Đan Vũ Càn Khôn

Chương 1004: Tình thế, khốn cục!



- Đúng vậy, ta xem Tần gia Càn Kinh đã đến bước đường cùng, bí quá hóa liều.

- Ha ha! Chẳng qua nếu như Tần gia Càn Kinh có thể diệt được Tần gia Nam Phong thì đến lúc đó đại cục đã định. Chân Vũ thánh điện vì bảo tồn thực lực, cũng chưa chắc sẽ trách cứ Tần gia Càn Kinh.

Cũng có rất nhiều thanh âm nghị luận vang lên, những người này đều ẩn nấp xem hai nhà chiến đấu. Chỉ là thanh âm của những người này rất nhỏ.

Mà Tần Phàm nghe Tần Quan nói thế thì lại cười ngạo nghễ. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Tần Quan cùng những tên Võ Thánh khác, rồi cao giọng nói:

- Lão thất phu Tần Quan. Bốn năm trước ngươi giấu đầu lòi đuôi, muốn dùng ý niệm hủy đi võ đạo của ta. Đáng tiếng không những không có thành công mà còn bị ta hủy đi môn đình! Hôm nay ngươi lại không biết xấu hổ, không tộn trọng thánh lệnh năm đó mà hủy đi ước hẹn. Trong ngày cưới của ta mà Tần gia Càn Kinh các ngươi đến náo loạn, chỉ sợ không phải gì việc môn đình bị hủy.

Lời này vừa nói xong, Tần Phàm lại lên tiếng, giọng nói của hắn càng ngày càng lạnh, hắn nhìn địa phương Tần gia Nam Phong bị hủy diệt trước đó, giọng lạnh như sương tiếp tục nói:

- Ngươi tưởng đối phó với Tần gia Nam Phong ta dễ vậy sao. Nợ máu phải trả bằng máu. Hôm nay ngươi đã khiến nơi này loạn hết cả lên vậy cũng chuẩn bị tâm lý Tần gia Càn Kinh các ngươi biến mất khỏi Đại Càn Quốc đi.

- Ha ha ha!

Nghe vậy, Tần Quan ngửa mặt lên trời cười to một tiếng. Sau đó ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Tần Phàm nói:

- Ta chẳng biết xấu hổ? Ta không tôn thánh lệnh? Chân Vũ thánh điện đối với việc Tần gia Càn Kinh chúng ta chịu ủy khuất chẳng thèm quan tâm. Ngươi hủy môn đình Tần gia Càn Kinh chúng ta, lại được Thánh chủ bao che dung túng tiểu tạp chủng ngươi! Ước hẹn bất công bốn năm trước ta tại sao phải tuân thủ. Một Chân Vũ thánh điện như vậy, chúng ta tại sao phải tôn kính.

- Hôm nay ta chính là muốn phá cái ước hẹn chó má đó. Tần Phàm, ngươi đã dám cuồng ngôn như vậy, ta ngược lại muốn biết đến tột cùng là Tần gia nào biến mất khỏi Vũ Thiên đại lục.

- Hôm nay ta không những biến hôn lễ của ngươi mình yến, mà còn muốn khiến Tần gia Nam Phong các ngươi có gà không yên.

Kế tiếp, Tần Quan đang nói thì như biến thành một quả đạn pháp rơi xuống một chỗ hẻo lạnh của Nam Phong Thành. Điều này làm cho rất nhiều người chấn động vô cùng.

- Cái này...

- Tần Quan thật lớn gan, không chỉ xé bỏ ước định mà Thánh chủ định ra, hơn nữa còn dám công khai dùng ngôn ngữ công kích Chân Vũ thánh điện!

- Phản! Lần này Tần gia Can Kinh thật sự làm phản! Xem ra Tần gia Càn Kinh thật sự muốn đối đầu với Chân Vũ thánh điện.

- Đúng vậy a! Lần này Tần Quan cùng Tần gia Càn Kinhsao lại có gan lớn đến như vậy? Cho dù hắn là Võ Thánh cửu cấp nhưng thực lực so với Chân Vũ thánh điện vẫn còn rất kém. Hắn vậy mà công khai đối nghịch.

- Chẳng lẽ Tần Quan có chỗ dựa nào sao?

Bời vì trong hôn lễ của Tần Phàm có rất nhiều người tụ tập ở trong Nam Phong Thành cho nên những người này đều nghe được lời nói của Tần Quan. Hắn không những phá bỏ ước định mà còn chửi bới Thánh chủ, chửi Chân Vũ thánh điện. Mọi người đều không thể nào tưởng tượng nổi, nhao nhao nghị luận.

Ngay cả những cường giả Võ Thánh đứng đằng sau Tần Quan, nghe được những lời này của hắn cũng thoáng kinh động. Đặc biệt là người của Mộc gia và Ô gia. Bọn hắn thật không ngờ Tần Quan sẽ nói ra những lời như thế ở đây.

Nhưng lúc này dưới khí thế của Tần Quan, mọi người chỉ đứng yên nhìn hắn không có người nào lên tiếng.

Mà ở bên kia, Tần Phàm đứng trên không trung, trong lòng không khỏi trầm xuống thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ Chân Vũ thánh điện thật sự gặp phải phiền toái gì, cho nên Tần Quan mới có thể không sợ thánh lệnh của Thánh chủ?

Ánh mắt Tần Phàm nhìn qua mười mấy tên Võ Thánh đằng sau Tần Quan. Rõ ràng những người này đều có chuẩn bị khi đến đây, Thậm chí đối với Tần gia Càn Kinh đối nghịch với Chân Vũ thánh điện cũng không thể trong mắt. Không những thế Tần gia Càn Kinh còn có Mộc gia cùng Ô gia tương trợ, lực lượng càng thêm hùng mạnh, khó có thể chống đỡ.

Một khi không có Chân Vũ thánh điện chấn nhiệp, vậy chỉ sợ ở Đại Càn Quốc không có thế lực nào có thể ngăn cản được Tần gia Càn Kinh.

Cho nên tình thế lúc này của Tần Phàm vô cùng nghiêm trọng.

- Ha ha! Năm đó Tần gia Nam Phong ta chỉ là một thế gia cửu cấp yếu đuối. Tần gia Càn Kinh các ngươi là thế gia đứng đầu lại lấy mạnh hiếp yếu, tùy ý chèn ép! Năm đó ta vẫn là một Linh Vũ Sư, ngươi đường đường là Võ Thánh cũng không biết sĩ diện muốn hủy võ đạo của ta. Lúc đó Thánh chủ đã định ra ước hẹn năm năm giữa hai nhà chúng ta. Nhưng người Tần gia Càn Kinh các ngươi có buông tha việc truy sát ta không?

- Hiện tại Tần Quan ngươi còn không biết xấu hổ, nói Tần gia Càn Kinh chịu bao nhiêu ủy khuất?

- Bây giờ ngươi đã là Võ Thánh cửu cấp, lại không biết xấu hổ bội ước đến phá hỏng hôn lễ của ta. Nhưng vậy mà cũng có thể công khai nói được. Hôm nay ngươi có thủ đoạn gì cứ việc thi triển, Tần Phàm ta sẽ đón nhận tất cả.

Tuy trong lòng có phần kiêng kị nhưng Tần Phàm vẫn không đổi sắc nhìn Tần Quan, miệng cười lạnh đáp. Mỗi lời của hắn đều ngông nghênh nhưng không kiêu ngạo siểm nịnh, nói thẳng nhân tâm, mà cho rất nhiều người ở Nam Phong thành âm thầm ủng hộ.

- Ha ha! Tốt, miệng lươi tiểu tử ngươi rất sắc bén! Nhưng ngươi có nói thế nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là công phu miệng lưỡi là thôi. Trước thực lực tuyệt đối ngươi cũng không thể làm gì cả. Tần Phàm, ta cũng không sợ nói cho ngươi biết. Hôm nay Chân Vũ thánh điện không thể nào đến cứu Tần gia Nam Phong các ngươi được. Trời cũng đã định Tần gia Nam Phong các ngươi hôm nay sẽ biến mất khỏi Vũ Thiên đại lục.

Nghe lời nói sắc bén của Tần Phàm, Tần Quan ngửa mặt lên trời cười to. Hắn mặc dù cường đại nhưng miệng lưỡi không bằng Tần Phàm. Cho nên Tần Quan dứt khoát không nhiều lời, không có ý định dây dưa cùng Tần Phàm, muốn trực tiếp động thủ.

Trước đây bới vì Chân Vũ thánh điện cùng Thánh chủ ước thúc mà Tần gia Càn Kinh không thể không bỏ qua việc đối phó với Tần Phàm. Hiện tại đã có cơ hội để hắn ra tay, Tần Quan tự nhiên không muốn tùy ý để cho một thiên tài siêu cấp yêu nghiệt này phát triển.

Một năm, hắn không đợi được!

- Chân Vũ thánh điện sẽ không tới?

- Đây là có ý gì?

- Chân Vũ thánh điện không can thiệp vào tranh đấu giữa hai nhà sao?

Một ít khách nhân tới tham dự hôn lễ của Tần Phàm đồng dạng kinh hãi. Trong lòng bọn họ vì mấy ngày trước Thánh chủ tặng lễ cho Tần gia Nam Phong nên mới lựa chọn đến đây. Nhưng đến bây giờ lại nghe Chân Vũ thánh điện sẽ không nhúng tay vào làm cho mọi người cảm thấy hối hận.

Cộng thêm khí thế hung sát của Tần gia Càn Kinh, người sáng suốt đều nhìn ra được ai là người chiếm ưu thế.

- Chân Vũ thánh điện quả nhiên là gặp chuyện không may!

Mà Tần Phàm nghe Tần Quan nói vậy, cho dù trong lòng có chuẩn bị nhưng vẫn kinh sợ. Hắn không phải vì phải đối mặt với Tần gia Càn Kinh mà kinh sợ, mà vì Chân Vũ thánh điện với tư cách là thế lực thủ hộ của Vũ Thiên đại lục một khi ngã xuống, tình thế cả đại lục chỉ sợ không thể nào tưởng tượng nổi.

Khi hắn nghe được những lời nghị luân phía dưới càng thấy sự tình không ổn. Hiện tại, Tần gia Càn Kinh cùng Mộc gia và Ô gia tùy thời sẽ tấn công Tần gia Nam Phong. Nếu như không có người hỗ trợ Tần gia Nam Phong hắn nhất định sẽ chịu thiệt.

- Ha ha! Tần Quan, hôm nay ngươi đã muốn bội ước, ta cũng để cho ngươi biết Tần gia Nam Phong ta cũng không phải là quả hồng mềm đâu.

Tần Phàm cười nói, biểu hiện vô cùng tự tin.

- Cho dù Chân Vũ thánh điện không thể rảnh rang để ý đến Tần gia Càn Kinh ngươi. Nhưng Tần gia Nam Phong ta cũng không phải dễ đối phó như vậy.

- Hừ! Tần Phàm! Đến bây giờ ngươi còn không có giác ngộ sao? Hôm nay Tần gia Nam Phong chạy trời không khỏi nắng, lần trước ở Đại Lý chúng ta đã cho ngươi một con đường sống. Hôm nay ngươi sẽ không may mắn như vậy đâu.

Nghe Tần Phàm nói, thái thượng trưởng lão Ô tàng của Ô gia đứng đằng sau Tần Quan lại cười một tiếng, sau đó chuyển hướng Tần Quan nói:

- Tần thái trưởng lão, ta đã từng cùng tiểu tử này giao thủ, tuy hắn có chút thực lực nhưng còn không đáng cho ngươi ra tay, không ngại thì giao cho ta đi.

- Giao cho ngươi?

Lông mày Tần Quan khẽ nhảy lên, sau đó chậm rãi quay người nhìn Ô Tàng nói:

- Ô lão, ngươi có nắm chắc?

-Tần tháo trưởng lão cứ yên tâm, lần trước tại Đại Lý, khi giao thủ cùng hắn ta còn không có dùng hết sức. Hơn nữa những ngày này ta được ngươi trợ giúp, cảm giác thực lực tăng tiến không ít. Hôm nay ta đủ tự tin để giết chết hắn.

Ô Tàng hai tay để trong áo, bỗng nhiên duỗi ra, một đạo hào quang cao chót vót phóng ra. Hai mắt hắn nhìn về phía Tần Phàm tự tin nói.

- Tốt! Ô lão đã nói như vậy thì Tần Phàm giao cho ngươi. Lão phu sẽ áp trận cho ngươi!

Nghe Ô Tàng nói như vậy, Tần Quan liên tục gật đầu. Kỳ thật hắn cũng muốn xem xem Tần Phàm có bao nhiêu cân lượng, có đáng để mình ra tay hay không.

- Ô Tàng! Ngươi đã tự tìm đường chết, cố ý đối nghịch với Tần gia Nam Phong ta vậy thì ngươi cần phải chuẩn bị tốt tâm lý đón nhận hậu quả.

Tần Phàm nhìn Ô Tàng, lạnh lùng nói. Hắn đối với Tần Quan là Võ Thánh cửu cấp còn có chút kiêng kị chứ về phần Võ Thánh bát cấp như Ô Tàng hắn không để vào trong mắt.

- Hừ! Tần Phàm xem ra những năm gần đây ngươi sống rất an nhàn. Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi sẽ chết!

Ô Tàng chỉ hừ lạnh một tiếng, rõ ràng hắn cũng rất tự tin.

Kế tiếp, Tần Phàm không nói gì, hắn nhìn Ô Tàng hai giây. Sau đó Chu Tước Chi Dực sau lưng mở ra, bay ra ngoài phạm vi Nam Phong thành, ý tứ của hắn rất rõ ràng không muốn ảnh hưởng của trận chiến mà làm chết người vô tội.

- Đi thôi! Hắn đã muốn tự chọn địa phương táng chân cho mình, như vậy chúng ta cũng nên cho hắn toại nguyện.

Hai mắt Tần Quan nhíu lại, nhàn nhạt nới với Ô Tàng. Trên thực tế, hắn cũng không có ý muốn giết chóc bình dân.

- Vậy thì thỏa mãn ước nguyện cuối cùng của hắn.

Ô Tàng nghe vậy, cũng chỉ cười cười. Sau đó hóa thành một đám mây đen dùng tốc độ cực nhanh bay ra ngoài.

Tốc độ của Ô Tàng vậy mà ngang bằng với Tần Phàm. Rất nhanh hai người đã đi ra ngoài bầu trời Nam Phong Thành.

- Ba chiêu! Ô Tàng, trong vòng ba chiêu ngươi chưa bại, Tần Phàm ta tự sát tại chỗ!

Tần Phàm dẫn đầu đứng lại, nhìn Ô Tàng khí thế trên người phóng đại. Hơn nữa hào quang quy tắc tiểu thế giới chiếu rọi khắp nơi, ngạo nghễ, lạnh lùng nói.

HIện tại Tần gia Nam Phong đang vào thế yếu. Ô Tàng đã đưa đến tận của, vừa vặn để Tần Phàm giết người lập uy.

- Ba chiêu đánh bại Ô Tàng?

- Khẩu khí của hắn cũng quá lớn rồi? Ô Tàng dù thế nào đi nữa thì cũng là cường giả Võ Thánh bát cấp!

- Ba chiêu đánh bại cường giả Võ Thánh bát cấp, nhưng hắn thực có can đảm nói ra lời đó. Phải biết rằng Ô Tàng đã vượt qua trăm tuổi, thành danh không biết bao nhiêu năm. Tần Phàm cũng chỉ mới có hơn hai mươi tuổi, lời nói khó nghe như vậy mà hắn cũng dám nói sao.

- Lúc này Kỳ Tích Chi Tử thật sự khinh địch cùng tự đại. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Ha ha! Vậy cũng chưa hẳn, Kỳ Tích Chi Tử sở dĩ trở thành Kỳ Tích Chi Tử chính hắn cũng không ngừng sáng tạo ra kỳ tích, nhưng năm gần đây hắn đã đánh vỡ không biết bao nhiêu ghi chép trong lịch sử không biết bao nhiêu lần. Huống chi Kỳ Tích Chi Tử cùng Ô Tàng đã từng đại chiến một trận ở bên ngoài thành Đại Lý, thực lực cũng không kém cường giả Võ Thánh bát cấp chút nào!

- Hắc hắc! Tóm lại nếu trận này Tần Phàm thua thì Tần gia Nam Phong sẽ bị diêt, hắn lại đánh bạc quá lớn?

Tần Phàm vừa mới nói xong, bên trong Nam Phong thành lập tức dấy lên một đợt nháo động.

Trên thực tế, Vũ Thiên đại lục là thế giới thượng võ, những cường giả Võ Thánh đều là những người có tiếng tăm, thậm chí có rất nhiều người đặc biệt đi chú ý đến hành động của bọn hắn. Giống như Ô Tàng Ô gia ở thành Đại Lý vậy, thực lực đạt tới cảnh giới Võ Thánh bát cấp, lại càng nổi tiếng được nhiều người biết đến.

Tần Phầm trước đó cũng đã hơi để lộ ra thực lực của mình, nhưng dù sao những người ở đây không có hai biết được thực lực chân chính của hắn đến đâu. Hiện tại đột nhiên lại nói trong vòng ba chiêu đánh bại một cường giả Võ Thánh bát cấp, tự nhiên khiến cho nhiều người không tin được.

- Tần Phàm có thể hay không đùa quá mưc?

Thái Vân Thiên cùng Đông Phương Nghiêu nhìn nhau. Hai người đều quyết định Thái gia và Đông Phương gia đứng về phía Tần gia Nam Phong. Một người là cường giả Võ Thánh bát cấp, một người là cường giả Võ Thánh thất cấp, cả hai đều biết được sự lợi hại của một vị Võ Thánh bát cấp là như thế nào. Bây giờ Tần Phàm lại nói như vậy khiến cho hai người cảm thấy lo lắng. Bọn hắn cũng biết Tần Phàm muốn mượn cơ hội này để lập uy. Nhưng hai người vẫn được giác được cái quyết định này không quá thành thục mà có chút hành động theo cảm tình.

- Ha ha! Tốt! Cũng không biết ngươi có thể nói những lời ngông cuồng như thế bao lâu. Ô Tàng ta thực sự muốn nhìn xem sau ba chiêu ngươi còn có thể hung hăng càn quấy như vậy được không.

Đứng trên bầu trời, đối với lời cuồng ngôn của Tần Phàm, Ô Tàng giận quá hóa cười, hắn thậm chí cảm thấy mình bị vũ nhục.

Trên thực tế hắn biết cấp độ chiến đấu như thế nào không thể nào kết thúc đơn giản được. Dù sao hắn cũng là một nhân vật xưng bá một phương, làm sao có thể trong vòng ba chiêu bị đánh bại. Hắn chỉ xem Tần Phàm tuổi trẻ khinh cuồng mới dám nói ra những lời điên cuồng như vậy.

Cũng theo lời nói Ô Tàng, trên bầy trời đột nhiên xuất hiện mây đen, các không khí khắc nghiệt, trầm trọng kia càng lúc càng trở lên khẩn trương. Gió nổi mây phun, mưa gió sắp đến. Thiên địa tựa hồ cũng vì trận chiến sắp tới này mà biến sắc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.