Vậy Liễu Khinh Ca... Ngươi cần phải bảo vệ tốt Hoa Ngữ An của ngươi...
Liễu Khinh Ca hiển nhiên đối câu nói vừa rồi của Minh Dật Nhiên trong lòng vẫn còn sợ hãi, nàng giương mắt nhìn Hoa Ngữ An, lại thấy trong mắt nàng cũng giống chính mình.
Không thể tưởng tượng được hai nhi tử của Minh gia đều là kẻ điên...
"Ta nhất định sẽ bảo hộ ngươi, yên tâm."
Liễu Khinh Ca tuyệt đối sẽ không để Hoa Ngữ An xảy ra chuyện gì, Hoa Ngữ An nghe xong những lời này sau, bỗng nhiên cười cười, trên khuôn mặt thanh thuần trắng nõn hiện lên tầng tầng đỏ ửng.
"Ta lo lắng ngươi."
Hoa Ngữ An đáp lại một câu như vậy, Minh Dật Nhiên đối phó với mình, cũng là vì trả thù Liễu Khinh Ca từ đầu đến cuối lừa hắn, nàng sợ nhất là Minh Dật Nhiên cuối cùng sẽ xuống tay với Liễu Khinh Ca.
Liễu Khinh Ca khẽ cười nói: "Để chúng ta nhìn xem, hắn rốt cuộc sẽ làm cái gì."
Tuy rằng Liễu Khinh Ca vẫn là vẻ mặt vân đạm phong khinh, nhưng đôi khi có rất nhiều chuyện nàng cũng không thể khống chế được, cho nên nàng nhất định sẽ chuẩn bị tốt rất nhiều thứ để phòng ngừa những phát sinh ngoài ý muốn.
Hai người cơm nước xong, liền trở về chung cư, phóng viên lúc trước vẫn luôn canh giữ ở tiểu khu đều đã tan đi hết, nếu bọn họ đã có được điều họ muốn, cũng không cần phải nằm vùng nữa.
Tin tức hai người thừa nhận sau khi được phát ra, Lão Hoa không có điện thoại tới, nói vậy Hoa Hãn Phi ở nơi đó bị tra tấn không ít, buổi tối Hoa Ngữ An gọi điện thoại cho Hoa Hãn Phi, tiếp điện thoại lại là lão bà của hắn Cầm Tố.
"Uy, Ngữ An?"
Thanh âm của Cầm Tố có chút nhỏ, giống như đang không tiện nói chuyện.
"Tẩu tử? Không tiện nói chuyện sao?"
Hoa Ngữ An cũng tự giác giảm nhỏ thanh lượng theo, Cầm Tố lại nói ' đợi chút ', liền nghe thấy được thanh âm đóng cửa.
"Ân, hiện tại có thể, vừa rồi đang ở nhà ăn, ca ngươi đang ở phòng khách bồi hai lão nhân gia đây!"
Thanh âm sang sảng của Cầm Tố truyền đến, Hoa Ngữ An liền cảm thấy an tâm, ngay sau đó hỏi: "Tẩu tử... Ba và mẹ ta có khỏe không?"
Lần đầu tiên Hoa Ngữ An cảm thấy mình là đang phản nghịch, nàng thích Liễu Khinh Ca, nếu toàn bộ thế giới đều phản đối, nàng liền sẽ nói cho toàn bộ thế giới biết, nàng sẽ không từ bỏ Liễu Khinh Ca, cũng không biết Hoa ba cùng Hoa mẹ sau khi nhìn thấy tin tức, sẽ tức giận thành cái bộ dạng gì.
"Bình tĩnh hơn nhiều, ca ngươi vẫn luôn nói với bọn hắn về chuyện này, mẹ thì không có gì, nhưng ba thì tương đối kích động, đến bây giờ vẫn còn tức giận chưa có tiêu, nhưng không còn kích động như lúc trước nữa."
Cầm Tố chậm rãi nói, Hoa Ngữ An rũ mắt thở dài, nói: "Cảm ơn tẩu tử... Phiền toái các ngươi chiếu cố ba và mẹ... Chờ chuyện này qua đi, ta sẽ tự mình về nhà một chuyến."
Hoa Ngữ An nói xong, Cầm Tố lập tức nói: "Nói cái gì nha, ba ngươi hắn chính là tương đối phong kiến cố chấp, chỉ nghĩ muốn ôm tôn tử gì đó, ca ngươi cũng nói với hắn hiện tại loại chuyện này rất bình thường, Đài Loan lúc ấy không phải cũng đã thông qua luật hôn nhân đồng tính rồi sao, chờ mấy ngày nữa, ba ngươi có thể lý giải được."
Cầm Tố an ủi Hoa Ngữ An, nghe trong giọng nói của Hoa Ngữ An có áp suất thấp, liền cảm thấy đau lòng, đứa nhỏ này khi nào thì trở nên ưu thương như vậy.
"Ân... Cảm ơn tẩu tử, ba mẹ bọn họ đã biết đi... tin tức vừa mới phát ra."
Hoa Ngữ An thật cẩn thận mà hỏi, muốn biết phản ứng của Hoa ba cùng Hoa mẹ, rồi lại sợ hãi khi biết phản ứng của bọn họ.
"Biết rồi, ngay từ đầu Lão Hoa thiếu chút nữa đem điện thoại ném vỡ, bỗng nhiên nhớ tới di động là ngươi mua cho hắn, lại mạnh mẽ mà nhịn xuống, kỳ thật a, ba ngươi chính là cần chút thời gian, hơn nữa ngươi cũng biết, lão nhân gia sĩ diện, qua đoạn thời gian này liền không có việc gì, ca ngươi cũng nói qua về Liễu Khinh Ca cho ta biết, nghe được là một người không tồi, ta cũng yên tâm đem ngươi giao cho nàng."
Cầm Tố nói thao thao bất tuyệt, Hoa Ngữ An nhẹ nhàng cười cười, mang theo điểm mệt mỏi, nói: "Ân... Nàng rất tốt, tẩu tử, ba cùng mẹ liền nhờ ngài cùng ca... Hảo hảo nhìn xem ba, hắn bị cao huyết áp..."
Nói xong Hoa Ngữ An bỗng nhiên liền muốn khóc... Một loại suy nghĩ phức tạp ở trong đầu nàng lặp đi lặp lại tra tấn nàng, nàng muốn cùng Lão Hoa kháng chiến đến cùng, nhưng một bên lại lo lắng Lão Hoa...
"Hảo, Ngữ An, đừng lo lắng, hảo hảo chiếu cố chính mình..."
Cầm Tố biết đứa nhỏ này trong lòng khổ, dù sao nàng chỉ mới 25, liền phải trải qua sóng to gió lớn, một bên lo lắng người yêu, một bên lo lắng người nhà, một bên còn phải đối mặt với áp lực dư luận, rốt cuộc vẫn là có chút trầm trọng.
Hai người nói thêm vài câu, liền treo điện thoại, Hoa Ngữ An hít sâu một hơi đem nước mắt bức trở về, sau đó thở ra một hơi, cười khổ, đây là biểu tình mà mấy ngày nay nàng buộc chính mình luyện tập lặp đi lặp lại, phải cười, cho dù khó khăn, cũng phải cười đi đối mặt.
Lúc này, Liễu Khinh Ca từ trong phòng tắm đi ra, nhìn ánh mắt của Hoa Ngữ An có chút trống rỗng, lo lắng nói: "Làm sao vậy?"
"Không có việc gì a! Ta trước đi tắm rửa."
Hoa Ngữ An nói xong, liền cầm quần áo đi tắm rửa, Liễu Khinh Ca lắc đầu khẽ thở dài một tiếng, Hoa Ngữ An không dấu được tâm sự, nàng biết Hoa Ngữ An vừa rồi nhất định là gọi về nhà.
Nàng lau khô tóc, sau đó thuận tay gọi một cuộc điện thoại.
"Uy, tỷ?"
"Tiêu Nguyệt, tiến độ công việc như thế nào rồi?"
Liễu Khinh Ca mở loa ngoài, Hoa Ngữ An ở phòng tắm cũng nghe thấy.
"Lý quản gia còn đang tra, rốt cuộc đây là chuyện ở Columbia, cần chút thời gian."
Liễu Tiêu Nguyệt chậm rãi nói, nàng cũng thực hy vọng có thể nhanh một chút, nàng hy vọng nhanh chụp chết Minh Kỳ Nhiên này kẻ điên.
"Đúng rồi, hôm nay Minh Dật Nhiên gọi điện thoại cho ta."
Liễu Khinh Ca xoa tóc, không chút nào để ý nói một câu, nàng có thể nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm được vặn nhỏ lại.
"A? Làm gì? Nói muốn tới chém ngươi?"
Liễu Tiêu Nguyệt dừng một chút, bỗng nhiên hoảng sợ nói: "Không đúng, hắn phỏng chừng cũng muốn tới chém ta."
Liễu Khinh Ca cười khẽ, nói: "Phỏng chừng đều đến chém, cho nên ngươi cần phải đề phòng, ra cửa phải cẩn thận, hiện tại Minh Dật Nhiên đều biến thành kẻ điên."
"Cho nên... Hắn thật sự muốn tới báo thù?"
Liễu Tiêu Nguyệt thật cẩn thận hỏi, Liễu Khinh Ca cảm thấy cái từ ' chém ' này có chút quen tai, nghĩ nghĩ, mới nhớ tới đây là Lê Kiều Kiều cùng Hoa Ngữ An khi trêu chọc đối phương thường xuyên nói...
Nói như vậy Liễu Tiêu Nguyệt cũng sắp bị Lê Kiều Kiều đồng hóa một ít từ ngoài miệng rồi!
"Ân... Hơn nữa hắn nói rõ phải đối phó với Ngữ An."
Đây mới là điều Liễu Khinh Ca chân chính lo lắng, cho nên nàng tính liên lạc một chút với công ty bảo tiêu, như vậy ra vào cũng bảo đảm hơn.
"Đây là vì yêu sinh hận, quê quá hóa khùng a!"
Thời điểm Liễu Tiêu Nguyệt nghe được hắn nói phải đối phó với Hoa Ngữ An, cũng cảm thấy có chút nghĩ mà sợ, rốt cuộc Minh gia kẻ điên điên lên, thật sự sẽ muốn mạng người.
"Không sao, ta cũng muốn nhìn một chút hắn muốn chơi thành cái dạng gì."
Liễu Khinh Ca cười lạnh, Minh Dật Nhiên có bao nhiêu cân lượng nàng biết, nàng cũng biết một người ngày thường thường ẩn nhẫn, một khi bùng nổ sẽ có bao nhiêu khủng bố, nàng không dám thả lỏng cảnh giác.
"Ngươi cũng đừng thiếu cảnh giác, được rồi, ta còn muốn hẹn hò, trước treo a!"
Liễu Khinh Ca nhìn nhìn thời gian, đã là 9 giờ rồi, yêu nghiệt này còn muốn đi hẹn hò?
"Hảo."
Bất quá Liễu Khinh Ca sẽ không đi quản thúc tư nhân sinh hoạt của Liễu Tiêu Nguyệt, cho dù nàng quản, cũng quản không tới, cũng chỉ thêm phiền lòng.
Sau khi cúp điện thoại, Liễu Tiêu Nguyệt quay đầu đối với Lê Kiều Kiều đang ngồi đối diện ở trên sô pha chơi di động mở miệng nói: "Được rồi, Kiều Kiều, đi thôi!"
Liễu Tiêu Nguyệt giơ lên một cái mỉm cười vũ mị, ánh đèn ở phòng khách không đủ sáng, càng có vẻ yêu mị dị thường.
Lê Kiều Kiều không khỏi lắc đầu cười khổ, đây xem như là lần hẹn hò đầu tiên sau khi hai người chính thức ở bên nhau, lúc trước tức giận Liễu Tiêu Nguyệt vì không có nói cho mình trước tiên, hiện tại tức giận đều tiêu tan, cũng nên hảo hảo bồi dưỡng cảm tình a.
-------------------------------------------------------------------------------
Thứ hai, X thị người vốn là tâm tình nặng nề lại bận rộn đi làm, nhưng hôm nay ở Thiên Dực lại có một đề tài nóng hổi, mọi người đều muốn nhìn thấy tổng tài kiêm chủ tịch Liễu Khinh Ca cùng tiểu trợ lý Hoa Ngữ An, thậm chí có người còn đánh cuộc, nhìn xem các nàng có thể hay không tay trong tay cùng nhau tiến vào công ty.
Nhưng mọi người đều thất vọng rồi, Liễu Khinh Ca không có cùng Hoa Ngữ An tay trong tay tiến vào công ty, có điều mọi người cũng nhìn đến không chớp mắt, chính là thời điểm Liễu Khinh Ca ở công ty, không biết cùng Hoa Ngữ An nói cái gì, lại lộ ra ý cười ôn nhu.
Nụ cười này làm toàn bộ công ty đều nổ tung, băng sơn tổng tài Liễu Khinh Ca, cự nhiên đối với tiểu tình nhân kiêm tiểu trợ lý của mình ôn nhu cười!
Nếu Liễu Khinh Ca mỗi ngày đều có thể cười như vậy, sợ là tất cả nam đồng sự đi ngang qua đều bị mê choáng, đáng tiếc a, nụ cười này chỉ thuộc về tiểu trợ lý Hoa Ngữ An của nàng.
Trải qua lễ rửa tội bằng ánh mắt của mọi người xong, Liễu Khinh Ca cùng Hoa Ngữ An trở lại tầng 20 vẫn theo lẽ thường mà công tác, chờ đến khi chính mình thật sự mệt đến chịu không được nữa, Hoa Ngữ An liền cầm lấy di động, mở tin tức ra, không thể tưởng tượng được chuyện của mình cùng Liễu Khinh Ca bị các võng hữu trên mạng viết thành văn, Hoa Ngữ An chỉ cười không để ý, cũng không có tiến vào xem, rốt cuộc chuyện xưa của nàng còn ở trong sinh hoạt tiếp tục, hà tất phải đi xem những cái hư cấu đó?
Cứ như vậy, công ty vốn dĩ bởi vì Liễu Khinh Ca cùng Hoa Ngữ An nháo đến đủ các loại đề tài bay đầy trời, trước đó không lâu còn phát sinh chuyện Lạc Phỉ cùng chủ tịch tập đoàn Khôn Long Cố Phiên Vũ, hiện tại liền thành Liễu Khinh Ca cùng Hoa Ngữ An, đề tài đồng tính tuy rằng mới mẻ, nhưng cũng rất nhanh liền chìm xuống.
Bởi vì đương sự căn bản không để trong lòng, người xem náo nhiệt tự nhiên cũng sẽ cảm thấy không thú vị.
Nhưng các nam nhân trong công ty đều không nhịn được cảm thán một câu... Mỹ nữ đều thành bách hợp... Thật là đau thấu nội tâm, cũng may đẹp mắt... coi như duy nhất an ủi.
Liễu Khinh Ca mấy ngày này đều mời bảo tiêu bảo hộ mình cùng Hoa Ngữ An xuất nhập, Minh Dật Nhiên nơi đó cũng không có động tĩnh gì, Minh Kỳ Nhiên càng giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, thật là làm người cảm thấy tò mò.
Liễu Khinh Ca cũng bắt được tư liệu thuộc về Minh Kỳ Nhiên từ trên tay Lý quản gia của Liễu Tiêu Nguyệt.
Liễu Khinh Ca cầm phần văn kiện kia, ngồi trên sô pha ở trong nhà Liễu Tiêu Nguyệt, không nói một lời.
"Cái kia... Tỷ... Ngươi... Về sau trước khi đến gọi ta một tiếng, nếu không... Ngươi xem hiện tại rất xấu hổ."
Liễu Tiêu Nguyệt là mặc xong quần áo rồi mới đi ra, vốn dĩ là nàng muốn tối hôm nay đẩy ngã Lê Kiều Kiều, ai biết Liễu Khinh Ca đột kích kiểm tra phòng, mở cửa nháy mắt liền xấu hổ...
Hiện tại Lê Kiều Kiều còn đang ở trong phòng không dám đi ra, bởi vì nàng cũng không biết phải đối mặt như thế nào cùng Hoa Ngữ An.
"Về sau... Nhớ rõ đóng cửa cho kỹ."
Đúng vậy, cửa nhà Liễu Tiêu Nguyệt chỉ là khép hờ, thời điểm Liễu Khinh Ca nhìn thấy, liền lo lắng, nàng sợ có kẻ xấu vào nhà Liễu Tiêu Nguyệt, chỉ là thời điểm vừa đẩy cửa ra, nàng thấy được hai người quần áo không chỉnh tề đang ở trên sô pha hôn nồng nhiệt, nàng cùng Hoa Ngữ An đều quay đầu đi, coi như cái gì cũng không nhìn thấy...