Đan Thần

Chương 598: Đào thoát




Côn Bằng thái tử muốn tiếp tục thi triển Đại Bằng Hư Không Thuật, nhưng hắn muốn thế nào, cuối cùng vẫn nhịn xuống. Đại Bằng Hư Không Thuật thi triển một lần, hắn sẽ chịu một ít thương tổn, nhưng chỉ cần phục dụng một ít đan dược điều dưỡng và một ít thời gian khôi phục.

Chỉ khi nào tổn thương quá nặng, tổn thương căn cơ, căn bản, thậm chí có thể tạo thành ảnh hưởng không thể vãn hồi cho việc tu luyện của hắn sau này, tuy hắn hận Trình Cung thấu xương, hận không thể xét nát hắn ra, nhưng liên tục cân nhắc, hắn có cảm giác không đáng như thế.

Trình Cung lại liều mạng gài, lần đầu tiên thúc dục Tinh Phong Chiến Đao đến cực hạn, không, là siêu việt cực hạn, thân thể cũng đạt tới cực hạn. Mà Côn Bằng thái tử có quá nhiều cố kỵ, dần dần, Trình Cung và Côn Bằng thái tử có khoảng cách càng lớn, rốt cục, thân ảnh Trình Cung thân ảnh của Côn Bằng thái tửđã biến mất khỏi thần niệm.

- Trình Cung... Oanh...

Côn Bằng thái tửđã bay hơn ngàn dặm, dừng lại ở vị trí cuối cùng mà thần niệm của hắn nhìn thấy Trình Cung, một cổ tức giận đang đè nén trong ngực, vào lúc này bốc cháy lên.

Âm thanh tức giận, lực lượng cường đại không có chỗ phát tiết, trực tiếp đánh ngọn núi cực lớn trên mặt đất thành một cái hố sâu, sâu không thấy đáy.

Bỏ qua Côn Bằng thái tử. Trình Cung liên tiếp đổi hương ba lượt, rốt cục xác định không còn bắt được dấu vết của Côn Bằng thái tử, lúc này hắn trực tiếp tiến vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh.

- Ah... Nguồn truyện: Truyện FULL

Người vừa tiến vào không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Trình Cung một tay cầm Tinh Phong Chiến Đao, cả người thiếu chút nữa ngã xuống đất, cơ bắp toàn thân đau nhói, thậm chí có một loại cảm giác như muốn nứt ra, rời khỏi thân thể.

Trên lớp da của thân thể xuất hiện mồ hôi màu đỏ, không, đó không phải mồ hôi, màđó chính là máu tươi.

Bọn người Lý Dật Phong đều ngây người, Man Ngưu Vương Lý Hằng càng có chút luống cuống chân tay, đã từng là Vương giả Nam Hoang. Hôm nay vì lo lắng mà không biết làm sao. Mà Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi đứng ở đó, nhìn thấy bộ dạng của Trình Cung, nàng phóng tới, nàng có một loại xúc động. Nàng nghĩ phải đi tới dìu Trình Cung, bởi vì nàng cảm giác được trong nội tâm của mình vô cùng khổ sở.

Trình Cung nhắc tay còn lại lên, ngăn cản bọn họ.

- Bành... Bành... Bành...

Lúc này, Trình Cung chống Tinh Phong Chiến Đao liền nổ tung, trên đó có một trăm lẻ tám khỏa tinh lực. Nhưng vào lúc này lại nổ tung, cuối cùng cả Tinh Phong Chiến Đao đều đang run rẩy, giống như đang khóc.

Tinh Phong Chiến Đao tuy không bị hủy, nhưng một trăm lẻ tám khỏa tinh lực đã bị hủy diệt. Tinh Phong Chiến Đao cũng mất đi lực lượng gia tốc đặc thù. Có thể nói, tuy vẫn là tuyệt phẩm linh khí. Nhưng uy lực của Tinh Phong Chiến Đao giảm xuống rất nhiều.

Nhìn thấy Tinh Phong, Trình Cung như thế, dùng tay vuốt nhẹ thân đao. Trong nội tâm cũng rất không có tư vị. Không có biện pháp, có thểđào thoát khỏi Đại Bằng Hư Không Thuật của Côn Bằng nhất tộc, cả Cửu Châu đại địa lâu rồi chưa xuất hiện qua, Côn Bằng thái tử bị trọng thương liên tiếp, không tiếc bản thân bị hao tổn thi triển Đại Bằng Hư Không Thuật cũng không đuổi kịp, muốn nói không trá giá lớn là không thể nào, trừ phi Trình Cung là Thiên Anh, nhưng lại không phải Thiên Anh, bởi vì loại tốc độ này của hắn, đã siêu việt tốc độ của Thiên Anh.

- Cảm ơn.

Tướng quân khó tránh khỏi trận vong, tuy Tinh Phong Chiến Đao còn chưa có khí linh, nhưng Trình Cung vẫn thấp giọng nói ra.

Trình Cung đụng vào một cái, Tinh Phong Chiến Đao bị hao tổn, bản thân tổn thương cũng không nhẹ. Thu hồi Tinh Phong Chiến Đao, Trình Cung mới nhìn nhục nhục, mẹ kiếp, hỗn đản này, gia hỏa này... Không ngờđang ngủ.

Ăn ngủ, ngủ ăn, gây họa, chỗ tốt đều của nó cả, nhưng hiện giờ nóđang ngủ rất thoải mái a.

- Ngủ đi, ngủ đi, lần này chờ ngươi tỉnh lại, bản đại thiếu sẽ trò chuyện với ngươi thật tốt.

Trình Cung nhìn nhục nhục nói ra, hắn biết rõ nhục nhục này tu luyện rất khác, chỉ cần nó ngủ, dùđộng thế nào nó cũng không tỉnh, trừ phi uy hiếp đến tính mạng của nó, hoặc có thứđồ vật gìđó hấp dẫn nó.

- Khá tốt không có việc gì, tốc độ của Côn Bằng nhất tộc danh chấn Cửu Châu đại địa, ngươi có thể dụng tốc độ chạy thoát trước mặt của hắn, quá lợi hại.

Lý Dật Phong bội phục nói ra.

- Lợi hại cái rắm.

Trình Cung ngồi xuống, sau đó lấy một ít đan dược ném vào trong miệng, nói:

- Chỉ là bản lĩnh chạy trốn để khỏi chết, cái này mà tính là bổn sự lợi hại gì, nếu chỉ có một mình hắn, hôm nay bản đại thiếu sẽ chơi đùa với hắn, nhưng ở sau lưng của hắn còn ba gãĐại Yêu Vương đỉnh phong, chuyện nàm tạm thời không tính toán, hơn nữa đúng là hắn lợi hại, tu luyện sớm hơn ta mà thôi, chờ thêm một thời gian, không bao lâu sau bản đại thiếu sẽ đuổi kịp hắn, xem thử tốc độ của hắn có nhanh hơn nữa hay không.

- Tại sao vừa rồi không vào đây?

Nghĩđến tình huống nguy hiểm vừa rồi, trong lòng Tần Vân Nhi đến bây giờ vẫn còn sợ hãi, tuy nàng không truy hỏi không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh là nơi nào, nhưng bản thân Trình Cung lại không tiến vào trong đây khi gặp nguy hiểm, cho nên nàng mới cảm thầy kỳ quái và lên tiếng hỏi Trình Cung.

- Hiện tại ta không có biện pháp tùy tiện điều động nơi này di động, cho dù di động cũng phải trả cái giá quá lớn, cũng giống như Côn Bằng thái tử sử dụng Đại Bằng Hư Không Thuật, không phải lúc trọng yếu nhất, được không bù mất. Trước kia chúng ta trốn vào, là vì bọn họ không xác định được chúng ta ở đâu, nhưng hiện tại bị Côn Bằng thái tử tập trung, một khi ta tiến vào đây, ít nhất hắn biết rõ phạm vi và khu vực, đến lúc đó hắn sẽ bày bố trận chung quanh đây, lại dùng thần thông và một ít đạo khí công kích làm bẫy rập ở bên ngoài, đến lúc đó, lại bảo Địa Anh công kích vào hư không giống như lúc trước, có tỷ lệ rất lớn bức chún ta đi ra, khi đó mới thật sự nguy hiểm.

Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi vẫn băng lãnh như trước, nhưng Trình Cung lại cảm nhận được một loại cảm giác quan tâm, cho nên trả lời cẩn thận.

- Tiểu gia hỏa này rốt cuộc là cái gì, quá biến thái a, đối với đại thiếu, tại sao ngươi không ngăn cản nó, nó lại ăn Thiên Bảo Thử a, trước đó ngươi đã nói với chúng ta Thiên Bảo Thử rất trân quý, đủ để biến một tán tu thành thủy tổ của một đại phái trong Tu Chân Giới a.

Lý Dật Phong nhìn nhục nhục, còn đau lòng hơn của Trình Cung nói ra.

- A...

Trình Cung cười khổ nói:

- Nói thật ta cũng rất muốn cóđược Thiên Bảo Thử, cóđược thứ này chẳng khác gì cóđược một tòa bảo tàng thật lớn, có thể lấy vô cùng vô tận, dùng không hết, nhưng Thiên Bảo Thử có một đặc tính, cảđời chỉ có một chủ nhân, nếu như không phải chủ nhân nó ra lệnh, cho dù ngươi cóđối đãi tốt với nó thế nào cũng vô dụng. Hơn nữa Thiên Bảo Thử và chủ nhân có liên hệ tinh thần đặc thù, loại liên hệ này rất thần bí, cho dù là không gian cũng khó mà ngăn cách được, nếu như Côn Bằng thái tử không tiếc tất cả sử dụng bí pháp liên hệ với Thiên Bảo Thử, cho dù chúng ta có ở trong Càn Khôn Đan Giới cũng bị khóa chặt lại, trọng yếu nhất là, nó vô cùng trọng yếu với nhục nhục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.