Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 281: Biện pháp giải quyết



Edit: Phi Nguyệt

Dù vẫn trong trạng thái hôn mê nhưng khuôn mặt của Lạc Lãng ngày càng hồng, hơi thở gấp gáp, cả người bắt đầu co quắp, những dấu hiệu này cho biết xuân dược trong người cậu ta đã hoàn toàn phát tác.

Lăng Lan luôn bình tĩnh cũng luống cuống không biết phải làm gì bây giờ, có nên dùng nước lạnh hạ hỏa cho cậu ta? Nhưng cô biết muốn giải quyết xuân dược hiệu quả nhất chỉ có cách làm chuyện đó với người khác.

Tiểu Tứ biết lão đại nhà mình đã bó tay, bèn chạy nhanh về không gian học tập tìm cứu binh, chỉ một loáng sau thằng bé quay trở lại, mừng rỡ hô lên: “Lão đại, đạo sư số một muốn gặp cô!”

Lăng Lan cả kinh, nhanh chóng dặn dò: “Tiểu Tứ, cậu chăm sóc cho Lạc Lãng…”

Lời còn chưa nói hết, Lăng Lan cảm thấy trước mắt xuất hiện một vòng xoáy đen ngòm muốn nuốt cô vào trong.

Móa, lại nữa rồi! Chưa kịp hoảng hốt, ý thức của cô đã bị đạo sư số một lôi vào không gian học tập.

Đây là không gian riêng của đạo sư số một, không khí trong đây lúc nào cũng ở trạng thái âm u, cô đang đứng ở trên đỉnh ngọn núi, mây vần xung quanh. Đạo sư số một vẫn ngồi yên lặng nhắm mắt dưỡng thần như thường ngày.

Lăng Lan xuất hiện ở phía sau lưng đạo sư số một, thấy bóng lưng ông, Lăng Lan cung kính gọi: “Kính chào đạo sư số một!”

Đạo sư số một mở mắt, cất giọng nói lạnh nhạt: “Đến rồi à!”

Lăng Lan thầm mắng ở trong lòng, ông ấy còn giả bộ, cô bị ông ấy lôi vào trong này, tới hay chưa ông ấy còn không biết chắc?

Đạo sư số một không quan tâm trong lòng Lăng Lan nghĩ gì, ông hỏi: “Nghe Tiểu Tứ nói bạn của ngươi bị trúng xuân dược?”

“Vâng, đạo sư số một, xuân dược có thể giải được hay không?” Hai mắt Lăng Lan sáng ngời, đúng rồi, sao cô có thể quên mất không đi hỏi các đạo sư ở trong không gian nhỉ, may nhờ Tiểu Tứ nhanh nhẹn nhớ ra chuyện này, Lăng Lan thầm bật ngón tay cái với Tiểu Tứ.

Đạo sư số một trả lời: “Xuân dược không có thuốc giải.”

Lăng Lan nghe vậy, ánh mắt tối sầm lại, lẽ nào cô chỉ có thể đứng nhìn Lạc Lãng chịu khổ?

“Có điều, cũng không phải là không có biện pháp giải quyết.” Đạo sư tiếp tục nói.

Trái tim của Lăng Lan lại dựng lên, hai mắt cô nhìn đạo sư số một sáng lấp lánh, mong chờ đạo sư có thể nói ra một biện pháp tốt.

Đạo sư số một dường như không chú ý tới lo lắng của Lăng Lan, ông bắt đầu đi vào trọng tâm: “Đồng bạn của ngươi tên Lạc Lãng?”

Lăng Lan sốt ruột, hỏi: “Đúng vậy, đạo sư số một, rốt cuộc thì người có biện pháp gì có thể giải quyết xuân dược trong người Lạc Lãng?” Con van người, lửa cháy sắp lan đến mông rồi, đạo sư có thể nói luôn cách giải quyết ra không.

Đạo sư số một lạnh lùng quét qua gương mặt Lăng Lan, lửa nóng vội trong người cô lập tức đông cứng, đầu óc nhanh chóng tỉnh táo lại.

“Bình tĩnh lại chưa? Đạo sư số 1 hừ lạnh, có vẻ hơi tức giận.

Lăng Lan tỉnh ngộ, cúi đầu nhận sai: “Con xin lỗi, đạo sư số 1, vừa nãy con hơi mất kiểm soát.”

“Quan tâm đồng bạn không có gì sai, nhưng phải nhớ kỹ, bất cứ lúc nào cũng phải giữ được sự tỉnh táo, nếu không chẳng những không giúp được đối phương, mà còn có thể hại hắn.” Đạo sư số 1 thông cảm cho tâm tình lo lắng lúc này của Lăng Lan, nhưng ông vẫn phải cảnh cáo cô. Nếu ở trên chiến trường, chỉ một phút mất đi sự bình tĩnh cũng có thể mất mạng, còn liên lụy đến đồng đội bên cạnh, tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra.

Lăng Lan gật đầu, “Con hiểu ạ!” Ánh mắt cô không còn luống cuống nữa, chỉ còn bình tĩnh, kiên định.

Đạo sư số 1 nhìn chằm chằm vào Lăng Lan một lúc lâu, dưới ánh mắt áp bức của ông, Lăng Lan vẫn kiên định nhìn lại, không mảy may có ý lùi bước.

“Nhớ kỹ lời ngươi nói hôm nay.” Đạo sư số 1 hài lòng thu lại ánh mắt, tiếp tục nói, “Ngươi đã quên, cho dù ngươi đứng đây bao lâu, ở bên ngoài cũng chỉ là một giây thời gian mà thôi, không lo không cứu được bạn của ngươi.”

Lăng Lan xấu hổ cúi đầu, cô thực sự quên mất điểm này, đạo sư số 1 nói đúng, vừa rồi cô đã để mất sự bình tĩnh, không còn sức phán đoán, loại biểu hiện yếu kém này đúng là nên bị giáo huấn.

Đạo sư số 1 thấy Lăng Lan đã nhận ra được sai lầm của mình, bèn quay trở lại trọng tâm câu chuyện. “Ta nhớ, thằng nhóc Lạc Lãng kia có thiên phú Thiên Khải đa nhân cách, đến giờ còn chưa hoàn toàn khống chế được có phải không?”

Lăng Lan đã khôi phục lại như bình thường, cô tỉnh táo đáp lại: “Đúng vậy, đạo sư số 1.” Đây cũng là một trong những việc khiến Lăng Lan đau đầu, cô muốn giúp Lạc Lãng nhưng không có cách. Thiên phú này của Lạc Lãng và một loại thiên phú vô cùng xuất sắc, nhưng cậu ta vẫn chưa khống chế được nó, nó như con dao hai lưỡi gây ra tổn thương cho quân địch, đồng thời cũng thương tổn chính mình. Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Lăng Lan vẫn luôn hạn chế để Lạc Lãng mở ra thiên phú. Loại thiên phú không ổn định này sẽ không được trường quân giáo hay quân đội công nhận.

“Đúng là một thiên phú cực tốt….” Đạo sư số 1 nhìn thoáng qua Lăng Lan, lòng thầm than Lăng Lan quá được ông trời ưu ái, ngay cả đồng bạn bên cạnh cũng thức tỉnh thiên phú mạnh mẽ như vậy. “Nếu ngươi muốn hắn có thể nắm được hoàn toàn loại thiên phú này, thì việc trúng xuân dược hôm nay chính là một cơ hội vô cùng tốt.”

Hai mắt Lăng Lan sáng ngời, nhưng cô không vội nói ra lời, hít sâu một hơi, đè xuống sự kích động trong lòng, lúc này cô mới nói: “Xin đạo sư hãy giải thích rõ cho con biết.”

Đạo sư số 1 nhẹ gật đầu, biểu hiện lần này của Lăng Lan làm ông hài lòng, ông quyết định không làm khó cô nữa, nói ra biện pháp giải quyết: “Tìm một không gian kín đáo để Lạc Lãng mở ra thiên phú, trong các nhân cách của hắn có một người mang tính cách lãnh cảm cực hạn, chỉ cần tìm ra được người này, mối họa xuân dược ngay lập tức được giải quyết.”

“Lãnh cảm cực hạn?” Lăng Lan cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ người này có cách trục xuất xuân dược ra khỏi cơ thể?

Đạo sư số 1 giải thích: “Kỳ thực bản chất của người đó là tự thân cắt đứt mọi thất tình lục dục, lãnh cảm với tất cả mọi việc, chỉ cần để người này xuất hiện qua thời gian dược lực là đồng bạn của ngươi có thể vượt qua cửa ải này.”

Lăng Lan suy nghĩ một chút, sau đó lại hỏi: “Có để lại di chứng gì không ạ?” Cô không hy vọng Lạc Lãng bị giữ lại tai họa ngầm.

“Sẽ không, nhưng trong quá trình mở ra nhân cách, ngươi phải đảm bảo cho hắn luôn duy trì được lý trí, tức là nếu mở ra nhân cách không đúng, lập tức đánh lui vào trong, lại tiếp tục mở ra nhân cách khác. Việc này chắc chắn phải nhờ đến sức mạnh của ngươi giúp hắn trấn áp những nhân cách đó, với năng lực nửa bước vào lĩnh vực của ngươi, hẳn sẽ không có vấn đề gì.”

Đạo sư số 1 tiếp tục nhắc nhở: “Nhớ kỹ, nhất định phải để hắn luôn duy trì sự tỉnh táo, nếu không phải nhân cách lãnh cảm kia, lập tức đánh lùi vào trong, đánh cho đến khi đồng bạn của ngươi triệt để nắm trong tay quyền điều khiển các nhân cách đó.”

Lăng Lan nghiêm túc nói: “Con đã biết, đạo sư số 1, còn gì cần phải chú ý nữa không? Nếu không còn nữa, con muốn trở về mau chóng giải quyết chuyện này.” Việc cô quan tâm nhất lúc này là Lạc Lãng đang bị trúng xuân dược.

“Ngươi đi đi, khi nào giải quyết xong chuyện của tên đó thì quay trở về tìm ta…” Đạo sư số 1 phất tay, Lăng Lan ngay lập tức bị đẩy ra khỏi không gian học tập. Bên trong không gian u ám của đạo sư số 1 khôi phục tĩnh lặng thường ngày, đạo sư số 1 hơi thở dài, trong mắt thoáng ánh lên sự phức tạp, sau đó ông tiếp tục nhắm mắt.

Vài giây sau, không gian sau lưng đạo sư số 1 bỗng xuất hiện vết rách, một người phụ nữ yêu kiều quyến rũ đi ra từ vết rách đó, chính là đạo sư số 4, cô nhìn ông với vẻ oán trách: “Lão đại, vì sao huynh không cho ta dạy cô bé chuyện nam nữ? Đây rõ ràng là cơ hội rất tốt, không những giải được dược trong cơ thể người bạn kia, còn có thể để cô bé biết thế nào là vũ khí của phụ nữ…”

“Bây giờ chưa phải lúc, con đường bá đạo của Lăng Lan đang ở giai đoạn hình thành vững chắc, không thể dao động lòng của cô ấy.” Đạo sư số 1 lạnh lùng nói, “Hơn nữa, Lăng Lan cũng không cần loại vũ khí này. Sở dĩ bảo ngươi chuẩn bị sẵn sàng là vì sợ sau này cô ấy không thể quay trở lại bản tính của phụ nữ nữa…” Nói đến đây, đạo sư số 1 cau mày, đứng lên. Mặc dù con đường bá đạo của Lăng Lan tiến bộ rất nhanh nhưng ngược lại, những tính cách thuộc về nữ nhân trên người cô bé cũng dần dần biến mất, đây chẳng lẽ là cái giá phải trả khi chọn đi theo con đường bá đạo đó sao?

Đạo sư số 4 tiếc hận nói: “Quá đáng tiếc, rõ ràng Lăng Lan có điều kiện tốt như vậy.” Lăng Lan có thân thể vô cùng mềm dẻo, thật không uổng công được số 9 bồi dưỡng, nếu Lăng Lan học thêm mấy chiêu mị hoặc của nữ nhân tuyệt đối sẽ là một tài năng xinh đẹp, đáng tiếc hết lần này tới lần khác cô đều không có đất dụng võ.

“Nếu Lăng Lan đi những con đường khác, ta sẽ không cản ngươi dạy cô ấy, nhưng sự thực chứng minh con đường bá đạo cô ấy đi rất có tương lai.” Đạo sư số 1 nói chắc như đinh đóng cột, Lăng Lan chắc chắn là đệ tử ông cảm thấy hài lòng nhất.

“Nếu Số 1 đã nói như vậy thì muội còn nói gì được nữa, có điều, chờ khi con đường bá đạo của Lăng Lan hoàn thành, huynh phải hứa là… không được quấy nhiễu muội giáo dục cho con bé thuật mị hoặc của nữ nhân.” Đạo sư số 4 tức giận bỏ lại một câu, sau đó quay trở về không gian của mình.

Chuyện tốt của cô bị phá hỏng rồi, cô còn phải đợi nhiều năm nữa mới có thể dạy cho cô bé, thật hận không thể để Lăng Lan lập tức lớn lên đến tuổi trưởng thành, lúc đó tên lão đại chết tiệt kia không thể cản trở cô dạy Lăng Lan những thủ đoạn của nữ nhân được nữa.

Thấy số 4 biến mất trong không gian của mình, đạo sư số 1 lúc này mới hít sâu một hơi, ổn định lại tâm tình xao động trong lòng.

Quả nhiên lợi hại, cô ấy vậy mà lại có thể ở trước mặt ông thi triển mị hoặc thuật, nếu không phải định lực của ông đủ mạnh thì thật không dễ dàng chống cự lại… Đạo sư số 1 nghĩ đến tương lai Lăng Lan cũng sẽ học loại mị thuật này, kết hợp với hình tượng lãnh khốc khí phách hiện nay… Được rồi, ông không thể nào tưởng tượng ra được kết quả đó.

“Quên đi, đến lúc đó rồi tính.” Thật không ngờ đạo sư số 1 cũng có tinh thần AQ, bởi vì ông thực sự không đành lòng nhiều lần cự tuyệt sự nhiệt tình của đạo sư số 4 nên tương lai chỉ có thể để Lăng Lan chịu thiệt thòi vậy.

Bất giác Lăng Lan đã bị vị đạo sư số 1 mà cô luôn kính yêu bán đứng, cho dù là người luôn lạnh lùng như đạo sư số 1 khi đối mặt với sức quyến rũ phi phàm của đạo sư số 4 cũng không khỏi phải nhượng bộ ba phần.

Đúng 1 giây sau, Lăng Lan đã trở về bên trong xe bay, Tiểu Tứ thấy cô tỉnh lại, liền hỏi: “Lão đại trở về rồi? Đã biết biện pháp giải quyết rồi chứ?”

Lăng Lan gật đầu: “Đúng vậy, Tiểu Tứ, lập tức thay đổi địa điểm đến, chúng ta đi tới phòng luyện tập cách đấu!” Muốn tìm một địa điểm kín chỉ có thể đến phòng luyện tập cách đấu ngầm dưới lòng đất, cô không quên nhắc nhở thêm. “Tiểu Tứ, đừng để lưu lại bất cứ dấu vết nào ở nơi chúng ta đi qua.”

“Vâng, lão đại!” Dứt lời, xe bay nhanh chóng thay đổi phương hướng, chạy tới phòng luyện tập cách đấu trong trường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.