Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh

Chương 24: Kết hôn rồi yêu



Thư ký Tiểu Chu của Tư Thừa Nam vô cùng tán thưởng cuộc hôn nhân của ông chủ.

Tiểu Chu một lòng muốn đi theo ông chủ gầy dựng sự nghiệp lớn lao, hiện tại cậu đang độc thân, trừ công việc ra thì giới nữ mà cậu liên hệ nhiều nhất đó là thư ký của bà chủ.

Một ngày nào đó mà Tiểu Chu lấy vợ, nhất định cũng sẽ cưới một người độc lập tự chủ như bà Tư vậy, làm một nhà nội trợ hiền từ không ảnh hưởng đến phát triển sự nghiệp của chồng mình.

Người làm chuyện lớn sao có thể câu nệ yêu đương nhắng nhít?

Gần đây tín niệm của Tiểu Chu sụp xuống, ông chủ vẫn anh minh quyết đoán như ông chủ lúc xưa, nhưng trong hành trình làm việc của anh lúc nào cũng sẽ có khoảng thời gian nấu cháo điện thoại với vợ, một ngày ba lần, một lần mười phút.

Phần việc của cậu loại bỏ hoàn toàn việc liên hệ với Trần Trúc về sắp xếp lịch trình của vợ chồng Tư Thừa Nam, mà ông chủ tự mình ra trận.

Đã một tuần cậu không nhận được wechat của Trần Trúc cũng như điện thoại, giới nữ gần nhất liên hệ giọng nói còn không êm tai bằng Trần Trúc.

Giữa trưa 12 giờ 40 phút, Tiểu Chu mang cơm trưa đi vào trong phòng sếp tổng, Tư Thừa Nam vẫn còn đang gọi điện thoại cho bà xã, biểu cảm dịu dàng, ngữ điệu ôn hòa, anh nói: “Không được bỏ bữa.”

“Em không mập, có béo anh cũng thích.”

Còn nói, “Ngoan nào.”

Trước khi idol hôn môi qua điện thoại, Tiểu Chu đã vắt chân lên cổ chạy trối chết, sau khi rời khỏi đấy cậu còn gọi điện thoại đến cho thư ký Trần hỏi thăm:

【Chào cô, cô Trần, dạo gần đây vợ chồng sếp Tư rốt cuộc là bị làm sao vậy?】

Qua vài phút Trần Trúc mới trả lời lại, 【Yêu đương đó】

Tiểu Chu không cách nào hiểu được chuyện kết hôn hai năm mới bắt đầu yêu đương, gửi lại dấu ba chấm qua.

Trần Trúc đáp, 【Tôi có hai vé xem ca nhạc, tám giờ tối nay, anh Chu có hứng thú không?】

Tiểu Chu không hứng thú với ca nhạc, cậu thấy so với nghe nhạc cổ điển thì không bằng nghe Trần Trúc nói chuyện, vậy nên sau khi nhìn lại lịch trình hôm nay 5 giờ sẽ tan tầm, cậu nói 【Được】

Mặt khác Tào Giai Giai đang ăn tối cùng với chồng, tại một nhà hàng mới mở ở trung tâm thương mại Thịnh Giai.

Chủ bếp tự mình chiêu đãi hai vị khách quý, cũng cố ý làm điểm tâm ngọt vì Tào Giai Giai, ăn uống no nê Tào Giai Giai dẫn theo chồng về lại văn phòng.

Tư Thừa Nam cởi tất chân váy dài của cô ra ngồi xổm blowjob cho Tào Giai Giai cả buổi trời.

Tào Giai Giai cắn môi, gương mặt đỏ rực bắn ra trên mặt Tư Thừa Nam.

Sau đó hai người làm tình trên bàn, trước cửa sổ sát đất, trên sô pha, trên sàn nhà.

Vào từ sau, nữ trên, đứng, quỳ, Tư Thừa Nam bắn đầy một thân bà xã.

Công tác rửa sạch do sếp Tư tự mình làm, Tào Giai Giai nằm trên sô pha với anh bắt đền cái thảm bị anh làm bẩn, cả cái đệm tựa và sô pha nữa.

“Đổi, đổi mới hết.”

Tư Thừa Nam lập tức gửi wechat yêu cầu Tiểu Chu sắp xếp xử lý, còn hỏi Trần Trúc thương hiệu yêu thích.

Một lát sau Tiểu Chủ mới trả lời, trả lời xong thì hỏi Trần Trúc có thích không? Có cứng không? Chịch vậy có đủ sâu không?

Sắp tới có một cuộc xã giao quan trọng là kỷ niệm vàng ngày đám cưới của ba mẹ Lâm Niệm, toàn bộ tiệc sẽ giao cho con gái Lâm Niệm xử lý, Lâm Niệm bận rộn trăm bề mới vớt ra được chút thời gian rảnh rỗi đi dạo phố với bạn thân Tào Giai Giai.

Tào Giai Giai đang khó khăn trong việc chọn quà cho ba Lâm mẹ Lâm, cần Lâm Niệm giúp chọn một món.

Hai người ăn xong thì đến một cửa hàng trang điểm chuyên dụng để mua đồ.

“Muốn đổi phấn nền, có đề cử gì không bạn hiền?” Tào Giai Giai đưa ra mấy loại phấn nền cho bạn thân kiêm cố vấn, lại không thấy đối phương trả lời, quay đầu liền nhìn thấy gương mặt tức giận của Lâm Niệm đang nhìn về một cô gái đằng xa, “Nhìn gì thế?”

“Kia kìa, cái người đang ngồi ở Bích Xuân Viên đó.” Tào Giai Giai khinh khỉnh.

“Nhìn không giống mà.” Tào Giai Giai cũng nổi lên thú tính, quý cô kia là tình nhân mà ba Lâm Niệm nuôi bên ngoài, ba Lâm Niệm nuôi phụ nữ bên ngoài không chỉ có mỗi một cô này, nhưng lại là người có sức chiến đấu mạnh nhất. Trong di chúc mới nhất của ông ta thế mà còn có để lại cô ta, một nhân tình thậm chí còn không có con.

Lâm Niệm mất hứng thú đi dạo phố, kéo Tào Giai Giai đến một ngồi ngồi xuống uống nước.

“Cho cậu xem cái thú vị.” Lâm Niệm móc điện thoại ra mở vào album ảnh.

“Đù! Vãi thế.” Vì vấn đề góc độ…nhân sinh, khuôn mặt nữ chính không lọt vào hết ống kính, nhưng cũng có thể nhận ra được đó là nhân tình có khí chất không tầm thường vừa nãy.

“Đây là….”

“Ba tớ cho phép, thấy người đằng sau không? Theo ba tớ hai mươi năm rồi đấy.”

Tào Giai Giai thật sự không biết nên nói cái gì, vì nói gì cũng đều không thích hợp, cũng mất đi hứng thú với bữa tiệc đám cưới vàng này, ba lâm mẹ Lâm cũng xem là những bậc phụ huynh mà Tào Giai Giai quen thuộc, bây giờ biết chuyện riêng như thế, Tào Giai Giai cảm thấy bản thân không có cách nào khống chế được nét mặt của mình.

Bản thân còn như thế, khỏi phải nói con gái ruột Lâm Niệm sẽ như thế nào.

“Có được không chị em?” Lâm Niệm bắt lấy tay Tào Giai Giai hỏi, lòng bàn chân của Tào Giai Giai lạnh lên.

“Phụ thuộc vào việc cậu muốn tớ làm gì đã….”

“Tào Giai Giai!”

“Nói nghe xem…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.