Đan Thần

Chương 728: Dê béo? (2)




- Không có vấn đề, không có vấn đề.

Nhạc Phủ ném mảnh vỡ kia cho Trình Cung, đưa tay tiếp nhận ba vạn nguyên đan tinh khiết trong tay của Trình Cung.

Lần này Trình Cung không có ngăn cản hắn, trực tiếp cho hắn cầm ba vạn nguyên đan tinh khiết đi, sau đó thu hồi mảnh vỡ và Kiều Kiều Hoa, trong mắt mang theo ý vui vẻ vừa ý rời đi.

- Hô!

Nhạc Phủ vội vàng thu thập nguyên đan vào trong không gian giới chỉ, thở dài một hơi, sau đó mới cảm giác được có chỗ không đúng.

- Công tử đến chỗ ta nhìn xem, bên chỗ ta có nhiều thứ tốt lắm!

- Công tử ngươi nhìn xem, tuyệt đối thứ tốt nhất, đây chính là bảo bối lấy từ trong di tích ra.

- Ngài nhìn thứ này của ta đi, vô cùng thần kỳ, quả trứng này có thể thôn phệ lực lượng, nói không chừng bên trong có thể thai nghén ra thần thú đấy.

...

Trải qua chuyện vưa rồi, những người này không còn bình tĩnh nữa, nhao nhao cầm đồ vật của bọn họ chào hàng với Trình Cung, nhưng Trình Cung nhìn cũng không thèm nhìn..

- Ta muốn thứ này!

Rốt cuộc, Trình Cung cũng tìm được thứ mình cần!

- Công tử đúng là hảo nhãn lực, thứ này chỉ cần một trăm tám mươi nguyên đan tinh khiết là cao.

Tên tán tu vui vẻ, vốn có giá một vạn tám ngàn nguyên đan, nhưng tăng lên một cái khủng khiếp.

- Muốn chết à, tin ta hiện giờ giết ngươi không, một khỏa Vân Trúc Quả bình thường mà dám hét giá một trăm tám mươi vạn. Cái đồ chơi này không nói là hàng nát trên đường, nhưng cũng có thể nhìn thấy ở khắp nơi, xâm nhập Yêu Thú Sâm Lâm không cần một vạn dặm có thể tùy ý nhìn thấy, thực lực cao không ai cần tới nó. Một trăm nguyên đan cũng là cao, ngươi cho rằng ta có bệnh trong đầu sao?

Trình đại thiếu cũng không phải tốt lành gì, uy thế rất kinh người.

Trực tiếp một tay bắt người đó lên, khí tức Địa Anh đỉnh phong cường hoành bộc phát ra, đem những người vây chung quanh sợ tới mức lui ra sau, mà người bị hắn bắt trong tay là Nhân Anh tầng ba, bị khí thế của Trình Cung áp bách, cả người xụi lơ, hai chân run lên.

- Người nào dám nháo sư ở Sở thành?

Loại chuyện này không phải ở thành thị bình thường, chủ yếu là có người giữ gìn trật tự, không đến mức có người tùy ý làm loạn giết người ở đây, Trình Cung phát ra lực lượng kinh người, lập tức hấp dẫn người ta chú ý tới.

Một gã bộ dáng trưởng lão Địa Anh đỉnh phong, sau lưng mang theo hơn mười tên đệ tử bay tới.

- Nháo sự, hắn dám đem Vân Trúc Quả cưỡng ép yêu cầu ta mua với giá một trăm tám mươi vạn, ta không đánh chết hắn là cho Sở gia mặt mũi rồi, ta tính toán là nháo sự sao?

Con mắt Trình Cung quét ngang, trong lòng của hắn quá rõ ràng, hắn cố ý biểu hiện ra lực lượng Địa Anh đỉnh phong.

Địa Anh đỉnh phong tại Tu Chân Giới đã có chút vị trí, nhất là địa phương thế này, mà đối phương chỉ là tán tu Nhân Anh tầng ba, chỉ cần mình không đánh chết là cho Sở gia mặt mũi, bọn họ cũng không vì người như thế mà trở mặt. Dù sao Địa Anh đỉnh phong, cho dù trong tán tu cũng không phải dễ đối phó, hơn nữa đa số đều có chút bối cảnh.

- Cái gì?

Quả nhiên, tên trưởng lão nghe Trình Cung nói lời này, nhìn hằm hằm vào tên tán tu bán hàng kia, nói:

- Hắn nói thế là thật?

Trưởng lão kia nhìn ra, cái này Trình Cung một thân khí chất đại thiếu, không giống như là tán tu, hơn nữa nói chuyện trật tự tinh tường không phải người xằng bậy. Nhưng có thể nhìn ra không phải là người Bắc Câu Lô Châu cùng Đông Bắc Đan Châu, hiển nhiên người bán hàng cũng nhìn ra, cho nên mới như thế, nhưng hắn vẫn có chút không tin được. Bởi vì Vân Trúc Quả cũng đáng ít tiền, cũng phải đi vào vạn dặm Yêu Thú Sấm Lâm mới có, nhưng giá trị có hạn, bởi vì trong vạn dặm Yêu Thú Sâm Lâm có rất nhiều, đi vào chỗ sâu có nhiều hơn nữa...

Thứ này mười nguyên đan tinh khiết một quả là cao, có đôi khi mua sắm nhiều cũng có giá tiện nghi, ba năm khỏa nguyên đan tinh khiết là có thể mua được.

Người nọ vốn còn muốn cầu cứu, nhưng nghe tên trưởng lão hỏi, cúi đầu, toàn thân run rẩy không dám trả lời, bởi vì Trình Cung nói chuyện là hắn nói ra. Cho nên trưởng lão quay đầu nhìn những người chung quanh, người chung quanh thấy việc không liên quan tới mình, liền tranh thủ nói ra chuyện vừa rồi, người này đúng là ra cái gì một trắm tám mươi vạn nguyên đan.

- Đồ hỗn trướng, đưa tới mở Lưu Vân đào quáng, về phần đồ vật của hắn ở đây, quy cho vị công tử này.

Tên trưởng lão quét mắt nhìn những thứ xung quanh, không có gì đáng giá, cho nên trực tiếp hào phóng một chút.

Tu Chân Giới không có phân đúng sai, chỉ phân thực lực mạnh yếu, đây chính là điểm tàn khốc của Tu Chân Giới. Nếu như ở ngoài thành, xuất hiện dê béo như Trình Cung, vô số người có suy nghĩ đầu tiên là giết chết đoạt bảo, đem toàn bộ biến thành của mình, đối với loại người này Trình Cung chưa bao giờ khách khí với hắn.

Về phần tại đây, đối phương muốn âm chính mình, Trình Cung nói thẳng là hắn cưỡng ép mua bán, tên trưởng lão cũng không truy cứu, tất cả dùng thực lực nói chuyện, đây chính là Tu Chân Giới. Mà Trình Cung mua đồ tại đây, cũng không muốn nói nhảm nhiều với những người này, trực tiếp giết gà dọa khỉ, đỡ một ít phiền toái.

Trình Cung trực tiếp ném người này cho người Sở thành, coi như thoả mãn gật đầu với trưởng lão kia, khoát tay trực tiếp thu đồ vật vào trong không gian giới chỉ, cất bước tiếp tục đi thẳng về phía trước. Tên trưởng lão đầu thâm ý nhìn Trình Cung, mang người bay về nơi xa xa.

- Mẹ của ta nha, may mắn vừa rồi ta không đi lên, vừa rồi ta còn muốn bán cái mảnh vỡ này giá một trăm vạn nguyên đan, nếu như vậy ta sớm bị giết rồi!

- Ai mẹ nó, ai mà biết, mới vừa rồi là dê béo, tại sao đột nhiên biến thành sói thế.

- Đúng vậy a, thứ đồ vật ném đi không ai cần của Nhạc Phụ có giá ba vạn nguyên đan, chúng ta vì cái gì không thể.

- Chẳng lẽ thật sự là người với người giận điên sao, cũng bởi vì hắn có con gái xinh đẹp, cho nên vận khí tốt à?

- Không đúng, không đúng, ta thấy hắn có mưu đồ, bà mẹ nó, hắn cũng không có nói a, chủ quán đều bị hụt tiền, ta nhớ đồ vật kia của lão Vân có giá tám ngàn, nhưng hắn lại ra giá năm ngàn, nhưng sau đó nói thành không đáng một đông, lão Vân cũng bị nói tới chóng mặt.

Lần này hắn đi mua đồ, biểu hiện ra tri thức, tài hoa, khẩu tài, khí thế, tình huống mua một món gì đều chú ý giá cả, tốt xấu hắn đều nói rành mạch, thậm chí nói đến mức người bán rơi lệ đầy mặt. Cảm giác mình bán chính là rau cải trắng, đưa cho người ta cũng không thèm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Biểu hiện này của hắn, càng làm cho những người kia khiếp sợ, nhất là Nhạc Phủ. Hắn đều nhìn thấy rõ ràng.

Vừa rồi là dê béo, biến thành con sói vơ vét tài sản. Lợi hại ah, so với mình còn lợi hại hơn nhiều lần, nếu như hắn có loại khẩu tài như thế, có năng lực trả giá như thế, còn có khí tràng bá đạo, bản thân mình có thể mang hung hoa tặng luôn cho hắn.

Hắn có thể dùng ba vạn nguyên đan mua hung hoa đi, cũng giống như những người khác, hiện tại hắn tò mò muốn chết, nhịn không được muốn biết tất cả. Dần dần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.