Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

Chương 28: Giữ Xác Vòi Tiền





“Ưu tiên người chết? Con đĩ này ưu tiên chỗ nào? Ưu tiên cái bụng à!”“Chúng mày luôn mồm luôn miệng, nói nó ở với tao sẽ bị tao hại! Giờ về nhà họ Cố chúng mày, thì sướng chỗ nào? Kể cả tao bảo nó đi bán! Cũng không để nó ễnh cái bụng ra!”“Tao không cần biết! Một trăm vạn! Không đưa, tao rạch nát mặt nó luôn bây giờ!” Thần sắc Từ Hồng Mai càng ngạo mạn, còn xen lẫn nét tham lam mãnh liệt!Bạch sự Trương nhíu chặt lông mày, sắc mặt vô cùng khó coi.Tôi vô cùng ân hận, cũng trách mình sao lại nóng vội thế, kể ra cứ đợi thêm vài phút, đợi Cố Nhược Lâm ra nói chuyện rõ ràng...!thì đã chẳng đến mức gây ra rắc rối lớn cho nhà họ Cố thế này!Từ Hồng Mai giữ xác vòi tiền! Làm gì còn chút đau thương nào, hơn nữa bà ta còn luôn mồm con đĩ!Hoàn toàn giống những gì bạch sự Trương nói! Bà ta còn trông chờ vào xác con gái để kiếm một món từ nhà họ Cố!“Được! Một trăm vạn! Tôi đưa!”Mắt nhìn con dao trên tay Từ Hồng Mai sắp rạch vào mặt xác chết Cố Nhược Tầm, Cố Nhược Lâm nghiến răng, nói từng chữ một.Vẻ hung tợn trên mặt Từ Hồng Mai, liền biến thành nụ cười mãn nguyện.Mắt bà ta híp lại thành một đường: “Mày đừng có định lừa tao, chuyển tiền vào tài khoản này, tao sẽ thấy tin nhắn thông báo ngay!”Nói rồi, Từ Hồng Mai vứt qua một mảnh giấy.Tôi nhìn há hốc mồm, bà ta thế này là chuẩn bị kĩ càng mới đến! Đến số tài khoản cũng chuẩn bị sẵn!Bảo vệ bước lên trước, nhặt mảnh giấy lên.Cố Nhược Lâm mím môi, lấy điện thoại, chuyển khoản cho Từ Hồng Mai.Mấy phút sau, Từ Hồng Mai cười tươi như hoa, bà ta cầm điện thoại, kích động đến run cả tay.“Tiền vào tài khoản rồi đúng không? Bây giờ bà có thể buông chị tôi ra, rời khỏi đây được rồi.” Khuôn ngực Cố Nhược Lâm hơi phập phồng, cô ta nhìn chằm chằm Từ Hồng Mai, nói từng từ một.Từ Hồng Mai lắc đầu: “Đi? Xác con gái tao ở đây, sao tao phải đi?”Cố Nhược Lâm ngẩn người, cau mày nói: “Bà đòi tiền, một trăm vạn tôi đã đưa rồi, bà không đi, còn muốn ở lại làm gì? Chị tôi mất rồi, giờ đang làm tang lễ cho chị ấy, rồi chôn cất cho tử tế, sao bà cứ phải dây dưa mãi thế?”Từ Hồng Mai dựa vào quan tài, sờ lên mặt Cố Nhược Tầm, dường như đang hồi tưởng điều gì đó, trong mắt ánh thêm vài phần hung hãn, và vài phần tham lam.Bà ta đột ngột nhìn sang Cố Nhược Lâm, lạnh băng nói: “Đúng ra, con gái tao mới là nhị tiểu thư nhà họ Cố, mày căn bản không có cơ hội sinh ra ở nhà họ Cố!”“Mẹ mày, cái con đàn bà đê tiện ấy gả vào nhà họ Cố, chiếm mất chỗ của hai mẹ con tao, tất cả những gì mày có, đáng lẽ ra đều là của con gái tao!”“Đưa một trăm vạn mà đòi bảo tao đi? Bố thí cho ăn mày à?”“Chuyển khoản thêm năm trăm vạn nữa! Tao mới đi! Nếu không, tao với con gái tao chết thối ở đây, cũng quyết không nhích nửa bước!” Vừa nói, Từ Hồng Mai vừa như bị cái gì đó kích động mạnh, đâm một nhát vào cổ xác chết! Dòng máu đỏ đen, đặc sệt chảy ra từ vết cắt.Bất chợt, tôi cảm giác nhiệt độ trong sân, trở nên lạnh lẽo hơn nhiều...!Trong chớp mắt, khiến người ta thấy như rơi vào động băng vậy!Sắc mặt của bạch sự Trương thay đổi triệt để, lão gầm khẽ: “Con điên này! Con bé đang mang thai, vốn đã chết không cam tâm, mày còn dám làm tổn thương xác chết! Nó xác biến bây giờ!”Tôi cũng nắm chặt nắm đấm, luồng khí lạnh ở sống lưng, cứ thế chạy dọc lên.Bạch sự Trương nói không sai, xác mẫu tử rất dễ hóa sát.Chỉ cần có người làm tổn thương xác chết, là sẽ có khả năng gây xác biến hóa sát! Nếu làm tổn thương đến cái thai trong bụng, thì chắc chắn sẽ lập tức hóa sát! Xác mẫu tuyệt đối không cho phép ai làm hại đến con của nó!“Lại còn chết không cam tâm? Con đĩ này bị người ta làm cho ễnh bụng ra! Đầu óc nó cũng nát rồi, thì biết gì mà không cam tâm?!” Bộ dạng Từ Hồng Mai hoàn toàn điên loạn, lúc cầm được tiền, thì đổi mồm gọi con gái, lúc này, lại bắt đầu gọi con đĩ.Dường như bị câu nói của bạch sự Trương kích động, bà ta dùng sức kéo con dao, lập tức cổ của xác chết, bị rạch một đường dài!“Tôi đưa! Bà dừng tay lại!” Sắc mặt Cố Nhược Lâm từ đỏ chuyển sang tái nhợt, hoàn toàn là do sợ và sốt ruột.Từ Hồng Mai nghe thế mới dừng không tiếp tục kéo dao.Cố Nhược Lâm cắn môi, gằn từng tiếng một: “Tôi hy vọng bà tuân thủ lời hứa, nếu bà cầm được tiền rồi, vẫn cứ tiếp tục mở miệng đòi tiền, tôi chỉ còn cách báo cảnh sát, rồi giao cho trưởng bối nhà họ Cố xử lý, bố tôi cũng không ngăn được.


Đến lúc đó bà chắc chắn phải ngồi tù!” Rõ ràng, Cố Nhược Lâm vẫn không mất hết lý trí, tiến hành điều đình với Từ Hồng Mai như thường.Sắc mặt Từ Hồng Mai lạnh nhạt hơn nhiều: “Chuyển tiền nhanh lên, không phải lải nhải mãi thế.”Cố Nhược Lâm cúi đầu thao thác chuyển tiền trên điện thoại.Mấy phút sau, Từ Hồng Mai nhìn điện thoại, vui mừng đến đỏ cả mắt.Bà ta cũng không kéo xác chết nữa, lập tức buông tay!Xác chết Cố Nhược Tầm nghiêng nghiêng ngả ngả rơi từ trong quan tài ra.


Ban nãy cô ta bị Từ Hồng Mai kéo ra ngoài quá nhiều, hoàn toàn trượt ra ngoài theo quán tính.Từ Hồng Mai loạng choạng bước ra ngoài cổng.Bà ta cười như điên, mồm còn đang lẩm bẩm, có thể đánh ván lớn rồi, phải thắng hết lại chỗ đã thua.“Tiểu thư, có báo cảnh sát không?” Bảo vệ đến bên hỏi nhỏ vào tai Cố Nhược Lâm.Cố Nhược Lâm khàn giọng nói: “Trông chừng bà ta, bà ta rời đi là xong, không dính dáng gì đến thứ phiền phức này nữa là được.” Bảo vệ gật đầu, cùng với những người làm khác nhà họ Cố đi ra ngoài.Bạch sự Trương vội vàng đến bên quan tài, đặt xác chết nằm thẳng ra đất.Tôi cũng vội qua giúp.Trên cổ xác chết, vết rạch ít nhất cũng phải dài hơn mười phân, coi như bị cắt chéo một đường hết cả cổ.Bạch sự Trương cẩn thận rút con dao găm ra, đầu mày nhíu chặt: “Phải khâu lại, phiền phức to rồi, mong là đến tối không bị bật xác.”Tôi cố gắng trấn tĩnh, nói nhỏ: “Chỉ cần bắt đầu đỡ âm linh, xác mẫu chắc là sẽ không có chuyện gì, đợi chú Văn Tam mang đồ nghề qua, cháu lập tức đỡ âm linh!”Cúi đầu nhìn ngôi thai, tôi hồi tưởng lại những chuyện bà nội đỡ âm linh mà mình nghe trước đây, ngôi thai chắc là có thể chỉnh lại được.Bạch sự Trương lãnh đạm với tôi hơn hẳn, chỉ ừ một tiếng không cảm giác gì.Lão lôi kim chỉ từ cái túi vải đeo trên người ra, khâu vết thương trên cổ Cố Nhược Tầm lại.Tôi đứng dậy, đi đến trước mặt Cố Nhược Lâm, vô cùng hối hận nói: “Cố tiểu thư, chuyện này đều trách tôi không tìm hiểu rõ ngọn ngành, hiểu nhầm nhà họ Cố, ca đỡ âm linh này tôi không lấy tiền công, nhất định sẽ xử lý thỏa đáng chuyện này.”Cố Nhược Lâm cười gượng gạo, mắt cô ta có chút đỏ: “Tiền còn đỡ, đối với nhà họ Cố tiền không là gì cả, chỉ là chị tôi bị làm cho thảm hại như thế này...!La âm bà, đứa bé trong bụng chị tôi, chỉ còn cách nhờ anh đỡ ra, nhà họ Cố chắc chắn không keo kiệt đâu.”“Hơn nữa chuyện này cũng không trách anh được, anh chỉ là tốt bụng...”Cố Nhược Lâm càng nói, tôi càng ngại.Cũng may, cô ta không tiếp tục chủ đề này, mà nói với tôi chuyện mổ đẻ bố cô ta đồng ý rồi, chỉ cần đảm bảo chị cô ta không gây loạn là được.Mười mấy phút sau, bạch sự Trương đã khâu xong cho xác chết, hỏi tôi có cần chuẩn bị thêm gì không, đỡ âm linh ở trong phòng hay ở ngoài, lão bảo tôi dặn dò trước, để bảo người đi chuẩn bị luôn.

Tốt nhất trời tối cái là đỡ âm linh luôn, hy vọng có thể trấn được xác!Chứ không, ban ngày loạn như thế này, đến tối quá nửa là sẽ có chuyện!Tôi trầm ngâm một lát, rồi nói: “Trong phòng chắc chắn sẽ tốt hơn ở ngoài, cứ để ở cái giường mà ngày thường cô ta nằm ngủ, đun một nồi nước sôi, khăn mặt sạch, quần áo trẻ sơ sinh, đều chuẩn bị sẵn.”“Ngoài ra, chuyện quan trọng nhất.”Tôi quay đầu nhìn Cố Nhược Lâm: “Bố cô có đến không? Phải đặt tên cho đứa bé, sau khi đỡ âm linh xong, phải đưa vào thờ cúng trong từ đường, thời hạn một năm.”Mặt Cố Nhược Lâm lập tức biến sắc.“Đặt tên không có vấn đề, nhưng bắt buộc phải vào từ đường sao? Thờ cúng ở chỗ khác có được không?” Cô ta vô cùng mất tự nhiên, hỏi.Tôi cau mày lắc đầu: “Không được, âm thai sở dĩ hung dữ không trị được, là bởi chúng là quỷ mới đầu thai, kết quả kiếp này còn chưa được nhìn thấy mặt trời, còn chưa có tên, thì đã chết trong bụng mẹ, nên oán khí ngút trời.”“Quan trọng nhất là, bọn chúng không có tên trên sổ sinh tử, nên không thuộc âm ti quản lý, mẫu tử liền tâm, một khi âm thai làm loạn, sẽ khiến xác mẫu cũng tác quái theo.”“Đặt tên cho nó, thờ cúng, cho nó được đầu thai, như vậy mới làm nó yên lòng được, nếu không làm được điều này, thì không có cách gì đỡ âm linh được...”“Cái này...” Cố Nhược Lâm cắn môi: “Chuyện này khó quá, những thứ khác bố tôi đều có thể làm được, nhưng chị tôi còn không được vào gia phả...!càng không thể vào từ đường được...”Cố Nhược Lâm vừa dứt lời, trời dường như âm u hơn ít nhiều.Trong sân vô duyên vô cớ nổi gió, tiếng gió u u, nghe như tiếng đàn bà khóc vậy, tôi lạnh run cả người.Sắc mặt bạch sự Trương cũng biến hóa khôn lường.Lão liếc nhìn Cố Nhược Lâm, nói: “Cố tiểu thư, cô gọi Cố nhị đương gia qua đây, tôi với La âm bà có chuyện cần bàn, chuyện này không coi thường được, chứ không sợ là chúng ta đều gặp xui xẻo, nhà họ Cố cũng sẽ có vấn đề.”“Vâng!” Cố Nhược Lâm gật đầu, lại gọi quản gia lại cho chúng tôi sai vặt, rồi mới tiếp tục đi gọi điện thoại cho bố cô ta.Dưới sự sắp xếp của tôi, Cố Nhược Tầm được khiêng vào căn phòng thường ngày hay ở, đặt nằm lên giường.Tôi dùng khăn mặt lau sạch vết máu còn dính trên cổ, tuy là vết khâu như con rết đó nhìn rất kinh dị, nhưng còn đỡ hơn vết rạch toang hoác trên cổ.Không biết có phải vì tôi lau dính lớp trang điểm trên mặt cô ta không, nhưng màu hồng trên má cô ta đã biến mất, thay vào đó là màu trắng xanh, gương mặt dường như cũng bị quắt đi.Lúc này tôi cũng hơi hoảng, có điều bạch sự Trương vẫn tương đối trấn tĩnh, cũng khiến tôi có thêm ít dũng khí, đợi Lưu Văn Tam đến, rắc rối này chắc chắn sẽ được giải quyết.Quan trọng nhất, vẫn là chuyện vào từ đường.


m thai không được đặt tên, không được vào từ đường, không được thờ cúng, thì tuyệt đối không được đỡ âm linh.Tôi chỉnh đốn lại tư duy, nghĩ chuyện chờ lúc bố Cố Nhược Lâm đến, thì phải khuyên ông ta kiểu gì.Theo bản năng, tôi nhìn một vòng quanh phòng.Tất cả trang hoàng ở đây, đều mang nét cổ kính.Giường là loại giường gỗ mộc điêu khắc kiểu cổ.Tôi liếc qua góc phòng, ở đó có một chiếc giày...Con ngươi tôi co lại, lập tức đi đến góc phòng.Đây là một chiếc giày thể thao bẩn thỉu, rõ ràng không phải là giày nữ, mà là giày nam.Tôi cúi xuống nhặt lên, nhìn vào đế giày, là cỡ 43.Thế thì lại càng không thể là của tiểu thư nhà họ Cố.Lẽ nào là người làm nhà họ Cố, làm rơi giày ở đây? Không thể có chuyện đó được.Trong tầm mắt, trên tường còn lộn xộn mấy vết giày.Tôi ngẩng đầu nhìn lên, trên tường ở độ cao hơn hai mét, có một ô cửa hẹp.


Vì là nhà kiểu cổ, nên giữ lại một ô cửa sổ thông gió.Tôi chợt nín thở, trong đầu nảy ra một suy đoán...Đại khái, tôi biết vì sao Cố Nhược Tầm lại mang thai rồi!Hơn nữa, kể cả nhà họ Cố không cho cô ta vào từ đường, kết cục tồi tệ nhất, thì cũng có cách khác giải quyết chuyện thờ cúng âm thai!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.