi xoay người nàng lại. Bây giờ Linh Nhi chẳng thể ý thức được nữa, trong đầu chỉ còn lại là dục vọng vì trong người nàng bây giờ mắc một loại xuân dược bá đạo a.

Đè vai nàng xuống, Linh Nhi hiểu ý cuối xuống chống hai tay đưa cặp mông của nàng lên trời. Dương Minh đằng sau từ từ đưa cái dương v*t đang trong tình trạng cương cứng vào, một cảm giác thật khít kẹp đầu khấc của hắn lại. Dương Minh không chịu nổi nữa húc một cái thật mạnh vào.

-Á............ưm.....To....to quá.................ưm.........nhẹ thôi............

Một cái đẩy lút cán đâm thẳng vào tử cung khiến nàng nhăn nhó mặt mày, một con cu to đến thế này, lúc nãy khi mút dương v*t của hắn nàng không thể nghĩ đến kích cỡ của nó, bây giờ nàng hoàn toàn cảm giác được độ to khủng bố của nó chẳng bù với ông chồng 10 xăn 3 phút ( 10cm- 3") kia của mình.

Dương Minh bắt đầu đưa ra thụt vào một cách nhẹ nhàng. Hai bàn tay hắn còn trườn về phía trước nắn bóp hai quả đào tiên của nàng.

-...Ưm....ưm....sướng......sướng..quá......nhanh........nhanh...nữa......

Cơn sướng bắt đầu truyền tới khiến thân hình nàng run rẩy lên từng hồi, rên lên những tiếng ngắt quãng.

-Ta ra đây.....

Nhấp một hồi, Dương Minh cũng đến cực hạn

-Ra.............ra vào bên trong ta............ta muốn được lấp đầy cổ tử cung a.

Những tiếng dục vọng đầy kích thích đến từ Linh Nhi khiến hắn không thể cầm cự hơn được nữa xuất đầy vào trong đến âm đ*o nàng. Khi hắn rút dương v*t ra làm kéo theo lượng tinh dịch tràn ra ngoài.

-Aaaaaaaa

Sau khi cơn sướng qua đi, hắn nhìn lại thân thể mình làm hắn không khỏi bất ngờ, cơ thể bây giờ của hắn không còn căng phồng lên nữa mà thay vào đó là một cơ thể tràn trề sức lực mà kể từ khi hắn nhập vào cơ thể này không có cách nào cảm nhận được loại lực lượng này.

-Làm sao ngươi vào được dược viên.

Một giọng nói khiến hắn chú ý, quay sang nhìn đã thấy một mỹ phụ ôn nhu tuy đã mặc quần áo vào nhưng còn rất xộc xệch, đầu tóc của nàng thì bù xù.

-Ta.......ta xin lỗi.....Là ngươi nhào đến bên ta trước a.

-Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta........

-Ưm.....ta được lão sư phân phó đến để chăm sóc linh dược.

Tuy hắn vẫn có chút sợ sệt nhưng vẫn trả lời. Ai mà biết lão ta có đánh cho mình một chưởng diệt khẩu không a.

-Ra vậy, ngươi có phải là tên đồ đệ phàm nhân của lão Lý hay không?.

-Đúng là ta a.

Hắn vẫn có chút không hiểu nhưng cứ trả lời đại đi a, sống chết có số.

-Vậy sau này ngươi cứ việc đến đây chăm sóc linh thảo.

"Aaaaaa, Không....không lẽ nàng ta ưa thích mình."

"Triển thôi", Nghĩ rồi hắn bước tới gần Linh Nhi đặp lên tán nàng một nụ hôn.

-Ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng...

"Bốp....."

-Ngươi cái tên dâm tăng này, ngươi nên nhớ ta là sư nương của ngươi a.

Linh Nhi hung hăng nhìn hắn, nhưng pha vào đó là một tia ôn nhu, ấm áp.

-Dù nàng có là phu nhân của tồn tại thần đi nữa, ta cũng sẽ đả thần cướp nàng về.

Với ánh mắt sắc bén của hắn làm sao không nhìn ra được nàng đang thích hắn a. Sư nương thì đã sao, trước giờ ta vẫn chưa nhận ai làm sư phụ a.

-Vâng. Nhưng bí mật nhé chàng.

-Không sao, ta không coi trọng tiểu tiết.

-À mà tại sao khi nãy nàng bị làm sao vậy?

Hắn giờ mới nhớ tới khi nãy Linh Nhi ở trong tình trạng khác lạ a.

-A.......Khi nãy có một tên nào đi ngang phòng ta ném vào một loại xuân dược cực kỳ cao minh làm ta cũng bị nhiễm. Ta cố gắng dùng linh lực đè nén xuống và đuổi tên kia để hắn đi. Khi hắn ta đi khỏi thì ta đi nhanh đến dược viên vì trong này có một loại linh dược có thể bài trừ xuân dược.....nhưng ai ngờ phát tác sớm a.

-Vậy à, vậy bây giờ nàng đi đi, ta nghĩ chắc có người sắp tới rồi.

Từ trong câu chuyện của Linh Nhi và ký ức của thân thể này, Dương Minh cũng nhận ra một số chuyện.

Linh Nhi cũng hiểu ý vội cáo biệt Dương Minh rồi xoay người chuẩn bị đi.

-Khoan đã.

Dương Minh sực nhớ tới một chuyện.

-Sao thế chàng?

Linh Nhi quay lại với gương mặt đầy mong đợi.

"Chịu thua với bà này luôn" Dương Minh cười khổ không thôi.

-Ta muốn hỏi, nàng có sách nhập môn cho người tu tiên không.

-Để làm gì vậy chàng, chàng là phàm nhân mà, có thứ này cũng không thể tu tiên được đâu.

-Không sao, ta chỉ nguyên cứu tí thôi.

Dương Minh vẫn kiên quyết. Dù gì hắn cũng muốn nhìn thấy công pháp cao minh nào làm nên sự khác biệt a.

-Ta đây có giữ bộ nhập môn cho tu sĩ có Thổ Linh căn a. Nhưng ta định đưa cho một tên đệ tử sẽ chọn trong vài ngày tới. Thôi thì đưa cho chàng vậy, ta đi Linh Minh các lấy thêm

Linh Minh các là nơi cất giữ vũ kỹ và huyền kỹ của tự nhưng ở đó vẫn có tàn trữ sách nhập môn cho người có Thổ Linh căn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.