Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 468: Tính sai!



Thực nhanh, hai chiếc cơ giáp kéo tới khoảng cách công kích viễn trình, không khí vốn nhẹ nhàng bỗng biến mất không còn, tất cả mọi người ngồi thẳng thân mình, chờ đợi hai người lần đầu tiên tấn công từ xa!

Chu Cảnh đột nhiên giơ khẩu M9 trong tay lên, đây là một khẩu súng ngắn viễn trình thập phần đặc thù. Súng có trọng lượng nặng hơn bình thường gấp 3 lần, Cơ giáp sư có thể chất yếu thì cũng không thể chịu được sức nặng của khẩu súng này.

Loại đạn mà súng M9 viễn trình dùng là do thuốc nổ NG chế thành (khúc này mình chém). Viên đạn chỉ cần thành công đụng vào cơ giáp liền sẽ phát sinh nổ mạnh cực lớn, một viên đạn nổ mạnh sẽ sinh ra sóng xung kích thật lớn, có thể phá hủy phòng hộ quang thuẫn.

Đương nhiên, khẩu súng M9 này đã được thay đổi, lấy ruột đạn ra, bên trong chỉ dùng đạn có uy lưc nhỏ, không tạo thành thương tổn gì quá nghiêm trọng. Bất quá nếu bắn trúng đối thủ thì trọng tài sẽ không chút do dự tuyên bố trận thi đấu này kết thúc.

Chu Cảnh từ lúc thăng cấp Đặc cấp sư sĩ sau thì vẫn luôn dốc lòng lựa chọn vũ khí viễn trình, hắn quyết định lựa chọn loại vũ khí có trọng lượng vô cùng lớn này, uy lực vô cùng lớn, lực phản cũng vô cùng lớn. Hắn dám như vậy làm là bởi vì có nắm chắc bằng vào khí lực cường tráng của mình, hắn hoàn toàn có thể thừa nhận lực phải của nó.

Trên thực tế, Chu Cảnh lớn lên thập phần cường tráng, bưu hãn, lúc trước khi thí nghiệm, thể chất của hắn đạt tới S+, là trời sinh thích hợp làm cận chiến sư sĩ. Cuối cùng, khi quyết định con đường tương lai, hắn lựa chọn cơ giáp viễn trình, đạo sư của hắn từng vô pháp lý giải, thẳng cho đến khi hắn lựa chọn M9 để làm vũ khí chuyên chúc, lúc này đạo sư mới phát hiện Chu Cảnh không hoàn toàn lãng phí thể chất xuất sắc của mình mà còn ngược lại, bởi vì thể chất này mà giúp hắn càng phát huy được uy lực của khẩu súng.

Dưới sự dốc lòng chỉ điểm của đạo sư, Chu Cảnh càng có hiểu biết sâu hơn đối với M9, đạo sư từng nói, chỉ cần tiếp tục nỗ lực thì trong tương lai, Chu Cảnh hoàn toàn có thể trở thành một người ám sát xuất sắc nhất!

Mà lúc này, ám sát xuất sắc nhất tương lai rốt cuộc mở ra hàm răng dữ tợn, ý đồ cắn nuốt đối thủ của mình trong trận chiến mở màn này……

“Lão đại, đây là khẩu súng viễn trình M9!” Bên Lăng Lan, người vốn có nề nếp, thập phần ngoan ngoãn nằm trong quang não của cơ giáp – Tiểu Tứ đột nhiên cất tiếng nói.

Lăng Lan vừa mới nâng khẩu súng dài, bởi vì Tiểu Tứ đột nhiên làm phiền mà dừng lại, không có được vị trí tốt nhất, Lăng Lan nhanh chóng tiến hành bay, trong miệng hỏi: “Tiểu Tứ, sao em lại tới đây?”

“Là khẩu M9 viễn trình đó!” Tiểu Tứ lúc này căn bản vô tâm tư trả lời câu hỏi của Lăng Lan, nó chỉ lại lần nữa nhắc nhở. Không phải do Tiểu Tứ lo lắng, nhưng khẩu súng kia cực kỳ nổi danh ở Liên Bang, có thể trực tiếp nháy mắt hạ gục cơ giáp.

“Chị biết!” Lăng Lan bình tĩnh mà trả lời.

“Một phát là có thể nháy mắt hạ gục chúng ta đó!” Tiểu Tứ thực khẩn trương, sợ lão đại nhà mình không biết vũ khí kia lợi hại chỗ nào, một cái sơ sẩy liền….

“Chị biết!” Lăng Lan lại lần nữa trấn định mà trả lời.

Lăng Lan biểu hiện quá bình tĩnh làm Tiểu Tứ cũng an tĩnh lại: “Lão đại, chị không khẩn trương?”

“Khẩn trương cái gì? Cuộc thi cơ giáp không có khả năng xuất hiện loại vũ khí có uy lực lớn, nếu khẩu súng kia xuất hiện ở đây thì chắc chắn đạn bên trong đã được xử lý…” Lăng Lan giải thích nói.

“Đúng nha!” Tiểu Tứ bừng tỉnh.

“Lại nói, cho dù đối mặt với nó thì sao, em phải biết rằng một ngày nào chúng ta sẽ lên chiến trường, nơi đó cái gì đều có, những thứ đáng sợ hơn thứ vũ khí đó cũng không ít, nếu hiện tại sợ, như vậy sau này sao chúng ta có thể sống sót trên chiến trường chứ?” Lăng Lan hỏi ngược lại, “Cho nên, có thể sớm biết loại vũ khí này chính là may mắn của chúng ta.”

Lăng Lan vừa nói một bên không chút hoang mang mà bay múa ngón tay, tiến hành một loạt thao tác, cô điều chỉnh tốt khẩu sung của mình, nhắm ngay đối thủ…

Trận này Lăng Lan quyết định nghe lời cha già, thu liễm một chút, cô không hề chủ động tấn công, mà là vừa tấn công vừa bị động phòng thủ, tuy rằng loại cách đấu này cũng không phù hợp với tính cách của cô.

Tiểu Tứ nghe Lăng Lan nói xong tức khắc trầm mặc, lúc này, quang não bắt đầu báo số liệu đã được điều chỉnh, Lăng Lan vừa nghe giọng máy móc liền biết đây không phải do Tiểu Tứ điều khiển. Lăng Lan vẫn không đem sự thay đổi của Tiểu Tứ để ở trong lòng, cũng bởi vì cô không xem nhẹ sự biến hóa của Tiểu Tứ nên cô không nhận ra, Tiểu Tứ càng ngày càng không giống một cái trí năng, ngược lại nó càng giống một đứa trẻ trưởng thành, có thất tình lục dục, cũng có tự hỏi cùng phán đoán……

Chu Cảnh mất một khoảng thời gian để điều chỉnh tọa độ khẩu súng, đây cũng là khuyết điểm thứ hai ngoài khuyết điểm quá cồng kềnh của vũ khí này, đó chính là thời gian điều chỉnh so với bình thường lâu hơn khá nhiều, điều này cũng thể hiện rõ M9 thích hợp để ẩn nấp ám sát mà không thích hợp chiến đấu trực diện.

“Lăng Lan của Trường Đệ Nhất Nam Sinh kia đang chờ Cơ giáp sư của Thiên Vũ công kích, có phải nó quá tự phụ hay không?” Người xem nhìn Lăng Lan đã chuẩn bị sẵn sàng mà vẫn chưa chủ động xạ kích mà kiên nhẫn chờ đợi đối phương thì bình luận. Loại hành vi này làm khán giả bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.

Lăng Tiêu theo bản năng mà đỡ trán, cảm giác có chút không ổn, con gái nhà mình có phải thu liễm quá mức hay không?

Đúng lúc này, tình huống đột biến, khi tất cả mọi người cho rằng Lăng Lan sẽ chờ đợi đối phương xạ kích thì Lăng Lan vẫn luôn chờ lâu bất động đột nhiên hạ cò súng, một chùm tia sáng bắn thẳng đối thủ, đúng là Định Điểm Xạ Kích Lăng Lan làm người ấn tượng khắc sâu.

Một chiêu này tới quá đột nhiên, tất cả mọi người nhìn về phía Chu Cảnh, chờ đợi Chu Cảnh biểu hiện, là bị đối thủ đánh trúng một kích hay là thành công né tránh chứ?

Chỉ thấy chiếc cơ giáp Chu Cảnh đột nhiên hướng bên cạnh một chút, nháy mắt tạo ra một đạo điệp ảnh!

“Phù quang lược ảnh!” Những người hiểu biết kỹ năng cơ giáp nhịn không được kêu lên. Đây là một loại Kỹ năng cao cấp mà Cơ giáp sĩ cao cấp mới có thể nắm giữ, cùng "Bất quy tắc chạy động" trở thành hai kỹ năng chạy thường thấy của Vương bài.

"Bất quy tắc chạy động" chỉ có Vương bài mới có thể nắm, mà Phù quang lược ảnh yêu cầu càng cao, có thể nắm giữ nó ít nhất phải đạt tới cảnh giới Vương bài tinh anh.

Tóm lại, Phù quang lược ảnh là một kỹ năng né tránh cực kỳ xuất sắc, Chu Cảnh hoàn mỹ sử dụng nó làm hắn thoải mái mà tránh khỏi một phát này của Lăng Lan.

Chu Cảnh vẫn chưa phòng thủ, khi bóng dáng của cơ giáp hắn khôi phục nguyên hình từ vô số điệp ảnh thì hắn rốt cuộc hạ cò súng trong tay.

“Bang bang” hai tiếng, vì khẩu súng M9 của Chu Cảnh có lực phản cực lớn nên sau 2 phát, toàn bộ cơ giáp của Chu Cảnh vô pháp khống chế mà nghiêng ra sau, họng súng cũng bị đổi hướng hướng lên trời.

Toàn bộ hiện trường quan chiến lúc này nín thở mà nhìn chằm chằm giữa sân, muốn biết kết quả của 2 phát này. Đối thủ bị bắn trúng hay là tránh được??

Lăng Lan bình tĩnh mà nhìn động tác đối phương, trong nháy mắt đối phương xạ kích, Lăng Lan lại tiến vào cái thế giới huyền diệu kia, cô nhìn tốc độ của hai viên đạn đột nhiên chậm lại, cô rõ ràng mà thấy được quỹ đạo bay tới của viên đạn……

“Chính là nơi đó!” Lăng Lan thấy được biện pháp đánh trả cũng như cơ hội né tránh, nhưng cô đột nhiên hạ cò súng!

“Phanh” một tiếng, Lăng Lan từ thế giới huyền diệu kia trở về hiện thực, viên đạn lại khôi phục tốc độ cực nhanh, mà đồng thời, khẩu súng trong tay Lăng Lan phát ra ánh sáng chói mắt, một viên đạn bắn ra lao về phía 2 viên đạn kia.

Viên đạn của Chu Cảnh nhanh chóng bị tan thành bọt thép dưới chùm tia sáng của Lăng Lan, ở trong không khí biến mất không còn, một viên còn lại bay thẳng đến bộ ngực của cơ giáp Lăng Lan.

Lăng Lan mặt mày bình tĩnh như nước, ngón tay bay múa, hóa thành một đóa đóa hoa nở rộ, dưới sự điều khiển của cô, cơ giáp nhanh chóng tạo ra 1 đạo tàn ảnh tránh ở bên phải lôi đài…..

“Oanh!” Một tiếng nổ mạnh, Lăng Lan thành công né tránh viên đạn kia, viên đạn đánh mặt đất liền nổ mạnh, bắn lên vô số bụi đất, trong lúc nhất thời che khuất tầm mắt khán giả.

Khi khói bụi tan, nơi Lăng Lan vừa đứng xuất hiện một hố rất sâu, có thể thấy cho dù viên đạn của M9 đã được hạn chế về uy lực thì nó vẫn rất mạnh.

“Qua kiểm tra đo lường, vụ nổ vừa rồi có lực đạt tới 30TNT, nếu bị 2 quả đánh trúng thì quang thuẫn của cơ giáp sẽ bị hỏng mất.” Quang não lại lần nữa xuất hiện giọng nói của Tiểu Tứ.

“Đã biết!” Lăng Lan bình tĩnh mà trả lời.

“Vụ nổ vừa rồi làm lão đại bị trừ 20 điểm.” Tiểu Tứ thành công sao được kết luận của trọng tài thì lập tức nhắc nhở Lăng Lan.

Lăng Lan nghe vậy thì sửng sốt nhưng cô lập tức liền biết. Viên đạn vừa rồi vì bị hạn chế uy lực nên cơ giáp của cô không bị vụ nổ làm ảnh hưởng, nhưng trên thực tế, loại đạn M9 đó có uy lực nổ mạnh lực lượng đạt tới 60-70TNT, vừa rồi cơ giáp cô né tránh không đủ xa, vẫn chưa khỏi phạm vi ảnh hưởng của vụ nổ.

Nếu vụ nổ vừa rồi không bị hạn chế về sức mạnh thì cơ giáp của cô đã bị thương nặng rồi, cho dù quang thuẫn của cô không bị phá hủy hoàn toàn thì nó nhất định cũng sẽ bị hỏng 1 phần. Vì vậy trọng tài vẫn cho rằng viên đạn kia của Chu Cảnh công kích có hiệu qua, Lăng Lan bị trừ điểm là đương nhiên. Cô vừa rồi đã tính sai.

Trong lòng Lăng Lan có chút đáng tiếc, vốn muốn thắng trận mà không bị trừ điểm, xem ra giờ không có hy vọng rồi. Cô lại lần nữa giơ súng ánh sáng lên, nhắm ngay Chu Cảnh. Tuy rằng súng của Chu Cảnh có uy lực hơn cô N lần, nhưng thời gian điều chỉnh tọa độ của cô nhanh hơn Chu Cảnh rất nhiều, đây là ưu thế của cô.

Lăng Lan lần đầu tiên chuẩn bị bắn trong thời gian dài như vậy, bởi vì cô muốn thu liễm một chút, đồng thời cũng muốn đánh Chu Cảnh một cái trở tay không kịp.

Bất quá, kết quả cũng không hoàn mỹ, đối phương đã có chuẩn bị, lúc điều chỉnh ngắm bắn cũng thời phòng bị cô. Một khi đã như vậy, Lăng Lan liền  quyết định, cường sát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.