Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 332: Thiên phú cải tạo!



Edit: Tuyết Dung Hoa

“Lão đại, tình huống Báo con hình như không ổn” Chứng kiến Lý Lan Phong cùng hai Hư năng lực giả đại chiến, Tiểu Tứ rất nhanh tìm được chỗ ẩn núp của đối phương, chỉ là liên tục đối chiến nhiều lần, Lý Lan Phong chiến đấu một mình dần dần rơi vào thế bất lợi, tình huống đã có chút không ổn.

“Cậu ta còn có thể duy trì bao lâu?” Lăng Lan cau mày, không nghĩ tới Hư năng lực của đối phương lại mạnh đến thế, cô còn nghĩ rằng Lý Lan Phong chuyên phòng ngự như vậy còn có thể chống đỡ được một khoảng thời gian dài.

Tiểu Tứ hung hăng mà liếc nhìn Lăng Lan một cái, chiến đấu giữa Hư năng lực giả nào có đơn giản như lão đại tưởng tượng. Lý Lan Phong tuy có Hư năng lực cường đại, nhưng dù sao cũng không có kinh nghiệm thực chiến, thủ pháp tấn công mười phần non nớt, đây cũng là lí do anh rơi vào thế bất lợi nhanh như vậy, nếu không bằng thực lực của Lý Lan Phong, chỉ dốc toàn lực phòng thủ hoàn toàn có thể duy trì được cục diện không phân thắng bại.

“Chủ yếu là do kinh nghiệm của anh ta không đủ, chưa từng chiến đấu với Hư năng lực giả, hơn nữa hai người kia lại phối hợp rất ăn ý, cho nên Báo con của cô mới bị quản chế khắp nơi thế. Bất quá, Báo con cũng rất thông minh, thế nhưng ở trong chiến đấu sửa đúng sai lầm, tự mình nghiên cứu ra thủ pháp cho bản thân, tuy rằng tình huống có chút không ổn, nhưng nếu muốn đánh bại anh ta hoàn toàn, hai người kia còn phải tốn chút thời gian.” Tiểu Tứ nói cho Lăng Lan nghe tình huống thực tế.

Lăng Lan nghe vậy nhíu nhíu mày, cô có chút không chắc chắn, rốt cuộc là nên cho Tiểu Tứ giúp Báo con thu phục hai Hư năng lực giả kia, hay là tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi, cho Báo con dùng hết khả năng chiến đấu với Hư năng lực giả để lấy kinh nghiệm. 

“Tiểu Tứ, tình huống của căn cứ như thế nào? Đối phương có phái thêm người tới đây hay không?” Lăng Lan hỏi Tiểu Tứ. Nếu như đối phương phái thêm người tới, cô liền bảo Tiểu Tứ ra tay hỗ trợ, dù sao bọn họ cũng chỉ có 9 người, không thể nào chống lại toàn bộ căn cứ Tấn Long, thời gian cấp bách, không chấp nhận bọn họ có nửa điểm lãng phí.

“A, đang muốn nói cho lão đại tin tức này đây.” Tiểu Tứ bừng tỉnh trả lời, “Căn cứ Tấn Long không bị kinh động, ngoại trừ người chỉ huy của nơi này đã liên lạc với bên ngoài, cũng không có động tĩnh nào khác, hơn nữa người mà bọn họ liên hệ cũng không phải là Chỉ huy tối cao của căn cứ Tấn Long”

“Xem ra, căn cứ Tấn Long quả thật có vấn đề, không biết những người này đến từ thế lực nào……” Lăng Lan âm thầm trầm tư. Vừa lên tới liền đuổi tận giết tuyệt bọn họ, những Hư năng lực giả này rất có thể không phải của quân bộ Liên Bang mà là do địch quốc phái tới, hoặc cũng có thể là đến từ những tổ chức chống đối với Liên Bang. 

Bọn họ tất nhiên cũng sợ bại lộ chính mình cho nên không dám gây động tĩnh lớn, đây cũng là lí do vì sao căn cứ Tấn Long không bị kinh động, bọn họ cũng sợ bị đầu não phát hiện vấn đề ( Nhưng chắc bọn họ không biết đầu não đã biết nơi này có vấn đề).

Mà mục đích chuyến đi này của Lăng Lan là tìm hiểu xem căn cứ Tấn Long đã xảy ra chuyện gì? Muốn biết rõ điều này, tất nhiên phải biết được thân thế của những Hư năng lực giả thần bí này rốt cuộc đến là từ thế lực nào. Nghĩ lại, nhiệm vụ mà đầu não muốn giao phó có lẽ cũng là như vậy đi.

“Còn có, đầu não đã bí mật phái điều tra viên tới, nhưng bọn họ bị lừa vào trong bẫy rập, cũng đang chiến đấu. Cho nên nơi này tạm thời sẽ không tăng thêm Hư năng lực giả.” Tiểu Tứ đột nhiên mở miệng đánh gãy Lăng Lan suy tư, “Bất quá, có một tin tức xấu, cho dù bên ngoài không có động tĩnh, nhưng bảo hộ căn cứ này có ba chiến đội cơ giáp, hai đội trong đó đang đi tới đây, khoảng một phút nữa sẽ chạy tới.”

“Băng” một tiếng, nghe được tin tức này Lăng Lan thật sự tức giận, trực tiếp  búng tay một cái. Hung tợn bắn trúng trán của Tiểu Tứ: “Tiểu Tứ, ngươi thật đáng chết, vì sao không sớm nói cho ta biết?”

Tiểu Tứ bị bắn đau mà bưng trán, ủy khuất nói: “Hiện tại nói cũng không có trễ mà...”

Tuy rằng Tiểu Tứ nói còn có lý, nhưng Lăng Lan cũng không tiếp tục để ý Tiểu Tứ đang ngồi kia uỷ khuất, nhóc Tiểu Tứ này mới vừa lơi lỏng một chút liền ngứa da mà không làm việc đàng hoàng, nhất định phải hung hăng dạy dỗ một phen, thế mới có thể đáng tin cậy một chút. Lăng Lan rất hoài nghi thực ra Tiểu Tứ là một trí năng thể thích chịu ngược. 

Lăng Lan quyết đoán vứt Tiểu Tứ ra sau đầu, đối với mọi người trong tiểu đội mệnh lệnh: “Toàn thể thành viên lên cơ giáp. Chuẩn bị chiến đấu!”

Mệnh lệnh của Lăng Lan rất đột ngột, nhưng bọn Tề Long đã quá quen thuộc với việc Lăng Lan bất ngờ ra lệnh, trong nháy mắt đã lấy ra cơ giáp. Lý Thì Du cùng Thường Tân Nguyên dù sao cũng gia nhập không lâu cho nên bị sửng sốt chậm hơn bọn Tề Long một nhịp, bất quá bọn họ phản ứng rất nhanh, lập tức làm theo năm người Tề Long lấy cơ giáp.

Mà Lý Lan Phong đang ngoan cường chiến đấu cùng hai gã Hư năng thì nhanh chóng dồn sức phóng thích năng lượng, toàn lực phòng thủ, sau khi đảm bảo an toàn mới lấy ra cơ giáp của mình.

Khi mọi người mới vừa ngồi vào trong cơ giáp, liền cảm nhận được mặt đất kịch liệt chấn động, lúc này họ mới biết, lão đại nhà mình vì sao kêu bọn họ sử dụng cơ giáp. Chấn động mạnh như vậy có thể xác định có không ít cơ giáp đang đi tới nơi này. Chấn động càng ngày càng mạnh, mọi người cũng đã sẵn sàng chiến đấu, tay phải cầm vũ khí lạnh, tay trái giơ súng ánh sáng, chỉ cần Lăng Lan ra lệnh một tiếng, liền nổ súng tấn công.

Ba mươi giây trôi qua, khoảng chừng hai mươi giá cơ giáp từ xa xuất hiện. Lăng Lan bình tĩnh mà ước định khoảng cách, yên lặng tính toán thời gian tốt nhất để tấn công.

Khi đối phương còn cách mười mét, Lăng Lan đột nhiên hô to: “Bắn!”

Theo mệnh lệnh vang lên, mọi người lập tức giơ lên súng ánh sáng, nhắm chuẩn mục tiêu, nhấn cò. Tám khẩu súng hầu như đồng thời bắn ra tám chùm tia sáng, nhắm thẳng vào máy bay địch.

“Mở ra quang thuẫn!” Nhìn thấy đối phương bắn ra chùm tia sáng, nhóm cơ giáp của căn cứ nhanh chóng mở ra quang thuẫn ngăn cản. Bọn họ đông hơn đối phương gấp hai ba lần, đối phương cho dù tấn cống, mỗi lần cũng chỉ phát ra được một chùm tia sáng, chưa chắc là sẽ đánh trúng bọn họ, mà cho dù đánh trúng, cũng chỉ trúng có một phát, nếu đồng thời bị đánh trúng hai lần thì hôm nay đúng là số con rệp.

Mà quang thuẫn có thể ngăn cản năng lượng công kích của chùm tia sáng ba lần mà không bị hư tổn gì, cho nên những cơ giáp này không hề lựa chọn né tránh mà là mạnh mẽ trực tiếp xông lên, chuẩn bị lấy thịt đè người tiêu diệt toàn bộ những phần tử bạo động xâm lấn căn cứ.

“Phanh!” Một tiếng vang lớn, một cơ giáp của căn cứ đột nhiên bạo liệt nổ, thậm chí còn làm cho cơ giáp chiến hữu bên cạnh bị thương. Theo sát, cách đó không xa, một giá cơ giáp khác cũng bị nổ tung, chỉ là không gây kinh hoàng ngạc nhiên bằng giá cơ giáp kia.

“Sao lại thế này?” Trong đầu các Cơ giáp sĩ khác của căn cứ đột nhiên hiện lên vấn đề này, nhưng thời gian cấp bách không cho phép bọn họ tiếp tục suy nghĩ, trên chiến trường, hy sinh là cực kỳ bình thường. Bọn họ chỉ có thể mang theo nghi vấn, tiếp tục hướng về phía trước.

Lăng Lan có chút ngạc nhiên nhìn Thường Tân Nguyên, cơ giáp mà Thường Tân Nguyên đang điều khiển bây giờ không phải là cơ giáp cao cấp của quân đội Liên Bang mà là trung cấp cơ giáp của chính bản thân anh. Giá cơ giáp này đã được Thường Tân Nguyên tiến hành cải tạo. Tuy rằng bên ngoài không thấy có biến hóa gì lớn, nhưng hệ thống vũ khí bên trong đã được nâng cấp rất nhiều. Lúc phá hư chiến hạm vận tải, Lăng Lan đã từng chứng kiến.

Lăng Lan biết thiên phú cải tạo cơ giáp của Thường Tân Nguyên rất mạnh cho nên mới làm Lôi Vương chú ý, thậm chí không tiếc dùng thủ đoạn uy hiếp cưỡng ép Thường Tân Nguyên gia nhập đội ngũ. Cô cho rằng mình đã rất hiểu Thường Tân Nguyên, nhưng hiện tại xem ra, cô vẫn xem thường thiên phú cải tạo của đối phương.

Lăng Lan không nghĩ tới, Thường Tân Nguyên không chỉ có giỏi về cải tạo cơ giáp, mà cải tạo vũ khí cũng yêu nghiệt như vậy. Lúc trước cải tạo bộ phận pháo quấy nhiễu của cơ giáp từ một vũ khí không có nhiều lực sát thương, thực râu ria không quan trọng thành một pháo laser có uy lực cực đại, tuy rằng bởi vì tầm bắn quá ngắn nên bị Thường Tân Nguyên phán định là cải tạo không thành công, nhưng ở trong lòng Lăng Lan, đây tuyệt đối là một chiêu sát thủ khủng bố.

Thử nghĩ xem, khi cơ giáp cận chiến, sẽ không ai lại phòng thủ một vũ khí tầm thường như pháo quấy nhiễu, bởi vì cho dù bị pháo quấy nhiễu tấn công cũng chỉ gây ra trên cơ giáp một vết đạn nhợt nhạt. Nó không thể gây thương tổn cho cơ giáp, càng đừng nói là gây thương tổn cho Cơ giáp sĩ bên trong cơ giáp. 

Cho nên, sẽ không có người phòng bị điểm này, thử nghĩ, nếu lúc ấy, đột nhiên phóng ra một tia pháo laser……Uy lực của tia pháo laser gấp mấy chục lần uy lực của pháo quấy nhiễu, không hề nghi ngờ, một khi bị bắn trúng, Cơ giáp sĩ không chết thì cũng đi nửa cái mạng. Cho nên, Thường Tân Nguyên tiếc nuối pháo laser bị vấn đề về tầm bắn ngắn, nhưng ở trong mắt Lăng Lan, căn bản là không thành vấn đề.

Chỉ là lúc ấy tình huống khẩn cấp, Lăng Lan cũng không có cơ hội giải thích cho Thường Tân Nguyên. Lăng Lan cho rằng pháo laser đã là thiết kế tốt nhất của Thường Tân Nguyên, không nghĩ tới, Thường Tân Nguyên lại cho cô một niềm vui lớn như vậy. Người lập công đầu tiên làm cho máy bay địch phát nổ chính là người thoạt nhìn năng lực chiến đấu kém cỏi nhất Thường Tân Nguyên.

Giống nhau đều là súng ánh sáng, nhưng chùm tia sáng mà Thường Tân Nguyên bắn ra không có màu trắng như chùm tia sáng bình thường, mà là một chùm tia sáng màu tím kỳ dị. Chùm tia sáng này có thể trong nháy mắt tiêu diệt năng lượng của quang thuẫn, làm cho cơ giáp phát nổ. Thậm chí ở thời điểm phát nổ, Lăng Lan còn nhìn thấy một tia sáng màu tím lúc ẩn lúc hiện bên trong ánh lửa....

Mà một giá cơ giáp khác phát nổ là thành quả của Lăng Lan, Tề Long sáu người hợp tác ăn ý, năm người Tề Long cũng không tấn công lung tung, mà là đi theo lựa chọn của Lăng Lan, cùng lão đại nhà mình hợp tác công kích, sáu chùm tia sáng đồng thời bắn trúng cơ giáp kia, năng lượng của quang thuẫn cũng không có cách nào ngăn cản, kết quả đương nhiên là bị nổ tung hủy diệt.

Trên chiến trường nháy mắt vạn biến, căn bản không cho phép phân tâm. Ngoài trừ Lăng Lan phát hiện được uy lực súng ánh sáng của Thường Tân Nguyên, những người khác đều chưa phát hiện ra. Bọn Tề Long chỉ là âm thầm may mắn, ở lần tấn công đầu tiên đã có thể may mắn đánh tan hai chiếc cơ giáp, điều này là cực kỳ có lợi cho bọn họ.

Còn bên đội cơ giáp của căn cứ, mới đó đã tổn thất hai cơ giáp, cho dù là đội trưởng hay là đội viên đều vô cùng phẫn nộ mà đánh trả. Súng ánh sáng cuồng xả, so sánh với đối phương làm bừa, mấy người Tề Long lại dùng bước nện cực kỳ xảo diệu né tránh từng chùm tia sáng bắn tới bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.