Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 240: Mục đích của Lôi Đình



Edit: Phi Nguyệt

Tạ Nghị đột nhiên nói: “Cũng chưa chắc, Lôi Vương hiện giờ đang bế quan chuẩn bị đột phá cấp Vương bài sư sĩ, sẽ không có thời gian để ý tới loại chuyện nhỏ này.”

Chuyện Lôi Vương bế quan tấn cấp Vương bài sư sĩ hầu như đã truyền khắp trường, dù bọn họ là học sinh mới cũng biết được ít nhiều. Dù gì trường nam sinh quân giáo có một vị thiên tài siêu cấp như thế cũng muốn tuyên truyền mạnh một chút.

Lăng Lan có chủ ý trong lòng, vội nói: “Chờ một chút, tớ nghĩ đây có lẽ là cơ hội tốt để chúng ta phát triển thế lực của đoàn.”

Lời nói của Lăng Lan khiến ánh mắt mọi người trở nên sáng ngời, bọn họ cố nén sự kích động trong lòng, không dám mở miệng sợ quấy rầy suy nghĩ của Lăng Lan.

Ai cũng biết, đoàn Tân Sinh bây giờ nhìn như rất mạnh, chưa có thế lực nào động tới, nhưng trên thực tế những thế lực kia giống như một cây đao lúc nào cũng treo lơ lửng trên đầu bọn họ, nguy hiểm trập trùng, bởi vì bọn họ không biết khi nào những thế lực kia sẽ ra tay đàn áp, ép buộc bọn họ phải gia nhập.

Những học viên của học viện đồng quân trung tâm từ trước đến giờ đều có thiên phú cực tốt, trong thâm tâm họ luôn có niềm kiêu hãnh của riêng mình nên không muốn bị người khác ép buộc, đây cũng là một trong những nguyên nhân bọn họ nhanh chóng đạt được thống nhất trong việc lập ra đoàn Tân Sinh.

Vốn lúc đầu họ đã nghĩ thế lực đại biểu cho học viện đồng quân của Trương Kinh An là nơi tốt để sinh sống và phát triển trong trường. Đáng tiếc, Trương Kinh An trước đây đã từng thua bọn họ trong trận đấu đại giới, nên những học sinh mới không muốn đi theo một kẻ bại tướng. bọn họ chướng mắt Trương Kinh An, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn ta thất bại ở trường nam sinh quân giáo.

Thêm một nguyên nhân nữa là bởi vì có sự tồn tại của Lăng Lan nên bọn họ càng không muốn gia nhập vào thế lực của Trương Kinh An. Nếu Lăng Lan không ở đây, sẽ có rất nhiều người vì chịu áp lực mà đồng ý, nhưng năm nay có Lăng Lan vào trường. Lăng Lan là người đã lãnh đạo bọn họ chiến thắng trận đấu đại giới năm đó, nay lại thành công cướp đoạt quyền khống chế phi thuyền, không thể nghi ngờ gì nữa, Lăng Lan chắc chắn là người đáng tin cậy nhất cho bọn họ đi theo.

“Kế Quân, cậu nói thử xem, đối phương khiêu khích rõ ràng như vậy, còn không che dấu mình đến từ thế lực nào thực sự chỉ là để giết gà dọa khỉ sao?” Lăng Lan bắt đầu hoài nghi mục đích của đối phương.

Giống như việc để tạo thêm tính uy hiếp thì việc tạo dư luận, khơi mào mâu thuẫn cũng rất quan trọng, nó chứng minh thế lực của bọn họ to lớn, vĩ đại như thế nào, lúc này nương theo thanh thế đang lên cao, thừa cơ thu hút một số học sinh mới ưu tú vào thế lực của bọn họ.

Nhưng việc làm của Lôi Đình lần này có vẻ hơi 

nóng vội, bọn họ vì mau chóng kích lên lửa giận của những học sinh mới mà dùng thủ đoạn vừa cấp thấp vừa thô bạo, dù có thắng thì Lôi Đình cũng phải mang danh ỷ lớn hiếp nhỏ, kiêu ngạo chèn ép người mới, thậm chí còn phản tác dụng làm cho những học sinh mới sinh lòng lo lắng làm giảm hiệu quả muốn thu người của bọn họ. Lăng Lan nghĩ như thế nào cũng thấy có vấn đề.

“Không phải, họ làm vậy là vì sao? Lẽ nào chỉ đơn thuần là muốn chèn ép chúng ta?” Hàn Kế Quân nghĩ không ra mục đích của đối phương. “Tuy nhân số của đoàn chúng ta tương đối nhiều nhưng so ra không là gì với số lượng học sinh mới nhập học năm nay. Phải biết rằng năm nào trường quân giáo cũng có rất nhiều học sinh mới từ các nơi đến theo học.”

Lời của Hàn Kế Quân khiến Lăng Lan đột nhiên nghĩ tới một chuyện, cô nhanh chóng hỏi lại: “Nếu như bọn họ biết thành tích khảo hạch lần này của chúng ta thì sao?”

Thành tích khảo hạch của học sinh mới sẽ được ghi lại trong hồ sơ, mà thành tích này cũng ảnh hưởng đến cách thức bồi dưỡng của các vị sư phụ và cơ sở vật chất, vật tư bọn họ nhận được trong quá trình học trong trường. Hiện tại điều này cũng đã thể hiện ra, nhóm học sinh bọn họ đều được tự lựa chọn môn chuyên ngành, được vào những lớp tốt do các đạo sư giỏi nhất giảng dạy, còn được phân cho những vật tư tốt nhất để bồi dưỡng học tập.

Giống như ban điều khiển cơ giáp Lăng Lan đang theo học, không chỉ có các đạo sư giảng dạy đều là người nổi tiếng, thậm chí những đạo sư chỉ dạy phần thực hành điều khiển cơ giáp cũng là những nhân vật từ cấp Vương bài sư sĩ trở lên. Hơn nữa, khi tiến hành phân phối cơ giáp điều khiển, cô vẫn thường được phân cho những cơ giáp tốt nhất, đương nhiên có thể đẩy thực lực lên cao đến mức nào thì còn phải xem tình hình học tập của chính bọn cô rồi.

Hàn Kế Quân như nghĩ tới điều gì, sắc mặc hơi thay đổi: “Lẽ nào đối phương thực sự có được thành tích khảo hạch của chúng ta? Bọn họ có hacker…” Trong trường quân giáo tất nhiên có cả lớp học dành cho các hacker nên trong các thế lực có một bộ phận hacker cũng là điều bình thường.

“Lẽ nào phòng hộ bảo vệ của trường quân giáo lại kém đến mức đó?” Biết rõ trong trường có hacker mà lại để những tư liệu mật bị lấy đi dễ dàng như vậy làm Hàn Kế Quân cảm thấy rất bất mãn.

“Có lẽ đây cũng là một trong những khảo hạch của trường dành cho những học viên chuyên ngành hacker.” Lăng Lan không cảm thấy lạ, bất kì loại phòng vệ nào cũng sẽ có cách phá, chỉ khác nhau ở chỗ là người thực hiện có thành công hay không thôi.

Câu nói của Lăng Lan khiến Hàn Kế Quân cảm thấy thoải mái hơn, điều này cũng rất có thể xảy ra, muốn cho hacker hao tâm tổn sức phá phòng vệ nhất định phải có đầy đủ lợi ích, mà tư liệu khảo hạch của học sinh mới không thể nghi ngờ là thứ rất hấp dẫn đối với các hacker. Hơn nữa các hacker đó đều nhận chỉ thị từ thế lực của mình.

“Như vậy điều Lan lão đại hoài nghi vô cùng chính xác, bọn họ không phải muốn giết gà dọa khỉ mà mục tiêu của bọn họ là chính chúng ta, trận chiến này xem ra chúng ta trốn không thoát.” Lời nhắc nhở của Lăng Lan, Hàn Kế Quân cũng hiểu nên không khỏi thêm lo lắng.

“Lôi Đình bắt buộc phải làm thế với chúng ta, vì Lôi Vương đang bế quan, thiếu khuyết vị trí đứng đầu nên họ càng phải nhanh tay thâu nhập chúng ta, bọn họ đang sợ những thế lực khác cũng biết tin tức này sẽ chen thêm một chân vào.” Lăng Lan cơ bản đã hiểu rõ mục đích của Lôi Đình. “Xem ra, kết quả khảo hạch của chúng ta, ngoài bọn họ ra vẫn chưa có thế lực khác biết.”

Lăng Lan nhanh chóng nói với Tiểu Tứ ở trong đầu, để nó tới chỗ đầu não trường quân giáo xem có phải thực sự đã có người phá vòng bảo hộ, lấy được thông tin của bọn họ không.

Rất nhanh Tiểu Tứ đã trả lời lại, đúng là có một người thành công lấy được tin tức của bọn họ từ cơ sở dữ liệu, đồng thời còn để lại một tầng phòng hộ mới, ngoài ra còn có một nhóm hacker khác đang ra sức phá tầng phòng hộ kia, xem tiến độ của bọn họ thì không lâu nữa sẽ thành công, tiếp tục lấy được tư liệu.

Lăng Lan đương nhiên không muốn những tư liệu này tiếp tục bị rò rỉ ra ngoài nên bảo Tiểu Tứ gia cố phòng ngự, càng nhiều người biết tin tức này thì đoàn Tân Sinh càng nguy hiểm. Bọn họ lúc này như những đứa trẻ đang giữ hòm châu báu có giá trị, không có thực lực bảo hộ thứ có giá trị thuộc về mình, kết quả cuối cùng chỉ có thể bị những kẻ mạnh khác cướp mất…

Tiểu Tứ vui vẻ đi giải quyết lệnh của Lăng Lan, trước khi đi nó còn tự vỗ ngực bảo Lăng Lan yên tâm, nó dám đảm bảo trong cái thế giới này không có ai vượt qua được tầng phòng hộ nó dựng lên, trừ những người có quyền tiếp xúc với những tư liệu tuyệt mật kia.

“Mặc kệ bọn Lôi Đình có mục đích gì thì lần gây hấn này của bọn họ đối với chúng ta cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.” Lăng Lan giải quyết xong một tai họa ngầm, trong lòng cũng nhẹ nhàng hơn một chút. Hiện giờ cô chỉ cần chuyên tâm đối phó với Lôi Đình là được, cho dù Lôi Đình là thế lực đứng đầu trường quân giáo, nhưng chỉ có một thế lực, áp lực sẽ nhỏ đi rất nhiều.

Hàn Kế Quân hiểu ra, vội nói: “Không sai, chuyện lần này chưa chắc đã xấu đối với chúng ta.”

Tề Long bị những lời nói đầy huyền cơ của lão đại và bạn thân nhà mình làm cho mờ mịt, nhịn không được đành phải mở miệng hỏi: “Rốt cuộc các cậu đang nói cái gì vậy? Gì mà chuyện tốt với chuyện xấu?”

Hiếm khi thấy Hàn Kế Quân không trả lời vấn đề của Tề Long mà tiếp tục nói với Lăng Lan: “Các thế lực khác trong trường vì chưa nắm rõ sự tình nên chắc hẳn cũng sẽ nằm im chờ kết quả Lôi Đình xử lý chúng ta.”

“Nếu chúng ta không thể đối phó với lần gây hấn này thì cho dù không muốn vào thế lực của Lôi Đình, chúng ta cũng khó lòng đấu lại với các thế lực khác, cuối cùng đoàn Tân Sinh tất sụt đổ, bị các thế lực khác xâu xé.” Lăng Lan nhàn nhạt nói ra kết cục của đoàn Tân Sinh. “Có điều, nếu chúng ta chống lại lúc này thì chỉ cần đối phó với một mình Lôi Đình. Miễn không để thành tích khảo hạch tân sinh của chúng ta bị lộ ra ngoài, thì những thế lực kia sẽ vì kiêng dè Lôi Vương mà chọn lựa đứng ngoài nhìn. Dù sao trong trường cũng không chỉ có mỗi chúng ta là học sinh mới nhập học năm nay, bọn họ cứ để Lôi Đình đối phó với chúng ta, còn những học sinh khác họ sẽ có cơ hội thâu nhập.”

Hàn Kế Quân tiếp lời: “Chống lại Lôi Đình, tuy có thể chúng ta sẽ thua rất thảm, nhưng đây cũng là cơ hội của chúng ta. Lôi Đình trở thành đối thủ, cũng có thể trở thành bùa hộ mệnh của chúng ta. Nhưng có thể đảm bảo tư liệu của chúng ta sẽ không bị rơi vào tay các thế lực khác nữa chứ?” Hàn Kế Quân bắt đầu cảm thấy đau đầu.

“Không cần quan tâm đến chuyện này, tớ sẽ xử lý tốt.” Lăng Lan nói dứt khoát. 

Lúc này Hàn Kế Quân mới nhớ ra Lan lão đại của bọn họ rất có thể là một cao thủ hacker ẩn thân, lúc bọn họ thực hiện kế hoạch chiếm quyền kiểm soát phi thuyền đã chứng minh điểm ấy. Hàn Kế Quân nhanh chóng nở nụ cười.

Mấy người khác cũng bắt đầu hiều ra, Tạ Nghị hỏi: “Có phải các cậu muốn nói, tuy rằng thoạt nhìn tình hình của chúng ta rất hung hiểm, nhưng thực ra cũng không đến mức hỏng bét như vậy có đúng không?”

Lăng Lan lắc đầu: “Cũng không hẳn, chỉ có thể nói thành bại là 50:50.”

Dứt lời, Lăng Lan quay đầu nhìn Hàn Kế Quân dặn dò: “Kế Quân, cậu liên lạc với mấy đội trưởng trong đoàn Tân Sinh, đêm nay tới tập hợp trong biệt thự của chúng ta, nếu đã quyết định thì phải nói với họ một tiếng.”

“Được! Lão đại.” Hàn Kế Quân trả lời, nhưng cậu vẫn cảm thấy hơi lo lắng. “Nếu bọn họ chùn chân thì làm sao bây giờ?” Đây không phải như lúc đấu đại giới, thực lực cùng nhân số của Lôi Đình vượt qua họ rất nhiều, mà bọn họ vừa mới đến trường học, còn chưa có thế lực vững chắc, sợ rằng nhiều tân sinh sẽ có lo lắng.

“Nói với họn họ, nếu không muốn làm có thể rời đi.” Lăng Lan lạnh nhạt nói, “Tớ vốn cũng không có ý định để bọn họ xuất thủ.”

Hàn Kế Quân sửng sốt, sau đó ánh mắt cậu bỗng sáng ngời: “Lão đại, cậu muốn nói là…”

Lăng Lan không trả lời, Hàn Kế Quân cũng không trông mong cô trả lời, bởi vì trong lòng cậu mơ hồ đã có đáp án.

Cùng lúc đó, trong một khu nhà ở trường quân giáo, có một đám người đang hầm hầm tức giận nhìn chằm chằm vào người ngồi ở vị trí chủ tọa, trong đó có một thanh niên cau có lớn tiếng chất vấn: “Lâm Chí Đông, rốt cuộc anh muốn trở trò quỷ gì? Nếu đoàn trưởng Kiều biết chuyện anh đang làm thì cứ chờ bị đoàn trưởng lột da đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.