Giới thiệu:
Nhờ trưởng bối sắp xếp buổi hẹn coi mắt, Cố Ảnh được gặp lại cậu con cưng của trời mà thời thiếu nữ cô từng đeo đuổi —— Giang Tuân.
“Có cần phải tự giới thiệu mình nữa không?” Dáng vẻ người đàn ông biếng nhác, giọng điệu công tư phân minh: “Hay cứ trực tiếp bỏ qua nhỉ?”
“Sao phải bỏ qua?” Cố Ảnh giương mắt: “Chúng ta có quen biết gì đâu.”
Giang Tuân thoáng bất ngờ đôi mày hơi nhướng lên, ung dung nhìn thẳng vào cô.
Cố Ảnh ngẩng mặt đối diện với ánh nhìn chằm chằm táo tợn của đối phương được một lát thì đầu dần cúi thấp xuống, khí thế yếu hẳn đi, tầm mắt cũng chuyển sang hướng khác.
Nghe đằng trước mặt mình vang lên tiếng cười khẽ: “Trốn tránh cái gì?”
“......”
“Chột dạ?”
***
Buổi tối hôm nào đó sau khi hai người ở bên nhau.
Giang Tuân đứng ngoài ban công hút thuốc, Cố Ảnh đã uống chút rượu bước đến ôm lấy anh từ phía sau.
Người đàn ông thong thả dụi tắt điếu thuốc, xoay người tách Cố Ảnh đang muốn nhào vào lòng anh ra: “Trước mắt, đừng làm nũng.”
Anh hất cằm lên chỉ về hướng bàn trà, chiếc điện thoại di động cũ nằm trên đấy cất giữ chứng cứ cô bạc tình bội nghĩa: “Không định giải thích à?”
Bình luận truyện