Đan Thần

Chương 619: Tiên đan không thể luyện




- Đều là do tên Tần Vô Ngân ngu ngốc kia, đột vật vậy màđều lọt vào tay Trình Cung, nhất định phải giết hắn đi, đi.

Thần niệm của Nguyệt Minh thái tử hung dữ truyền âm cho Võ Thân Vương, Côn Bằng thái tử, sau đó cũng nhảy vào cánh cửa không gian.

Lúc này cánh cửa không gian lần nữa thu nhỏ lại, Côn Bằng thái tử tức giận đến ngứa cả răng, cuối cùng lưu luyến nhìn cái côn sắt đen kịt kia một cái rồi cũng nhảy vào trong cánh cửa không gian.

Lúc này tất cả những người khác đều đã nhảy vào trong, Càn Khôn Đan Giới này không biết ở nơi nào, một khi bị nhốt ở trong đó, chỉ sợ khó có thể ra ngoài được nữa.

Hai tên gia hỏa cản trở Trình Cung vào khắc cuối cùng cũng nhảy vào trong cánh cửa không gian, Trình Cung chính là người cuối cùng, giờ phút cánh cửa không gian kia chỉ lớn chưa đến cái chén ăn cơm, lại đang nhanh chóng thu nhỏ lại, hỏa diễm không ngừng thu nhỏ lại, không ngừng co rút lại.

Trình Cung cuối cùng nhìn thoáng qua côn sắt đen kịt lơ lửng trên không trung như một dung làm một thể với không gian nơi này, thần niệm lại quét một vòng Đan Đỉnh.

Hắn không biết xảy ra chuyện gì, nhưngthân là Luyện Đan Sư, từ Càn Khôn Đan Giới và sựđặc biệt của Đan Đỉnh, hắn ít nhất có thể nhìn ra sự cường đại của Càn Khôn Đan Tông năm đó. Nhưng tiếc, tất cảđều đã trở thành quá khứ, đối mặt với Càn Khôn Đan Tông đã từng cường đại này, hắn vẫn có một ít cảm khái, ít nhất không giống những người khác chỉ là vì tiến màđến tranh đoạt bảo vật.

Ngay khi cánh cửa không gian kia chỉ còn không đên một đoạn, thân thể Trình Cung lập tức hóa thành một đạo hỏa diễm, lấy bổn mạng chân hỏa của bản thân thúc dục, thân thể của hắn trực tiếp biến hình thành một ngọn hỏa diễm chui vào trong cánh cửa không gian đang khép lại.

Đãđến cảnh giới Địa Anh cảnh giới, tùy ý biến hóa thân thể cũng không phải là chuyện gì khó, Trình Cung mượn nhờ bổn mạng chân hỏa, như hóa thành một đoàn hỏa diễm vậy.

Cảm nhận được không gian thay đổi, đồng thời cũng cảm nhận thấy hỏa diễm đang khép lại kia tựa hồ muốn dập tắt.

Hỏa diễm dập tắc, nếu như ngọn lửa này dập tắt, vậy Càn Khôn Đan Tông đã từng huy hoàng này cũng sẽ triệt để bị dập tắt. Trình Cung có một loại cảm giác, một khi hòn đảo trong không gian đặc biệt này tiêu vong, toàn bộ Càn Khôn Đan Giới cũng sẽ diệt vong.

Luyện Đan kiếp trước, Trình Cung đã là Luyện Đan Sư đỉnh phong nhất ở Cửu Châu đại địa, thậm chí ở trong Linh Sơn cũng sáng tạo ra truyền thuyết. Ở kiếp này được các loại lực lượng như Chí Dương Chân Hỏa, Niết Bàn hỏa diễm, Hư không Âm Dương kiếp rèn luyện thân thể, đối với luyện đan chi lộ càng có cảm ngộ.

Lưu lại một chút hy vọng cho Càn Khôn Đan Tông này đi coi như là lưu cho mình chút hy vọng. Ít nhất cái côn sắt đen kịt này rất thần kỳ, thứ tốt trong Càn Khôn Đan Tông cũng không ít, bản đại thiếu sau này còn có thểđến, đến lúc đó nói không chừng có thể khống chế toàn bộ Càn Khôn Đan Giới cũng không biết được. Đã như vầy, không thểđể hỏa diễm này bị dập tắt được.

Chỉ là một loại cảm giác, nhưng Trình Cung cũng là Luyện Đan Sư, rất tin tưởng loại cảm giác này. Khi người xuyên qua cánh cửa không gian kia, lập tức ngay khi không gian sắp thay đổi, Trình Cung khoát tay, đánh ra bổn mạng chân hỏa, còn có một chút chí dương chân hỏa lên hỏa diễm sắp bị dập tắt kia.

Đây là một cánh cửa không gian do hỏa diễm căng ra, Trình Cung cuối cùng hoàn toàn là một loại cảm khái, cảm ngộ, cái này cũng là vì hắn tràn đầy cảm xúc, trong phế tích Càn Khôn Đan Giới này cảm nhận được loại uy lực của hủy diệt chi kiếp. Nhớ tới tình huống năm đó mình bị mười ba đạo Hư Không Âm Dương kiếp đánh chết, cuối cùng mới nổi lên cách nghĩ không để ngọn hỏa diễm cuối cùng của Càn Khôn Đan Giới bị dập tắt.

Bổn mạng chân hỏa của mình cộng thêm chí dương chân hỏa, đủ để hình thành một cổ hỏa diễm đặc biệt, chỉ cần trong Đan Đỉnh này có một tia hỏa diễm, lực lượng thôn phệ hắc ám đặc biệt trong Đan Đỉnh cũng không ảnh hướng đến toàn bộ Càn Khôn Đan Giới, Càn Khôn Đan Giới cũng sẽ không bị hủy diệt.

Đây là cảm ngộ của Trình Cung ở kiếp trước, mơ hồ cảm nhận được một loại cảm giác, chỉ là cảm giác trong nháy mắt thôi. Nhưng ngẫm lại mình đạt được không ít chỗ tốt ở Càn Khôn Đan Giới, cộng thêm tràn đầy cảm xúc, mặc kệ như thế nào hắn cũng phải đi làm, với hắn mà nói cũng không có tổn thất gì, nhưng dựa theo bản thân cảm giác thì trong toàn bộ Càn Khôn Đan Giới trong thời gian ngắn sẽ không biến thành tửđịa được.

Oanh!

Ngay khi hỏa diễm của Trình Cung đánh lên chín đoàn hỏa diễm đã muốn khép lại sáp nhập vào cánh cửa không gian thì tất cả chung quanh đột nhiên dừng lại.

Dừng lại, thời gian, không gian chung quanh vậy màđều dừng lại, thân thể Trình Cung cũng đột nhiên không thểđộng đậy. Sau một khắc, cánh cửa không gian đang khép lại đột nhiên bị một cổ lực lượng cứ thế mở ra, đúng vậy, vậy mà trực tiếp mở ra không gian.

Côn sắt đen kịt, đúng vậy, đúng là cái côn sắt đen kịt kia đột nhiên xuất hiện trước mặt Trình Cung.

Vừa rồi Côn Bằng thái tử dùng Côn Bằng chi lực, hạ phẩm đạo khí cộng thêm ba người Võ Thân Vương, Nguyệt Minh thái tử, Chu Dật Phàm tương trợ cũng không thể mang nóđi vậy mà giờ nó lại trực tiếp bay đến trước mặt mình.

- Bành!

Cái côn sắt kia vậy mà trực tiếp đánh lên trán Trình Cung.

Giờ phút này Trình Cung không thể nào nhúc nhích được, con mẹ nó, kết thúc rồi, Trình Cung muốn muốn liên lạc với Nhục Nhục, lại phát hiện Nhục Nhục cũng không thểđộng đậy, Trình Cung muốn điều khiển Hư Không Âm Dương đỉnh, nhưng đã không còn kịp rồi. Mẹ nó, chính mình cuối cùng hảo tâm, chẳng lẽ lại phải chết ở đây sao.

Sớm biết như vậy đã không nên nhiều chuyện rồi, ngươi tốt con mẹ nó không thể làm a.

Đột nhiên có cảm giác, tiện tay phân ra bổn mạng chân hỏa của bản thân cùng một ít chí dương chân hỏa không muốn để hỏa diễm của Càn Khôn Đan Tông bị dập tắt, không nghĩ tới vậy mà lại rước lấy chuyện quỷ dị như vậy.

Nhưng khiến Trình Cung ngoài ý muốn chính là, ngay lập tức khi côn sắt trầm trọng đến khó có thể hình dung kia đánh tới cái trán của mình, Trình Cung đột nhiên nhìn thấy một bức họa.

Đó là một phiến Thiên địa, một mảnh luyện đan thánh địa cường thịnh đến khó có thể tưởng tượng, cho dù hiện giờ tất cả môn phái luyện đan trong Linh Sơn tập trung cùng một chỗ, cũng không được cường thịnh như vậy. Tài nguyên của vô số Đại Thế Giới, nguyên tinh, dược liệu liên tục không ngừng tụ tập, vô số đan dược xuất thế, siêu cấp thiên tài tầng tầng lớp lớp. Một ít người cường đại nhất của môn phái này đãđạt đến trình độ đáng sợ nhất định, Trình Cung mặc dù có tự tin vào lúc mình mạnh nhất ở kiếp trước không thua bọn hắn, nhưng mình dù sao cũng là một người, trong môn phái bọn hắn các loại đan đạo đại sư cường đại đãđạt tới một cái cực hạn rồi.

Cuối cùng xuất hiện một thiên tài nghịch thiên, hắn luyện chế ra tiên đan, Thiên địa dị tượng, toàn bộ Càn Khôn Đan Tông đạt đến đỉnh phong trước này chưa từng có.

Nhưng ngay sau đó, Càn Khôn Đan Tông liên tiếp gặp chuyện không may, một môn phái số mệnh cường thịnh nhất, liên tiếp trong mười năm, mười người đỉnh phong nhất của Tu Chân Giới độ kiếp thất bại, mà môn hạđệ tử thì xuất hiện đủ chuyện, các thế lực khác bắt đầu liên thủ đối phó bọn hắn.

Mặc dù chỉ là một ít hình ảnh, nhưng Trình Cung lại thấy rõ, Càn Khôn Đan Tông cũng không chỉđơn giản là một môn phái cường thịnh vào mấy vạn năm trước, bọn hắn đãđạt đến tình trạng mạnh nhất của Tu Chân Giới, hơn nữa câu thông 3000 Đại Thế Giới, tung hoành Cửu Châu, bọn hắn không đi thống trị nhưng lực ảnh hưởng cũng đã cao cao tại thượng, không người nào có thểđịch nổi. Lúc trước đã từng xuất hiện qua năm vịđỉnh tồn tại phong ngang Trình Cung phi thăng lên được Tiên Giới, nhưng tiếc, tất cảđều đã là quá khứ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Từ sau khi Tiên Đan xuất hiện, tất cảđều đã thay đổi, toàn bộ Càn Khôn Đan Tông gặp các loại đả kích, các loại lực lượng trọng thương, đã tiếp cận tình trạng sụp đổ. Đây cũng chính là Càn Khôn Đan Tông, nếu đổi thành các thế lực khác đừng nói là một trăm năm, cho dù một ngày cũng đã không tệ rồi.

Mà lúc này thiên tài kia bằng vào nội tình và sự cường đại của Càn Khôn Đan Tông, vậy mà dùng đan đã tìm được một ít đạo, bọn hắn muốn luyện chế một Đan Giới hoàn toàn mới.

Thời gian dần trôi qua, thần niệm của Trình Cung dung nhập vào toàn bộ Càn Khôn Đan Giới, hắn thấy được đại đế mênh mông vô tận, thấy được núi non sông ngòi, mặt trời mặt trăng và ngôi sao. Thời gian dần trôi qua thần niệm của hắn bay lên, càng bay càng nhanh, sông núi đang nhỏ đi, hắn cảm nhận được Đan Đỉnh cực lớn kia, Tiên KhíĐan Đỉnh. Cũng nhìn thấy thiên tài kia luyện chế ra càng nhiều tiên đan hơn nữa, khiến hắn kế hoạch điên cuồng của hắn không ngừng biến thành sự thật.

Càn Khôn Đan Tông theo thời gian trôi qua dần rời khỏi nơi lúc trước, tiến vào Càn Khôn Đan Giới này, mà các loại kiếp nạn của Càn Khôn Đan Tông cũng biến mất, đúng lúc này tên thiên tài kia lại đưa ra một kế hoạch càng khó tưởng tượng hơn nữa.

Ngay khi bọn hắn lòng đầy hi vọng, muốn sáng tạo một Đại Thế Giới thuộc về Càn Khôn Đan Tông thìđột nhiên từ trên bầu trời có một ngón tay chỉ xuống, Tiên Khí của môn phái bọn hắn vậy mà thoáng cái bị vỡ vụn.

- Tiên uy há có thể khinh nhờn, chết!

Thanh âm như Thiên, nổ vang vang vọng Thiên địa.

Sau đó vô số thiên kiếp oanh kích bên trong Càn Khôn Đan Giới, cuối cùng Càn Khôn Đan Tông biến thành một mảnh phế tích, thân niệm của Trình Cung cũng dần dần bay khỏi.

Hắn khiếp sợ phát hiện, ngón tay kia biến mất, mình dĩ nhiên lại nhìn thấy một khỏa đan dược ở sâu trong vô tận tinh không, khỏa đan dược này so với hơi bụi còn nhỏ hơn, nhưng bên trong lại cóđược không gian của một Đại Thế Giới.

- Tiên đan không thể luyện, nghịch thiên màđi, ắt gặp Thiên Khiển, thiên bất dung, tất bị diệt, ai cũng khó có thể nghịch chuyển. Chỉ hi vọng cuối cùng giữ lại một tia hỏa chủng, lưu lại cho người hiểu đan truyền thừa xuống. Muốn luyện tiên đan, nhất định phải đợi sau khi đến Tiên Giới mới có thể, nhớ lấy, nhớ lấy, tiên đan không thể luyện chế, tiên đan không thể luyện! ! !

Ngay lúc cuối cùng, từ bên trong côn sắt đen kịt có một tia ngọn lửa yếu ớt trực tiếp chui vào mi tâm Trình Cung, sau đó côn sắt đen kịt kia đột nhiên rơi xuống dưới.

Mà thần niệm của Trình Cung cũng khôi phục lại từ trong trạng thái thần kỳ kia, thanh âm kia giống như di ngôn cuối cùng vậy, giống như toàn bộ Càn Khôn Đan Giới đang nói với ngươi, lại giống như người ngồi trong Tiên đỉnh Càn Khôn Đan Tông cuối cùng dùng thân hóa đảo đang nói..., bất đắc dĩ, cảnh cáo, đồng thời cách xa nhau mấy vạn năm, trong thanh âm đã có thêm một loại vui mừng.

Đó là vui mừng vì hỏa chủng đạt được truyền thừa, không đến mức diệt sạch, đó là một loại bất đắc dĩđối với việc mình không cách nào chống lại tồn tại cường đại kia, đó là cảnh cáo không hi vọng có người bước tiếp vào vết xe đổ.

Nhưng vào lúc này, Trình Cung cũng phát hiện thân thể của mình có thểđộng, chung quanh thoáng cái đã khôi phục lại trạng thái bình thường, không gian thay đổi, cái côn sắt kia rơi xuống lập tức bị cuốn vào trong không gian loạn lưu.

Trình Cung cơ hồ theo bản năng vươn tay ra bắt lấy côn sắt kia, ngay lập tức khi bắt lấy trong nội tâm Trình Cung liền nhảy lên một cái. Ặc, chuyện xấu, thứ này mình cũng cầm không được ah.

Nhưng khiến hắn không nghĩ tới chính là, tuy côn sắt bị chộp vào tay vẫn chìm xuống, nhưng cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng, sử dụng pháp lực và lực lượng bản thân, Trình Cung vẫn có thể miễn cưỡng động đậy được. Tại sao lại như vậy, cái này nặng như thế, không chỉ nói Côn Bằng thái tử, cho dù Tần Vô Ngân cũng không cầm được cuối cùng đành buông tha, chẳng lẽ là do hỏa chủng tiến vào mi tâm mình rồi biến mất kia sao, ân, nhất định là vì nguyên nhân kia.

Oanh!

Nhưng vào lúc này, Trình Cung đã cảm giác thấy không gian thay đổi, hắn biết rõ lập tức phải trở về rồi, lập tức thu côn sắt đen kịt kia vào trong không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương đỉnh.

- Muốn tự bạo, không dễ dàng như vậy, tên hỗn đản Trình Cung kia đã bị chết bên trong, ngay cảđồ vật cũng bị mất, các ngươi đều phải chết theo hắn, hôm nay một tên cũng đừng mong sống sót, cũng phải đi chết! !

Cánh cửa không gian, hơi chút thay đổi sẽ có khác biệt rất lớn, thân thể Trình Cung xuất hiện trong một mảnh núi lớn mênh mông, thần niệm khẽ động lập tức phát hiện vị tríđi ra của mình vậy mà cách trước kia khoảng chừng vạn dăm.

Theo lý thuyết cùng một cánh cửa không gian mở ra, bình thường sẽ không xuất hiện sai số như vậy, nhưng Trình Cung lại biết sao lại như thế. Cũng như mình đi vào cánh cửa không gian theo chân bọn họ vậy, đều là cánh cửa không gian do hòn đảo kia hóa thành hỏa diễm mở ra, nhưng cuối cùng côn sắt đen kịt kia khai phá cánh cửa không gian, vậy nên khi mình đi ra liền cóđộ lệch nhất định.

Lúc này ở bên ngoài vạn dăm, Tử Kim Bàn Long thương trong tay Túy Miêu bên trên toàn là máu, một thân vết thương, Lý Dật Phong tóc phiêu tán bay múa, lực lượng lúc này vậy màđãđạt đến Địa Anh tầng thứ năm, chẳng những đột phá, hiển nhiên hắn sử dụng một loại bí pháp, trình độ bành trướng lực lượng đủ để so sánh với Địa Anh đỉnh phong bình thường, lại mượn nhờ uy thế vô biên của Dịch Thư, một mình hắn vậy mà kiềm chế Võ Thân Vương và hai gãĐịa Anh đỉnh phong khác.

Tình huống của bọn Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh cũng rất không lạc quan, bởi vìđối thủ của bọn hắn là Côn Bằng thái tử, hai người lần này không chỉ vỡ vụn mặt nạ, cánh tay của một người trong đó còn hoàn toàn bịđánh xuyên qua tạo thành một cái lỗ, một người khác hiển nhiên bị chấn tay, toàn thân đều là huyết, cơ hồ muốn nổ ra.

Hai gãĐịa Anh Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh có một người đã bị giết, một người khác thương thế cũng rất nặng, Man Ngưu Vương Lí Hằng cầm trong tay Man Vương Phủ, cũng vượt cấp tăng lên lực lượng của hắn, chỉ là giờ phút này một mình đối chiến Chu Dật Phàm, dưới tiếng đàn liên tiếp kia hắn cũng chỉ có thể né tránh, Man ngưu chi lực trong thân thể lộ ra, cũng khó có thể ngăn cản.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.