Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 472: Hạt giống?



Lúc này, Lăng Tiêu đang ngồi ở vị trí chủ tịch trên đài quan sát cũng từ trong thủ pháp của Chu Siêu Lăng mà tìm được thứ quen thuộc. Khóe miệngông lộ ra một tia tươi cười hoài niệm, không nghĩ tới, đối thủ vẫn luôn cùng ông tranh phong trước kia giờ cũng có hậu bối lớn như vậy. Càng không nghĩ tới trận cạnh tranh lúc trước của bọn họ ở hơn hai mươi năm sau lại được tái hiện.

Tuy rằng Lăng Lan cùng Chu Siêu Lăng vẫn chưa giống như bọn họ lúc đó, nhưng Lăng Lan đã giống ông, trở thành đoàn trưởng mang đội của trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh, mà Chu Siêu Lăng cũng kế thừa phong thái của cha mình, thành đoàn trưởng mang đội của trường quân đội Đệ Tam Nam Sih, từng người đều vì vinh dự của  trường quân đội mình mà chiến!

“Xem ra, đồng đội của Lan Nhi gặp phải khó khăn rồi.” Lăng Tiêu nói thầm.

Lăng Tiêu rất rõ ràng, Cơ giáp sư vận dụng rất nhiều kỹ năng cao cấp hoa mắt, mỗi loại động tác dù đơn giản nhất đều tinh chuẩn đến không che vào đâu được, loại Cơ giáp sư này sẽ khiến cho đối thủ có áp lực không theo kịp. Bất kể là Chu Nguyên Thanh hay là Chu Siêu Lăng đều là loại người có phong cách thao tác này, lúc trước Chu Nguyên Thanh thực sự khiến cho Lăng Tiêu gặp không ít phiền toái, cho đến nay, Lăng Tiêu cũng không nghĩ sẽ cùng Chu Nguyên Thanh tái chiến một hồi.

Trên thực tế, Lăng Tiêu cũng thuộc về loại phong cách thao tác này, chỉ là Chu Nguyên Thanh đi chính là con đường ngắn gọn sạch sẽ thực dụng, mà Lăng Tiêu lại càng có thiên hướng hoàn mỹ như nước chảy mây trôi, Lăng Lan cũng chịu ảnh hưởng của Lăng Tiêu, thao tác lại theo xu hướng cùng với loại phong cách này.

Trên đài, Triệu Tuấn và Chu Siêu Lăng hai người động tác đều rất mạnh mẽ có lực, trong thời gian ngắn ngủn, lại đối chiến năm sáu chiêu. Triệu Tuấn vẫn như cũ không thể nghĩ ra biện pháp gì xoay chuyển hoàn cảnh xấu của anh.

“Thật là chán ghét!” Triệu Tuấn không phải không nghĩ đến sẽ biến chiêu, nhưng đối thủ là không cho anh cơ hội, anh vừa định biến động, đối phương liền biến động theo, cứ tưởng sẽ không lâm vào bị động, nhưng anh vẫn không thể né tránh, cho dù biết rõ chống chọi sẽ có vấn đề, anh cũng cố cắn răng trên đỉnh.

“Tích tích tích!” Quang não cơ giáp của Triệu Tuấn lại lần nữa xuất hiện âm thanh nhắc nhở: “khớp xương cánh tay phải tổn hại tăng 0,7%! Tích lũy thiệt hại 5,6%!”

Từ lúc đầu là 0,23%, theo động tác gia tăng, tình huống tổn hại cũng gia tăng, phỏng chừng khi tổn hại vượt qua 10%, trình độ phá hỏng sẽ nhanh hơn, thời gian của anh còn không nhiều lắm. Triệu Tuấn rất rõ ràng, nếu cứ tiếp tục bị đối phương dây dưa, anh thật sự phải thua trận này.

“Nên làm cái gì bây giờ? Rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?” 

Triệu Tuấn đầu óc một mảnh hỗn loạn, đối phương rõ ràng không mạnh như vậy, thao tác cơ giáp vững vàng ổn định, thi triển kỹ năng tuy rằng cũng có một ít kỹ năng cao cấp, nhưng lại không giống với Kiều Đình và Lâm Tiêu thi triển Vương cấp kỹ năng làm người hoa cả mắt hâm mộ. Thậm chí có chút động tác, kỹ năng nếu so với anh cũng không bằng…… Nhưng chính là các kỹ năng cao cấp, thao tác cơ giáp không làm cho người chớp mắt đó, lại có thể từng chút từng chút mà phá hư cơ giáp của anh, làm cho anh lâm vào cảnh khốn khổ?

“Cái tình huống này, vì sao mà quen như vật? Triệu Tuấn, đừng nóng lòng, chậm rãi suy nghĩ,mày còn có thời gian!” 

Triệu Tuấn vẫn luôn cảm giác có thứ gì đó ở trong đầu miêu tả sinh động, nhưng cố tình bởi vì có quan hệ với việc gấp gáp, như thế nào cũng không nhớ ra được……

“Đang!” Lại một lần đánh giáp lá cà, có lẽ trong lòng Triệu Tuấn có tạp niệm nên phản ứng chậm một chút, vũ khí lạnh đối với vị trí đâm đều không phải là vị trí anh dùng sức lớn nhất. Hai người sau khi kịch liệt va chạm, Triệu Tuấn bị đẩy lùi, khoảng cách so với chiêu đầu tiên lại cách xa hai ba mét……

“Triệu Tuấn, suy nghĩ cái gì?” Một tiếng hừ lạnh ở trong đầu Triệu Tuấn ầm ầm nổ vang.

Lăng Tiêu ngồi trên khán đài chủ tịch nguyên bản dựa nhẹ lưng vào ghế đột nhiên ngồi thẳng người, một đạo tinh thần lực nháy mắt phát ra, lại nháy mắt thu hồi. Giờ phút này, phía sau lưng ông mồ hôi lạnh ướt đẫm, Lăng Tiêu không nghĩ tới Lăng Lan sẽ to gan như vậy, thế nhưng ở nơi có vô số cao thủ trấn giữ lại phóng ra một đạo tinh thần đánh sâu đối với đồng đội của mình …

Còn tốt, hiện trường giống như chỉ có ông cảm ứng được, mà ông cũng theo sát Lăng Lan mang đạo tinh thần lực kia đền bù, cho dù có người cảnh giác cũng sẽ ngộ nhận là ông làm…… Tuy rằng, điều này sẽ làm hình tượng của ông có chút thiệt hại, rốt cuộc hành động này bị hiềm nghi là gian lận. Nhưng đối với việc con gái bị phát hiện, Lăng Tiêu tình nguyện đánh mất danh dự cùng hình tượng cao thượng trong mắt mọi người của mình.

Quả nhiên, con gái là tới đòi nợ! Lăng Tiêu thở dài nhưng lại cam tâm tình nguyện.

Lăng Tiêu có biến động lạ làm cho Lam Lạc Phượng ngồi ở bên người đều có cảm giác, bà quay đầu mang theo cái ánh mắt dò hỏi. Lăng Tiêu thấy thế nhẹ nhàng mà nhéo nhéo tay Lam Lạc Phượng, Lam Lạc Phượng trong lòng hiểu ý, biết không phải là thời điểm đặt câu hỏi liền mỉm cười mà quay đầu về, tiếp tục xem thi đấu giữa sân.

Bên này Lăng Tiêu vì Lăng Lan quyết đoán cắt đuôi, bên kia, sau khi Lăng Lan phát ra một đạo tinh thần sóng xung kích, sắc mặt liền trở nên tái nhợt. Muốn đột phá vòng bảo hộ của khoang thao tác, một đạo sóng tinh thần xung kích này của Lăng Lan cơ hồ dùng hết chín tầng tinh thần lực của cô.

“Triệu Tuấn, tiếp theo liền xem khả năng của chính anh! ” Lăng Lan yên lặng nói thầm. 

Triệu Tuấn bởi vì thao tác sai lầm, bị bắn ra khoảng cách vượt qua đối thủ quá nhiều, tình cảnh này cho dù một ít người bình thường xem cũng nhìn ra anh không ổn.

“Vừa rồi, tôi không nhìn lầm chứ, Triệu Tuấn rơi vào hạ phong?” Người xem nhịn không được xoa xoa đôi mắt, bọn họ không có cách nào tin tưởng, Triệu Tuấn chính là người từng bức bách qua Vương bài sư sĩ Tưởng Thiếu Vũ, đến Vương bài đều có thể bức bình, thế mà đánh không lại một Đặc cấp sư sĩ? Hoặc là Đặc cấp sư sĩ này có bí mật khác người?

Người xem có chút nóng vội, hoang mang với điều này, lập tức động thủ lật xem tư liệu về Chu Siêu Lăng, phát hiện ra hắn thế nhưng lại xếp thứ năm trong đơn thể cách đấu, chỉ xếp sau Triệu Tuấn một vị trí……

A, người này rốt cuộc điệu thấp bao nhiêu mà khiến cho mọi người có thể xem nhẹ như vậy chứ, thành tích thứ 5 đó. Người xem nhìn những tư liệu này vẻ mặt không thể tin tưởng, bọn họ không thể tưởng được ở dưới mí mắt chính mình vậy mà còn cất giấu một vị cao thủ tuyệt đỉnh như vậy, bọn họ vẫn luôn cho rằng Triệu Tuấn là Đặc cấp sư sĩ mạnh nhất.

Bọn họ lại tìm được trong tư liệu về Chu Siêu Lăng, là thua bởi người mạnh nhất - Kiều Đình, vì vậy không có duyên vào top bốn, người xem thầm than vận khí Chu Siêu Lăng quá kém, nếu giống Triệu Tuấn xếp và bảng không có Vương bài sư sĩ thì kết cục liền không giống nhau, Triệu Tuấn rốt cuộc có thể lấy được vị trí thứ ba đơn thể hay không còn không biết.

Triệu Tuấn làm lỗi một màn này cũng làm hai trường quân đội ở hậu trường xuất hiện không khí bất đồng, trường quân đội Đệ Tam đương nhiên mừng rỡ như điên, nếu đoàn trưởng nhà bọn họ đánh bại Triệu Tuấn, chỉ cần lại thắng Lăng Lan kia, bọn họ là có thể vào đến trận chung kết. Ai nói trường quân đội Đệ Tam bọn họ chỉ là bồi đọc? Chỉ cần thực lực bình quân mạnh một chút thì đối thủ có được Vương bài sư sĩ lại như thế nào, liền tính đối thủ có người mạnh nhất trường quân đội lại như thế nào?

Trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh chú ý chặt chẽ chiến đấu, trừ bỏ Lăng Lan lạnh lùng như cũ, Kiều Đình cùng Mục Thiếu Vũ bởi vì một màn này sắc mặt trở nên thập phần ngưng trọng. Mục Thiếu Vũ càng nôn nóng mà chà xát tay, có chút bất an hỏi Kiều Đình nói: “Triệu Tuấn có phải thật không có biện pháp hay không?”

Kiều Đình không trả lời, nhưng hai hàng lông mày nhíu chặt chứng minh anh không xem trọng Triệu Tuấn. Chu Siêu Lăng là người thập phần cẩn thận, mong đợi hắn phạm sai lầm, cơ hồ không khả năng…… Nhưng chỉ bằng vào thực lực bản thân của Triệu Tuấn muốn thoát khỏi khốn cảnh này, Kiều Đình cho rằng rất khó.

Không có được câu trả lời từ Kiều Đình, tầm mắt Mục Thiếu Vũ không tự chủ được mà chuyển tới Lăng Lan, chờ Lăng Lan có thể cho mình một chút tin tưởng, rốt cuộc thì Triệu Tuấn hiện tại chính là người thuộc Lăng Thiên. Một lòng nghĩ đến sẽ được nghe an ủi Mục Thiếu Vũ xem nhẹ sắc mặt có chút không bình thường tái nhợt của Lăng Lan, cũng làm cho Lăng Lan có vẻ càng thêm lạnh băng.

Cảm giác được tầm mắt của Mục Thiếu Vũ, Lăng Lan nguyên bản nửa khép hai mắt lại mở ra, cô nhàn nhạt mà nói: “Triệu Tuấn, còn có cơ hội!”

Nên làm cô đều đã làm, hạt giống đã gieo, có thể hay không bởi vì trận chiến đấu này mà thuận lợi nẩy mầm, liền hoàn toàn dựa vào Triệu Tuấn chính mình có thể hay không có kì ngộ.

Lăng Lan nói làm Mục Thiếu Vũ an tâm, hắn tiếp tục nghiêm túc mà nhìn về phía màn hình lớn. Mục Thiếu Vũ lúc này còn không nhận thấy được vì sao Lăng Lan nói một câu mà mình có thể an tâm như vậy. Bất tri bất giác, hắn đã thừa nhận địa vị của Lăng Lan rồi, đủ trả giá cho tín nhiệm của mình.

Lúc này, Triệu Tuấn bởi vì tiếng hừ lạnh kia liền hoa mắt, một giây tiếp theo bỗng nhận ra mình đi tới một phòng cách đấu bị phong bế……

“Đây là chuyện gì?” Triệu Tuấn ngạc nhiên, 

“Mình không phải đang ở trên đài thi đấu cơ giáp sao? Như thế nào lại đến nơi này? Còn có, thanh âm kia, hình như là của Lan lão đại.”

Triệu Tuấn vừa mới nghĩ đến Lan lão đại, bên trong phòng cách đấu liền xuất hiện một cơ giáp anh thập phần quen thuộc, đúng là Vương bài cơ giáp cận chiến mà Lăng Lan đang thao tác.

“Lan lão đại, sao cậu lại tới đây? Sao cậu lại dùng Vương bài cơ giáp tới chiến đấu, không phải nói phải che dấu thật tốt sao?” Triệu Tuấn lo lắng hỏi.

Lăng Lan lựa chọn che dấu anh hết sức tán đồng, anh thật sự không có cách nào tưởng tượng khi mọi người biết có người có thể đánh vỡ truyền kì về Lăng Tiêu, năm hai liền thăng cấp Vương bài ( trừ bỏ các bạn nhỏ cùng nhau lớn lên, và các đồng bọn gia nhập sau này, Lăng Lan chưa từng ở bên ngoài tuyên bố thăng cấp Vương bài khi mới hai năm cấp), sẽ khiến cho thế giới oanh động thế nào, anh thậm chí có thể đoán trước các sự kiện cùng loại với trường quân đội bị không kích sẽ lại một lần nữa phát sinh, càng không cần phải nói các quốc gia sẽ phái tới thích khách sát thủ.

Đáng tiếc Triệu Tuấn hỏi chuyện, Lăng Lan vẫn chưa trả lời, ngược lại đột nhiên vọt tới đây, chạm mặt chính là một nhát kiếm.

Triệu Tuấn nhanh chóng thao tác cơ giáp né tránh, nhưng tốc độ của anh lại  như thế nào có thể nhanh hơn tốc độ của Lăng Lan, kiếm thứ nhất hung hăng mà bổ trúng thân thể cơ giáp, lực lượng thật lớn đem cơ giáp của anh hung hăng mà quăng ra ngoài, nặng nề mà nện trên vách tường cứng rắn ở bên trong phòng cách đấu, rồi lại bắn ngược trở lại rơi xuống trên mặt đất, Triệu Tuấn cả người thống khổ vô cùng, ngực nặng nề muốn phun ra máu, trong miệng có mùi máu tươi, thập phần khó chịu.

Không đợi Triệu Tuấn bò dậy, một đạo cơn lốc lại đánh úp tới, Lăng Lan dùng chân lượn một vòng quét qua vùng địa cực cạnh sườn, đem Triệu Tuấn lại lần nữa đá bay lên……

“Liên kích thuật!” Triệu Tuấn từ trên mặt đất bay lên, Lăng Lan thao tác cơ giáp theo sát sau đó, trong tay vũ khí lạnh không chút do dự đánh lên trên cơ giáp của Triệu Tuấn: “Một, hai, ba, bốn……

Lực lượng thật lớn làm Triệu Tuấn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, Triệu Tuấn liều mạng ấn hạ kênh trò chuyện la lớn: “Lan lão đại, là tôi, tôi là Triệu Tuấn!”

Lan lão đại này lực lượng tuyệt đối không phải là hình thức luận bàn bình thường, hoàn toàn là đao thật kiếm thật, lại đánh như vậy đi xuống, anh tuyệt đối sẽ chết ở trong tay Lan lão đại, kết quả này anh không thể tiếp thu, chết quá không đáng giá quá nghẹn khuất, anh không phục!

“Triệu Tuấn, anh suy nghĩ cái gì? Anh chẳng lẽ không biết, một khi tiến vào hình thức đối chiến, bất cứ lúc nào chỗ nào, chúng ta chính là địch nhân sinh tử sao!” Thanh âm của Lăng Lan lạnh băng ở bên tai của Triệu Tuấn vang lên, tràn ngập tiêu sát, Triệu Tuấn biết, lúc này Lan lão đại nói chính là nói thật!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.