Đàn Chị, Con Gái Chị Sao Lại Giống Em?

Chương 17



Mẹ Lương nhìn hai người đang e thẹn hạnh phúc trong tiệm pizza, dừng chân, hóa đá, bà không nhìn lầm chứ, con gái Lương Tiểu Nhạc của bà hôn hôn cô gái ngồi đối diện nó! Hôn nữ giới! Nữ giới…

Dì Triệu thấy mẹ Lương bên cạnh đứng ngây ra như phỗng, sắc mặt tái nhợt, vội hỏi: “Làm sao vậy?”

“A?” mẹ Lương như vừa tỉnh mộng, “Không có việc gì, không có việc gì, chúng ta đi nhanh lên thôi”

Nói xong mẹ Lương túm dì Triệu bước nhanh rời đi, tại lúc dì Triệu không chú ý còn quay đầu lại thâm sâu nhìn thoáng qua Lương Tiểu Nhạc, Tống Nhu, còn có Tống Nhạc Hề. Cho nên cô gái kia chính là mẹ Hề Hề?

Dì Triệu chỉ mơ hồ thấy một người rất giống Tiểu Nhạc đang cùng ngồi ăn với một cô gái, nên mẹ Lương cho rằng chuyện xấu của Lương gia bị dì Triệu phát hiện.

Trạng thái của mẹ Lương dọc theo đường đi cũng không tốt, bà qua loa đáp lại lời quan tâm của dì Triệu rồi vội vã trở về nhà.

Về đến nhà, ngồi trêи sô pha, bầu không khí yên tĩnh bầu giúp cho mẹ Lương đem mọi chuyện sắp xếp lại một lần nữa, bỗng nhiên vỗ đùi, bà rốt cuộc cũng biết được nguyên nhân vì sao Lương Tiểu Nhạc không về buổi tối, căn bản không phải là tăng ca mà là đi hẹn hò, hơn nữa đối tượng nói chuyện yêu đương vẫn là một cô gái!

Mẹ Lương trong cơn giận dữ khởi động điện thoại, dùng công phu sư tử hống: “Lương Tiểu Nhạc, mày nhanh cút về nhà cho tao!”

Một nhà Lương Tiểu Nhạc đang hân hoan sung sướиɠ hưởng thụ bữa cơm thì nhận được đòn sư tử hống của mẹ già qua điện thoại, mí mắt nháy liên tục, Tống Nhu nói chắc trong nhà cô có việc, nhanh chóng ôm lấy Tống Nhạc Hề lái xe đưa cô về nhà.

Dưới lầu, Tống Nhu lo lắng nhìn Lương Tiểu Nhạc: “Thực sự không cần chị cùng em đi lên sao?”

“Không cần, không có chuyện gì, khẳng định là mẹ em lại phát hiện ra lỗi em phạm lúc trước thôi, bà luôn thích làm người khác giật mình”, Lương Tiểu Nhạc xoay người ôm lấy Tống Nhạc Hề, “Chỉ là không thể cùng Hề Hề ăn xong pizza”

“Không có gì đâu Nhạc Nhạc, ngày mai Nhạc Nhạc lại ăn cùng con, hiện tại bà gọi Nhạc Nhạc có việc, Nhạc Nhạc đi nhanh đi, Hề Hề sẽ ngoan ngoãn”

“Tốt, Hề Hề thật ngoan!” nói xong hung hăng hôn lên khuôn mặt béo mập nhỏ nhắn của Tống Nhạc Hề.

Lương Tiểu Nhạc nhìn Tống Nhu xe đi mới xoay người lại nhìn cửa sổ nhà mình một chút, hít sâu một hơi, lấy khí thế đi lên lầu.

Vừa vào cửa, Lương Tiểu Nhạc cảm thấy bầu không khí nặng nề, cô bình tĩnh đi về hướng mẹ Lương, cười hỏi: “Mẹ, mẹ tìm con?”

Mẹ Lương giương mắt nhìn thoáng qua dáng tươi cười nịnh nọt của Lương Tiểu Nhạc: “Hôm nay mày đi đâu?”

“Con, con đi tăng ca đó, mẹ nói gì thế, mẹ gọi điện thoại đến làm con cho rằng trong nhà có chuyện gì xảy ra, việc cũng không kịp bàn giao mà nhanh chóng chạy về”

“Tăng ca? Tăng ca mà đến nhà trẻ đưa đón con nít! Mày đi đâu hả Lương Tiểu Nhạc, lừa mẹ mày cũng không nháy mắt. Nếu tao không hỏi Tiểu Thất thì làm sao biết đây, mày mau nói sự thật cho tao nghe, có phải mỗi ngày mày đều đưa đón con gái nhà người ta đi học không!”

“Đó, con bé là con gái của sếp con, đưa đón con bé cũng nằm trong nội dung tăng ca của con” Lương Tiểu Nhạc cẩn thận trả lời.

“Được, giờ không nói chuyện mày tăng ca, tao hỏi mày, có phải mày đang yêu không?”

“Không có…”

“Nói thật đi!” mẹ Lương nóng nảy.

“Có” Lương Tiểu Nhạc đáp.

“Yêu ai?”

“Mẹ không biết đâu”

“Không nói sao? Nhắc cho mày biết, vừa rồi tao đi ngang qua tiệm pizza, chính mày làm gì trong đó thì chính mày rõ ràng!”

Lương Tiểu Nhạc nghe xong, trợn tròn mắt, lẽ nào mẹ già thấy mình hôn môi đàn chị? Ngoại trừ điều này cô cũng không làm hành động nào khác để cho mẹ già nhìn thấy được a.

“Mẹ, mẹ đã thấy cái gì?” Lương Tiểu Nhạc cẩn cẩn thận thận mà hỏi.

“Hừ” mẹ Lương cười lạnh một tiếng, “Tao xem thấy con gái tao hôn một cô gái!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.