<!---->Bắc Thần hô
quát lớn tiếng, chắn phía trước bốn người Chỉ Điệp. Tất cả mọi người đều nhìn
nhau, vừa rồi còn đánh sống đánh chết, hiện tại thế nhưng đều liên thủ chống đỡ,
thật sự là tạo hóa trêu người mà, đều là thân bất do kỷ.
Không có do dự nhiều, nhân vật dẫn đầu toàn quân của mười tông đều hô quát lên.
Từng đạo tấm chắn linh lực, toàn bộ Cương Ngọc Thuẫn đều được lấy ra. Hơn một
ngàn tu chân giả, liên thủ phát ra pháp thuật phòng ngự, hóa thành một đạo
thiên mạc thật lớn, che ở trước người mọi người.
Bắc Thần liên hợp với vài tồn tại Hóa Huyết đỉnh phong, chắn ở phía trước nhất,
linh lực trong cơ thể điên cuồng trào ra, gia cố thêm phòng ngự ở mặt tiền.
Bàn tay khổng lồ cùng Tứ Linh rốt cục đụng mạnh vào nhau, trong nháy mắt, Càn
Khôn lật, thiên địa hắc ám.
Nhưng vào lúc này đây, Tứ Linh đại trận trên không Cực Đạo Cung, từ vị trí
trung tâm bắt đầu tản ra, tựa như một đóa hoa cà độc dược tầng tầng lớp lớp nở
rộ lên.
Tứ đại linh thú Thái Cổ, bị chưởng pháp khổng lồ đè nặng, càng không ngừng lui
về phía sau, thẳng đến khi lui tiến vào trong đại trận Tứ Linh.
- Châu chấu đá xe!
Trận văn của đại trận Tứ Linh, lần thứ hai kịch liệt bắt đầu khởi động, đóa hoa
của trận mạc diễn hóa, cũng tầng tầng lớp lớp khép kín lại, hấp thu toàn bộ chấn
động bao vây của chưởng pháp khổng lồ kia phát ra.
Khi chưởng pháp khổng lồ hạ xuống phía trên đỉnh của Cực Đạo Cung, trời sụp đất
nứt, cửu thiên sắc kim lôi, đại địa sắc phong hỏa, từng đạo nguyên lực từ bốn
hướng bắt đầu bắn ra ngoài.
Ầm ầm một tiếng, công kích thứ nhất đánh ra, đánh sâu đến chỗ của Bắc Thần.
Chỉ một chiêu này, cả trận mạc bảo hộ liền vỡ vụn, dưới tâm thần cảm ứng, tất cả
mọi người phun ra một ngụm máu tươi, rất nhiều đệ tử Hóa Huyết tầng bảy, trực
tiếp lâm vào hôn mê.
Tuyệt cảnh, tuyệt diệt, tuyệt địa, tuyệt vọng, tất cả mọi người đều ngây ngốc,
ngay cả hò hét không cam lòng cũng không có. Không ai có thể tiếp tục phòng ngự,
tất cả mọi người biết, dưới sức mạch to lớn như thế, bọn họ là thập tử vô sinh.
Trong một khắc tuyệt vọng, bí cảnh của Cực Đạo Cung lần thứ hai chấn động lên.
Từng đạo linh quang từ bốn phương tám hướng bắn nhanh lại đây.
Bắc Thần nhìn thấy linh quang hiện lên xung quanh thân mình, cuối cùng là thở
dài nhẹ nhõm một hơi. Kỳ hạn một tháng thí luyện của Cực Đạo Cung rốt cục đến rồi.
Tiếp dẫn lực đến từ căn nguyên thực vực, cùng với bài xích lực của bí cảnh Cực
Đạo Cung diễn hóa, rốt cục bạo phát, bắt đầu tiếp dẫn mọi người trở về tông môn
của bản thân.
Trước một khắc biến mất, Bắc Thần cố định ánh mắt nhìn về phía Cực Đạo Cung. Ở
nơi đó, chưởng pháp khổng lồ như thần, bí mật mang theo oai lực diệt thế, ầm ầm
bạo đánh. Tứ đại linh thú, liên tục lui về phía sau, không phải là đối thủ.
Theo chỗ sâu nhất của Cực Đạo Cung, thân ảnh chạy ra khỏi ba đạo vĩ ngạn, mơ hồ
không rõ, lại lộ ra khí tức như vực sâu như ngục tối.
- Nhất định có một ngày, Bắc Thần ta cũng sẽ bước lên cao tuyệt đỉnh, không bao
giờ phải có loại tuyệt vọng như vậy nữa!
Chớp mặt một cái, Bắc Thần đã rơi xuống phía trên quảng trường Tiếp Điên Điện của
Nam Huyền Tông. Còn chưa ổn định được thân hình, khí huyết trong cơ thể Bắc Thần
chấn động cuồn cuộn, ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm tiên huyết.
Bốn người Chỉ Điệp cũng đồng dạng bị thương, Triệu Phi Kính, Giả Tuấn hoàn toàn
hôn mê. Sắc mặt Chỉ Điệp, Phi Luyện trắng bệch, hơi thở thập phần suy nhược. Nếu
không phải có Bắc Thần sống chết che trước bốn người bọn họ, sợ là bị thương
còn phải nặng hơn.
Từng đạo linh quang bắt đầu hiện lên, sau khi quang hoa tán đi, hiển lộ ra phần
đông đệ tử tham gia vào mật cảnh thí luyện. Phi Chiến, Phi Tỉ, Phi Phác, Phi
Ca, Phi Du, Phi Kính, Phi Mộc, Phi Hoàng, Phi Duyến, Phi Sâm đều xuất hiện.
Mặt khác, một ít đệ tử tông môn Thế Gia thông qua Nam Huyền Tông tiến vào bí cảnh
của Cực Đạo Cung cũng liên tục hiện ra thân hình. Bốn phía quảng trường Tiếp
Điên Điện, rất nhiều các lão nhân tông môn Thế Gia đều đang lo lắng chờ đợi, thần
thức đảo nhanh bốn phía, tìm kiếm đệ tử may mắn còn tồn lại của tông môn gia tộc
mình.
Sau khi mọi người đều ngắm nhìn kỹ đệ tử ngoại môn Nam Huyền Tông trước mắt,
ánh mắt đều có chút co rụt lại, một dự cảm điềm xấu bắt đầu tràn ngập.
Trong Tiếp Điên Điện, mười sáu khí tức khủng bố liên tiếp bùng nổ chấn động ra.
Một bàn tay thật lớn, vỗ tới khoảng không, mang đi tất cả đệ tử ngoại môn của
Nam Huyền Tông.
- Trời của ta a, xảy ra đại sự rồi!
- Như thế nào lại như vậy, đệ tử Nam Huyền Tông đều bị thương quá một nửa a!
- Nam vực này phải đổi ngày rồi!
- Mau, phát ra phù đưa tin, thông tri gia tộc, thông tri tông môn!
Trong Tiếp Điên Điện, mười sáu sơn chủ mười sáu sơn của Nam Huyền Tông, một đám
người sắc mặt đáng sợ âm trầm, nhìn nhìn xung quanh, tập trung vào đệ tử các
sơn trong Tiếp Điên Điện, lửa giận nồng đậm phát ra không hết bắt đầu tràn ngập.
Tần Bạch chờ phần đông tiên trưởng các sơn, đứng ở một bên, nhìn thấy hiện trường
thê thảm, đều ngây ngẩn cả người.
- Phi Chiến, Phi Tỉ, Phi Phác, sao lại thế này?
Sơn chủ Đệ Nhất Sơn, Lục Hải, rít gào một tiếng, chấn động lung lay cả Tiếp
Điên Điện.
- Sơn chủ, mau, mau cứu cứu các sư đệ, rất nhiều sư đệ đều đã nuốt Bạo Linh
Nguyên Đan a!
Tiếp Điên Điện, mười sáu vị sơn chủ, trong cơn giận dữ, khí tức thiên địa bốn
phía biến đổi, ba đạo hư không môn hộ mở ra bên trong Tiếp Điên Điện, từ trung
tâm phát ra khí tức phi phàm của ba vị tu giả.
Nhìn đến ba người này, sơn chủ Lục Hải cũng không dám làm sai, đều đứng dậy
hành lễ.
- Bái kiến sư thúc!
Đám người Tần Bạch cũng hành lễ theo:
- Bái kiến lão tổ!
Đứng đầu Thiên Điện, Ngọc Sơn chân nhân, thần thức đảo qua phần đông đệ tử ngoại
môn, sắc mặt trở nên thập phần đáng sợ.
- Là ai?
Phi Chiến nơm nớp lo sợ đứng dậy:
- Hồi bẩm lão tổ, hai tông Đạo Chân Tông cùng Bắc Huyền Tông liên thủ ra tay với
chúng ta. Đệ tử Đạo Hư Môn, Chính Nhất Môn đều bị đệ tử Tử Khí Tông cùng Hoàng
Minh Tông giữ lại.
Đứng đầu Nhân Điện, Ngải Sơn chân nhân nhìn nhìn hơn hai mươi đệ tử dùng Bạo
Linh Nguyên Đan nằm trên mặt đất, vung tay lên, cuốn đi toàn bộ bọn họ. Sau đó,
nàng thân thủ nhún về phía trước, một đạo không gian môn hộ hiện ra, trực tiếp
tiến nhập vào bên trong, biến mất không thấy.
Bắc Thần ngã ngồi trên mặt đất, rất nhanh dùng một viên Tinh Linh Nguyên Đan. Đột
nhiên, Bắc Thần lại có dự cảm, nhìn về Phi Luyện phía bên cạnh. Chỉ thấy một đạo
không gian môn hộ bắt đầu xuất hiện ở đỉnh đầu của Tôn Phi Luyện, một bàn tay
khô gầy từ bên trong đi ra, mang đi Tôn Phi Luyện. Theo sát sau đó, đỉnh đầu Chỉ
Điệp cũng xuất hiện một đạo không gian môn hộ, đồng dạng mang nàng đi.
Ngọc Sơn chân nhân, hai mắt nhìn lướt qua chỗ của Bắc Thần, nhìn nhìn Giả Tuấn
nằm trên mặt đất, lại dời đi tầm mắt.
- Cẩn thận đạo tới!
Phi Chiến nói ra toàn bộ tình hình đại chiến của Cực Đạo Sơn, cùng với tình báo
từ Đạo Hư Môn làm sao đến được, nhất ngũ nhất thập địa.
Sau đó, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn lên người của Bắc Thần, có kinh ngạc,
có tò mò.
Bắc Thần Đệ Tứ Sơn, từ hôm nay trở đi, tiến nhập vào trong mắt của tất cả nhân
vật cao tầng của Nam Huyền Tông. Tần Bạch đứng ở bên trong đội ngũ phần đông Cố
Nguyên kì, sắc mặt quái dị nhìn nhìn Bắc Thần, có vui mừng, cũng có thương tiếc.
Bắc Thần sau khi dùng Tinh Linh Nguyên Đan, khí tức cuối cùng trong cơ thể cũng
bình ổn một hai phần, lúc này cũng chầm chậm mở ra hai mắt.
Đối mặt với hai vị cảnh giới Đạo Tiên, bị mười sáu tồn tại Ngưng Đan kì cấp cao
nhìn chăm chú, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi, trái tim trong lồng ngực
cũng đập thình thịch.
Phi Chiến cuối cùng lại nhắc tới, trong Cực Đạo Sơn, vài lần xao động bất đồng
tầm thường, đặc biệt là ngày cuối cùng, cỗ uy lực diệt thế áp bách đến người
khác không thể thở dốc nổi, ký ức của hắn vẫn còn rất mới mẻ.
Sơn chủ Đệ Tứ Sơn, Lục Quỳnh, nhìn nhìn đệ tử này phía dưới chính mình, tinh
quang bên trong hai mắt lưu chuyển, không biết nàng đang suy nghĩ cái gì.
Ngọc Sơn chân nhân thân thủ vung lên, liên tiếp bay ra ba đạo linh quang, đều
nhanh chóng nhập vào trong cơ thể ba người Bắc Thần, Giả Tuấn, Phi Kính. Đạo
linh quang này vừa nhập thể, Bắc Thần cảm giác được thân thể trọng thương vốn
đã khô héo của mình bất ngờ lại khôi phục ở tốc bất khả tư nghị. Lâu ngày trời
hạn lại gặp phải mưa phùng, làm cho hắn thở phào nhẹ nhõm thật dài.
Hai người Giả Tuấn, Phi Kính, hơi thở dùng dần ổn định xuống, sắc mặt có chút
trắng.
Lục Quỳnh đứng dậy, hỏi Bắc Thần:
- Cực Đạo Cung làm sao vậy, đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Đối mặt với cao tầng tông môn, Bắc Thần tất nhiên là không dám giấu diếm, thành
thật nói ra tất cả chuyện tình một lần. Đương nhiên, đối với ngọc thạch bảy màu
bên trong đan điền kia, hắn vẫn là không nhắc tới.
Ngọc Sơn chân nhân đứng đầu Thiên Điện, Thanh Sơn chân nhân đứng đầu Địa Điện,
đứng đầu mười sáu sơn Nam Huyền Tông, đều là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy ở Tu
Chân Giới, nghe thấy biến hóa ở Cực Đạo Cung mà kinh hãi, sắc mặt đều thay đổi.
- Thanh Sơn sư đệ, mang ba đệ tử này đi Đan Các điều trị thương thế đi, ta đi một
chuyến đến Huyền Linh Lục thiên địa.
Ngọc Sơn chân nhân phân phó một câu, Thanh Sơn chân nhân vung tay lên, cuồn cuộn
nâng cao ba người Bắc Thần, liền tiến vào hư không biến mất không thấy.
- Lục Hải, gõ chuông đi, triệu tập tất cả đệ tử Ngưng Đan hậu kỳ tất cả các
tông môn đến Tiếp Tiên Điện đợi mệnh. Lục Tuệ, đi Đan Các một chuyến, để cho
các vị sư ngận ra tay, thay thế các đệ tử ở đó điều trị thương thế.
Lục Tuệ là sơn chủ của Đệ Nhị Sơn, cũng là tu vi Ngưng Đan kì đỉnh phong.
Sau khi phân phó xong, Ngọc Sơn chân nhân cũng tiến nhập vào hư không không thấy.
Sau đó, trong Tiếp Điên Điện của Nam Huyền Tông, chín tiếng chuông vang lên, tất
cả tồn tại Ngưng Đan hậu kỳ ở tông môn, toàn bộ đều hội tụ lại Tiếp Điên Điện.
Cả Nam Huyền Tông, sau khi nghe thấy chín tiếng chuông ở Tiếp Điên Điện, toàn bộ
đều trở nên khẩn trương.
Chín đạo tiếng chuông, là âm thanh chuẩn bị chiến tranh, chín thanh phát ra,
tông môn đã có đại sư phát sinh!
Lúc này, mật cảnh Nam Huyền Tông, trong Huyền Linh Lực thiên địa, tông chủ Nam
Huyền Tông, Diệu Sơn chân nhân, Hư Sơn chân nhân Đạo Quán Viện, Cung Sơn chân
nhân viện tôn Tu Viện đều hội tụ lại.
Một ngày sau, đại trận bảo hộ tông môn của Nam Huyền Tông toàn bộ khai hỏa. Ba
điện chủ tam điện thiên địa, Ngọc Sơn chân nhân, Thanh Sơn chân nhân, Ngải Sơn
chân nhân tập thể xuất hiện, liên thủ uy áp Đạo Chân Tông. Cùng thời gian, mười
sáu sơn chủ Nam Huyền Tông cường thế phóng ra, thẳng bức đến lãnh địa của Bắc
Huyền Tông, ở Tu Chân Giới nam vực, tập thể hét lớn.