Sau khi kết hôn, tất cả những mối quan hệ ngoài luồng đều do Tào Giai Giai xử lý.
Ban đầu Tư Thừa Nam vẫn còn hơi không tình nguyện và nghi ngờ về việc hai người phải giả vờ ân ái để đối phó với bạn bè người thân, hai năm hôn nhân anh cũng không có dự định để cho bà Tư xuất hiện công khai trước bạn bè và đồng nghiệp.
Nhưng Tào Giai Giai lại không cho anh cơ hội do dự.
Lần đầu tham dự tiệc thương nghiệp cần dẫn bạn đôi, cả quá trình thật sự khiến Tư Thừa Nam rất vừa lòng, đầu tiên thì Tào Giai Giai đã làm tốt công tác chuẩn bị, nắm rõ trong lòng bàn tay tin tức của từng khách quý, khi có người đến nói chuyện với Tư Thừa Nam thì Tào Giai Giai đã trò chuyện rất vui vẻ với những phụ nữ đi cùng, hơn nữa còn duy trì việc lui tới rất tốt đẹp.
Tư Thừa Nam bàn chuyện lớn luôn dựa vào thực lực của công ty, tuy nhiên tình bạn của vợ cùng gia đình đối phương đã mang đến cho anh sự giúp đỡ tinh tế.
Tào Giai Giai cũng bổ sung thêm hình ảnh cá nhân của Tư Thừa Nam rất rõ ràng, nhiều đơn vị hợp tác lơ đãng nhắc đến vợ Tư Thừa Nam đều dành những lời khen có cánh.
Tư Thừa Nam không thể giải thích tại sao bản thân lại chủ động cho Tào Giai Giai phụ trách mối quan hệ xã giao.
Tư Thừa Nam bị người nhà sắp xếp đi xem mắt cũng trên dưới nửa năm trời, mỗi một đối tượng xem mắt đều được xét duyệt dựa trên tiêu chuẩn cụ thể, nhưng đến khi Tào Giai Giai xuất hiện, điều duy nhất mà anh suy xét là một cuộc hôn nhân giả sẽ có ảnh hưởng đến tương lai của cô như thế nào.
Tư Thừa Nam vốn đã bị kích động muốn điên, vừa cởi quần lót của cô mà tay đã đầy nước, anh muốn bắn ngay.
Nhét bên trong nơi ẩm ướt nóng hổi nửa ngày trời, bị lớp thịt huyệt bên trong liếm mút, gân xanh trên mặt Tư Thừa Nam nổi cuồn cuộn.
Tào Giai Giai quay đầu nhìn biểu cảm kiềm chế của anh là ướt tợn, ngửa ra sau bám lấy cổ anh trao cái hôn sâu, mông lại chuyển động cọ hai vòng, đầu Tư Thừa Nam nổ đùng đoàng ong ong.
Tào Giai Giai bị bắn đầy mông, Tư Thừa Nam cầm khăn ướt lau hai cái, càng lau càng ra nước nhiều, Tư Thừa Nam lại cứng.
“Còn muốn chịch em.” Tư Thừa Nam vỗ mông cô bình tĩnh nói.
Tào Giai Giai cười, xoay người cưỡi lên trên đùi anh, ngồi xuống mặt đối mặt, đầu lưỡi liếm lám dọc theo vành tai anh xuống, khẽ nói, “Dã chiến nhé ~”
Tư Thừa Nam không đồng ý, nhưng anh vẫn không nhịn được thông qua cửa xe nhìn ra cảnh tượng ở bên ngoài, thuận tiện chịch dã chiến Tào Giai Giai một lần trong đầu.
Hơi thở của anh rõ ràng mang theo tức giận, Tào Giai Giai chơi đủ rồi, lấy điện thoại ra cho anh đọc tin nhắn, đã sớm đặt phòng cao nhất trong câu lạc bộ rồi.
“Chồng ơi ~ thuốc của em hết rồi ~ lần sau anh nhớ phải mang bao đó ~” Cô nói.
Tư Thừa Nam cười lạnh, véo cằm cô hôn xuống, đôi ngươi tính thế, thầm nghĩ mang cái cục shit.
…..
Bầu không khí buổi tụ tập đang rất căng thẳng.
Từ năm cấp hai Lâm Niệm đã ra nước ngoài học, quen Hà Nhạn Như là chuyện từ rất lâu, nhưng ba luôn có phụ nữ khác ở bên ngoài chưa từng dừng lại, cô vừa chán ghét vừa không muốn có bất cứ tiếp xúc nào với những người phụ nữ đó.
Thật sự nghiêm túc điều tra thân phận của Hà Nhạn Như là khi vô tình phát hiện ra bà ta chen chân trong di chúc, tuy rằng chút đó không là gì so với gia nghiệp của nhà họ Lâm.
Đoạn video Hà Nhạn Như và đám thuộc hạ của ba Lâm quan hệ tập thể là do chị gái cô lấy được, các cô từ nhỏ đã nhìn mẹ chịu ấm ức và nhẫn nhịn, không chịu được chuyện Hà Nhạn Như đắc ý như thế.
Thang Tư Mẫn không quen biết Lâm Niệm, nhưng Lâm Niệm lại chào hỏi cô ta, tự giới thiệu dòng tộc, nói tên ba mình, Thang Tư Mẫn lập tức trắng mặt.
Bạch Tương cũng xem như là người từng trải qua sống chế, nhưng khi đối diện với tình cảnh này vẫn thấy da đầu tê dại, phụ nữ bày mưu còn đáng sợ hơn ung thư, nhắn tin wechat hỏi Tư Thừa Nam đang chết dí ở đâu rồi.
Thang Tư Mẫn không muốn ở đây nữa, nói với Hoắc Địch mình phải đi.
Lâm Niệm đứng lên đuổi theo, Bạch Tương vừa định ngăn cản, Vương Nghệ đã đi lên ngăn anh ta lại.
“Thang Tư Mẫn.” Lâm Niệm đuổi theo đến đường lớn gọi tên cô ta, Thang Tư Mẫn quay lại.
Lâm Niệm nhìn thoáng qua Hoắc Địch bên cạnh, cười, “Ông chủ Hoắc luôn nghiêm túc trong chuyện tình cảm, không ngờ lại ở bên cô Thang.” Nói rồi lại dời mắt quay sang nhìn Thang Tư Mẫn, vẻ mặt đầy trào phúng, “Quả nhiên là được di truyền từ mẹ ruột, khả năng trên giường quá lợi hại, không ngớt quân tử phải quỳ gối giữa hai chân cô Thang đây.”
“Ba cô cũng là quân tử sao?” Thang Tư Mẫn cũng cười.
Lâm Niệm không tức, cũng không hề tỏ ra bị mạo phạm, “Vậy nên kỹ thật lẳng lơ của cô Thang còn cao hơn mẹ cô một bậc.”
Lúc này Hoắc Địch lên tiếng, nhàn nhạt nói đi thôi, Lâm Niệm nhìn biểu hiện của Hoắc Địch, lòng càng sảng khoái, cô ấy không tin Thang Tư Mẫn có thể trèo lên Hoắc Địch, hiện tại xem ra Hoắc Địch cũng không có ý định che chở cho người bạn nữ đi cùng này.
Thang Tư Mẫn xoay người rời đi cùng Hoắc Địch, được hai bước thì bị gọi lại.
Lâm Niệm đi lên trước, một cái tát vang dội lướt qua, Thang Tư Mẫn bị đánh mà váng vất cả đầu, khó khăn lắm mới đứng vững, ngẩng đầu lên liền thấy Tư Thừa Nam đang đứng từ xa nhìn cô ta.
Ánh mắt Tư Thừa Nam nhìn cô ta có sự đồng tình, có thương hại, lại mất đi sự dịu dàng từ lâu, trong lòng anh đang ôm Tào Giai Giai, còn nâng tay lên che hai tai cô.
Số ánh mắt đánh giá không quá nhiều của những người đi trong đại sảnh khiến Thang Tư Mẫn cảm thấy không chịu đựng nổi, cái tát của Lâm Niệm cùng sự trơ trẽn nặng nề không khiến Thang Tư Mẫn cảm thấy đê hèn.
Cô ta không làm sai gì cả, khi không cô ta ăn phải cái tát này là đang gánh lấy sự sỉ nhục và trừng phạt cho việc mẹ cô ta dâm đãng chen chân vào nhà người khác.
Nhưng Tư Thừa Nam lại ôm vợ vào lòng bảo vệ, cứ như người bị thương là cô ấy vậy.
Anh thật sự từng yêu em ư?
Thang Tư Mẫn muốn hỏi, nhưng cô ta không mở lời được, chỉ lẳng lặng đứng đó, nhìn Tư Thừa Nam, thật lâu sau lòng cũng lặng đi.